Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chu Vân khó chịu, mới vừa muốn nói lại đột nhiên bị người phụ nữ kia nghiêm nghị chặn lại: “Chu Chỉ Vân! Tôi cảnh cáo cô, cô biết điểm dừng cho tôi! Đây là Lục tiên sinh cùng đạo diễn Đại Minh tranh thủ cho cô một cơ hội cuối cùng! Cô cũng đừng nghĩ nói chuyện này đơn giản như vậy! Cô dập đầu bồi tội với người ta, người ta có buông tha hay không, còn phải xem tâm tình của người ta. Cô đặc biệt giả bộ đáng thương đến cùng cho tôi! Cho dù là việc không biết xấu hổ như liếm giày cho người ta cũng phải làm cho tôi! Tôi nói cho cô! Công ty giao cho cô vở tuồng kia, nếu như vi phạm hợp đồng, cô biết tiền bồi thường là bao nhiêu không? Nếu như không xong, đảm bảo mười đời cô cũng không trả xong!”
“Tôi biết! Có thể nói nhỏ một chút hay không? Có fan hâm mộ của tôi đến!” Trong đầu Chu Vân nghĩ, Lục Thiên Minh luôn miệng nói lời tuyệt tình, nhưng đây không phải vẫn giữ lại đường lui cho cô sao? Anh ta vẫn còn yêu cô! Anh ta vẫn nguyện ý quản chuyện của cô! Chỉ là bây giờ giận dỗi không muốn nhượng bộ mà thôi. Chờ qua mấy ngày, anh ta bớt giận, khi đó sẽ đến tìm cô, nâng niu cô, cưng chiều cô!
Cô ta vén tóc quăn trên trán, đối với mị lực cùng thủ đoạn của mình, cô ta vô cùng tự tin.
Lúc này, đột nhiên nghe thấy xung quanh có người hét ầm lên: “Chu Chỉ Vân!”
“Chu Chỉ Vân… là Chu Chỉ Vân! A… trời ơi! Thần tượng, tôi có thể chụp chung tấm hình với cô không?” Nữ sinh bên cạnh đột nhiên kéo lấy cô ta: “Gần đây không thấy sao? Người phụ nữ này gần đầy tin tức vô cùng xấu!”
“Vậy thì sao… đời này chúng ta có thể gặp được minh tinh mấy lần chứ?”
“Cũng đúng… Vậy đi ký tên đi…”
“Thần tượng, có thể ký tên cho tôi không? Tôi thật sự thích cô trong phim ‘Tình cảm cấm khu’ của cô!”
Chu Vân mặc dù đang đeo kính râm lớn nhưng vẫn bị người khác nhận ra, trong nháy mắt liền có người hâm mộ vây quanh muốn chụp hình cô, muốn cô ký tên.
“Chị Chỉ Vân, có thể ký tên cho chúng tôi không?”
Chu Vân bày ra một tư thế điển hình, cười một tiếng: “Được nha, không thành vấn đề…”
“Tôi cũng muốn! Tôi cũng muốn!”
Trong nháy mắt Chu Vân bị mọi người bao vây, cô đặc biệt kiên nhẫn ký tên cho từng người.
Sau khi ký tên cho vài fan hâm mộ, thang máy mở, hai vệ sĩ ngăn cản fan hâm mộ, Chu Chỉ Vân mặt đầy hiền hòa vẫy tay chào tạm biệt fan hâm mộ, khi cô ta quay mặt sang bên cạnh, trong nháy mặt không nhịn được đen mặt.
Cô ta bước vào thang máy, đột nhiên nhìn thấy một người khác tiến vào cùng mình, vậy là lại là Lăng Vi! Sau lưng cô ta còn có hai người đàn ông cao to mặc tây trang đi theo.
Thang máy rất lớn, đứng bảy người cũng không bị chật.
Nhưng là, Chu Vân không nghĩ đến Lăng Vi lại không biết xấu hổ đi vào trong thang máy.
Hôm nay Lăng Vi mặc quần màu đen, áo sơ mi trắng, áo buộc lên lộ ra vòng eo mảnh khảnh, còn đeo một chiếc kính thời trang màu đen, lộ ra dáng vẻ ta đây là nữ cường nhân.
Cửa thang máy đóng lại, Chu Vân xì một tiếng với Lăng Vi: “Làm sao người nào cũng dám đi vào trong này vậy? Quan Hải Đại Hạ không phải là nhà hàng cao cấp nhất Ninh Thành sao? Chẳng lẽ là tôi nhớ nhầm? Một tiện nhân không cha không mẹ bị đàn ông bỏ rơi cũng có thể vào đây sao?
Chu Vân hai ngày nay đều nhịn đến muốn nổ rồi! Đều là do Lăng Vi! Nếu không phải cô ta thuê ký giả chụp lén cô đánh Lăng Trí, cô cũng không đến nỗi bị anti, bị công ty mắng, bị Lục Thiên Minh ngược đãi, còn phải mặt dầy đến đây nói xin lỗi!
“Đều là do cô đồ tiện nhân này!” Chu Vân ỷ vào mình có nhiều người, người đông thế lớn, đột nhiên đưa tay lên muốn cào vào mặt Lăng Vi.
A Lợi phía sau Lăng Vi lập tức đưa tay đỡ, sau đó đẩy Chu Vân ngã trên mặt đất!
“A…” Chu Vân ngã xuống đất, đau đớn kêu lên một tiếng. Konina kéo cô ta lên, cánh tay Chu Vân bị té bầm, chỉ vào Lăng Vi mắng: “Tiện nhân cô, còn dám đánh trả? Tôi cào hỏng mặt cô!”