Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tưởng Lệ hất cánh tay cô ta ra, lạnh giọng hỏi: “Vừa nãy cô gái kia nói gì? Cái gì mà cha ruột, cha dượng? Cô mau nói rõ ràng cho tôi.”
Khuôn mặt Chu Vân lập tức biến sắc, ngay cả đôi môi cũng run run.
“Cô ta nói bậy! Mẹ, mẹ đừng nghe hai người điên kia nói linh tinh, bọn họ chỉ toàn nói bậy nói bạ!”
Tưởng Lệ lạnh giọng: “Tôi thấy bọn họ rất bình thường, đâu có chỗ nào giống người điên?”
Chu Vân nghẹn họng, cô ta thật sự không dám nói thật tất cả.
Lục Thiên Minh phục tùng cô ta vô điều kiện, cho nên cũng không điều tra rõ lai lịch của cô ta. Mà ngay từ lúc nhỏ cô ta đã đổi sang họ Chu, tài liệu hồ sơ cũng đều đã sửa lại, người ngoài không tra xét cẩn thận thì căn bản cũng không biết được cái gì. Thế nhưng… nếu thật sự muốn điều tra, dựa vào thủ đoạn của Lục gia, nhất định sẽ điều tra ra được.
Cha ruột cô ta ngồi tù, mẹ ruột tái giá, chuyện cô ta không nhận cha ruột này, nhất định không thể để cho người Lục gia biết được!
Cô ta còn là một diễn viên nhỏ dựa vào đàn ông mà lên chức. Cái thân phận này của cô ta, đã khiến Tưởng Lệ không ưa gì rồi, nếu như lại tra ra được lý lịch của cô ta nữa…
Hậu quả, có thể tưởng tượng được ngay! Chắc chắn Lục gia sẽ đuổi cô ta ra khỏi cửa.
Bất kể Lục Thiên Minh có đối xử tốt với cô ta thế nào… Lục gia cũng tuyệt đối không chứa chấp được cô ta!
Vẻ mặt Chu Vân đầy thành khẩn: “Mẹ, mẹ đừng tin lời nói bậy bạ của mấy người kia, bây giờ con cũng đang có chút nổi tiếng, chuyện con kết hôn truyền ra ngoài, đương nhiên có người muốn anti. Những người thân này của con, cũng là vì thấy con có danh tiếng, nên muốn đến lưa gạt ít tiền. Con nói không cho, bọn họ liền tỏ ra vô lại.”
Tưởng Lệ trầm mặt, lạnh giọng nói: “Vẫn còn chưa qua cửa đâu, đừng có ma gọi thân thiết như thế, cứ gọi bác gái là được rồi.”
Chu Vân lại nghẹn họng, âm thầm nghiến chặt răng.
Thế nhưng cô ta vẫn cố cười, cố nhịn xuống tất cả. Cô ta dùng giọng điệu nhỏ nhẹ, ôn tồn khuyên nhủ: “Bác gái cũng đừng tức giận vì mấy chuyện không quan trọng này, có gì chúng ta cứ từ từ bàn bạc. Bác gái bớt giận đi ạ, con đi rót cho bác tách trà.”
Khuyên can mãi, cuối cùng mới trấn an được Tưởng Lệ, Chu Vân rời khỏi phòng khách.
Chu Trọng vẫn chưa đi, ông ta nháy mắt ra dấu với Chu Vân, hai người đi đến phía sau một gốc cây phát tài.
Chu Trọng thấp giọng nói: “Cái lão già cha cô kia, đã sai còn muốn phá, cô hãy nhanh chóng kết hôn với Thiên Minh đi, không thể để cho bọn họ tới phá hoại!”
Chu Vân liếc mắt nhìn ông ta, hơi có ý khinh bỉ.
Giống như là nói: Còn cần ông nói chắc!
Vừa nãy Chu Vân bị tức giận, lúc này cảm xúc cũng không tốt hơn là bao, trực tiếp không giữ thể diện, nói thẳng: “Những lời như vậy, sau này ít nói ra thì hơn. Cứ trực tiếp làm luôn là được rồi!”
Chu Trọng nhìn cô ta, muốn bỏ quách cô ta cho xong.
Thế nhưng, hiện giờ Chu gia đang muốn mở rộng việc làm ăn, còn phải trông cậy vào Lục Thiên Minh, ông ta nhịn.
Cười một tiếng, sau đó nói: “Được, con nhanh đi xem chừng bà già kia, đừng để cho bà ta điều tra ra, sử dụng luôn cái chiêu lừa dối Lục Thiên Minh kia đi.”
Chu Vân không nhịn được: “Tưởng Lệ không phải Lục Thiên Minh, bà ta không dễ gạt như vậy! Lục Thiên Minh thích tôi, tôn trọng tôi, tôi không muốn anh ấy điều tra, thì anh ấy cũng sẽ không đi thăm dò! Thế nhưng, mẹ anh ấy lại không thế, nếu làm không tốt, chuyện này chắc chắn sẽ lộ tẩy.”
“Có thể lừa gạt được ngày nào hay ngày đó! Dù sao, hai người cũng sắp sửa kết hôn rồi. Chờ hai đứa kết hôn xong, liệu còn có ai quan tâm đến cha ruột, cha dượng? Hơn nữa, cha dượng thì đã sao? Tôi đối xử với cô, còn tốt hơn cả con gái ruột của mình ấy?”
“Nhanh chóng đi xử lý đi!” Chu Vân cả giận: “Còn không nhanh chóng nghĩ biện pháp giết chết bọn họ! Nói nhảm nhiều lời như vậy cũng không sợ để người khác nghe thấy sao? Những lời khua môi múa mép này dễ nghe lắm sao?”
Chu Vân dùng sức liếc ông ta một cái.
Trước kia, cô ta vẫn luôn dựa vào lão để kiếm tiền, bây giờ cô ta tìm được núi dựa mới rồi, ngay cả mí mắt cũng không muốn nhìn ông ta lấy một cái.
Nếu không phải muốn bước vào Lục gia, còn cần ông bố này cho thể diện, ngay cả cửa căn biệt thự này cũng không muốn ông ta đặt chân vào!
Chu Trọng hỏi cô ta: “Lăng Trí và Lăng Vi, trực tiếp giết? Hay là bắt trói?”
Chu Vân không nhịn được nói: “Nam trực tiếp giết thẳng, nữ thì tìm người làm nhục!”