Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi chống gậy đi vào bên trong.
Tony đưa tay chỉ Lục Y Phàm lại giới thiệu với Lăng Vi: “Vị này là giám đốc Lục Y Phàm của tập đoàn Wall.
Lục Y Phàm ngồi trên ghế sofa, tay đặt lên đùi cũng không đứng lên.
Anh ta nhìn sau lưng Tony có chút bất mãn: “Không phải nói bảo Lăng Vi qua đây sao?”
Tony sửng sốt nửa giây, anh ta dùng tay chỉ người đằng sau: “Vị này là tiểu thư Lăng Vi, là nhà thiết kế số 1 của chúng tôi. Giám đốc Lục không phải nói rất thưởng thức thiết kế của cô ấy hay sao? Vậy mà anh lại không biết cô ấy?”
Lục Y Phàm kinh ngạc nhìn Lăng Vi... đây là cô gái Sở Minh Y bảo anh ta tới tìm?
Lục Y Phàm sửng sốt.
Đánh giá Lăng Vi từ trên xuống dưới.
Cô gái trước mặt này sao lại có gì đó không giống người đàn bà mà Sở Minh Y nói?
Trời ạ... cô gái này cả người đều bị thương, còn cái gì mà chống gây nữa? Đây là người đàn bà trong tấm hình kia sao? Không phải buồn cười quá rồi chứ?
Lục Y Phàm không kiên nhẫn cầm di động lật xem tấm hình mà Sở Minh Y gửi cho anh ta.
Người đàn bà trong tấm hình đẹp không gì sánh được. Anh ta lại nhìn Lăng Vi trước mặt, khuôn mặt đúng là đẹp... cặp mắt đào hoa kia, cực kì trong vắt, còn vô cùng rực rỡ. Cô ấy không nói lời nào, đôi môi anh đào mím mím có vẻ không kiên nhẫn nhưng quật cường... thật làm con trùng thèm thuồng trong người anh ta ngóc lên.
Ánh mắt Lục Y Phàm sáng ngời nhìn thẳng mặt cô, đôi mắt câu hồn của anh ta đánh giá cô một cách cẩn thận.
Lúc ánh mắt nhìn xuống chân cô không nhịn được nhíu mày, thật phá hư mỹ cảm. Cô ấy... chống cái gậy kia... sao vậy? Hiện tại thảm như vậy... thật làm người ta mất hứng.
Nếu không nhìn kĩ khuôn mặt căn bản anh ta chẳng thèm nhìn thêm lần thứ hai.
Đúng là người Sở Minh Y nói, Lục Y Phàm gật đầu, thái độ hoàn toàn thay đổi. Phụ nữ tính tình như Lăng Vi cần phải bộc lộ chút khí chất xấu xa. Vừa nãy giả vờ văn nhã căn bản không trị được tính tình này của cô.
Lục Y Phàm ngạo màn đánh giá Lăng Vi, lúc này mới hất cằm sang ghế dựa bên cạnh: “Lăng tiểu thư, ngồi xuống nói chuyện đi.”
Đối với người này... chẳng hiểu sao Lăng Vi cảm thấy phản cảm... thật không biết lễ phép.
Nhưng đối phương là khách lớn, cô chỉ có thể ngồi xuống.
Lục Y Phàm híp mắt cười, anh ta cực kì tự tin với sức quyến rũ của mình, anh ta tin tưởng đàn bà như lc nhất định sẽ thích loại người vừa có tiền vừa có khí chất ngạo mạn như anh ta, huống hồ anh ta lại có gương mặt đẹp trai.
Anh ta cầm mắt kính ném lên bàn giấy, vô cùng tinh thần nhìn Lăng Vi, cố ý dùng âm thanh trầm thấp tà khí nói: “Lăng tiểu thư, đây là yêu cầu của công ty chúng tôi, cô nhìn xem trong vòng 3 ngày có làm ra phương án chúng tôi vừa lòng hay không?”
Nháy mắt Lăng Vi cảm thấy buồn nôn, cô cầm tư liệu anh ta đưa cẩn thận nhìn qua.
Cô vừa nhìn vừa nói: “Công ty các anh muốn chúng tôi hỗ trợ thiết kế một chiếc xe có tạo hình mà các cô gái yêu thích?” Tạo hình vừa phải đẹp, tính năng lại mạnh, còn chào giá rẻ...
“Lăng tiểu thư, cảm thấy có khó khăn sao?”
Bởi vì khoản xe này yêu cầu thiết kế ban đầu nên thù lao không nhiều, rất nhiều nhãn hiệu lâu đời không chấp nhận, Lăng Vi thì không sao, trong đầu cô đã có dự tính liền gật đầu: «Buổi tối tôi vẽ phác thảo ngày mai gửi anh anh.»
Lục Y Phàm kinh ngạc mở to mắt: “Tối nay là có thể vẽ bản thảo rồi sao?”