Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình vô cùng chắc chắn nói: “Là cô bé ấy, không sai.”
Kỹ thuật quét hình của Diệp Đình không chỉ so sánh đặc điểm khuôn mặt, còn có thể quét cả thân hình.
Lăng Vi vội nói: “Nhìn xem cô bé đi đâu, nói không chừng vợ chồng giáo sư Vương được đưa tới chỗ đó!”
Diệp Đình tiếp tục tra: “Lần cuối cùng xuất hiện của cô bé này, là thành phố gần rừng mưa nhiệt đới Tân Mật...”
Trong lòng đám người đều hiểu. Quốc gia Tân Mật này không phát triển, ngoại trừ thành phố có lắp camera trên đường ra, ở những vùng khác không có camera.
Mặc dù lần cuối cùng cô bé này xuất hiện ở thành phố Newlay, nhưng, điều này không thể nói rõ đây là nơi đặt chân cuối cùng của cô bé.
“Bây giờ chúng ta nên làm gì? Đi Newlay sao?” Lôi Niểu Niểu hoàn toàn không theo kịp tiến độ.
Lúc này, Vương Dần nói: “Thành phố Newlay, là cứ điểm quan trọng của đế quốc Hắc Dạ! Bây giờ tôi hoài nghi vụ án bắt cóc là do người của đế quốc Hắc Dạ bày trò. Nhất định là bọn họ lừa vợ chồng Vương giáo sư đi, rồi lấy tính mạng của bọn họ áp chế Bạch Bình. Bạch Bình không có khả năng bỏ mặc tính mạng đôi vợ chồng này, nhất định bà ấy sẽ chui đầu vào lưới!”
“Thật đáng sợ!” Lôi Niểu Niểu cảm thấy rùng mình!
Lúc này Giang Quân đi về, anh nhìn thấy Diệp Đình khoanh một địa danh tên Newlay.
Đám người nói lại tiến triển cho anh.
Giang Quân khẽ gật đầu, lấy bút và laptop ra, ghi chép.
Anh nghiêm túc nghĩ lại những chuyện đã xảy ra.
Anh nói với Diệp Đình: “Hôm nay tôi đã báo cáo với cấp trên, vụ án này chúng ta đã lập án, tôi sẽ đích thân đi Newlay một chuyến, cũng sẽ theo vụ án. Mọi người có tình hình gì mới thì hãy nói chi tôi biết, bên cảnh sát chúng tôi có tiến triển gì cũng sẽ kịp thời thông báo cho mọi người.”
Diệp Đình nói: “Được.”
Giang Quân dẫn người của mình rời, quyết định đến thành phố Newlay một chuyến. Nhưng, cảnh sát trong nước không thể ra nước ngoài phá án, anh bèn xin nghỉ dài hạn trong cục.
Anh lấy thân phận cá nhân, đi điều tra vụ án ở Newlay.
Sau khi Giang Quân đi.
Vương Dần đi đi lại lại trong thư phòng.
Ông rất lo lắng, nhưng cũng đủ bình tĩnh
Ông đã lật lại tất cả sự kiện, ông nói với Diệp Đình: “Chú cũng phải đến Newlay, chú khá quen thuộc với cứ điểm của Hắc Dạ, nói không chừng chú có thể tìm được Bạch Bình và vợ chồng giáo sư Vương.”
Lăng Vi và Diệp Đình lập tức nói: “Bọn cháu đi cùng chú.”
Lăng Vi bồi thêm câu: “Chúng cháu nhất định có thể giúp được chú.”
Vương Dần rất thưởng thức Lăng Vi và Diệp Đình, ông cũng hi vọng hai người họ có thể đi cùng, nhưng, lại lo cho Duệ Duệ và Đô Đô.
Lăng Vi nói: “Duệ Duệ và Đô Đô còn có cô Kỷ Nhu, dì Phương và mẹ chồng cháu chăm sóc, hoàn toàn không có vấn đề gì.”
Vương Dần thầm nghĩ, bản thân Diệp Khanh còn không chăm sóc được cho bản thân, nói gì đến chăm sóc cho đứa bé? Nhưng, nghĩ kĩ lại, Kỷ Nhu và dì Phương không có vấn đề gì...
Ông khẽ gật đầu, nói: “Được, sáng ngày mai là ngày hành hình ‘King Lear’, nếu như không sửa án, ngày mai ông ta sẽ bị xử án. Giờ chú phải đuổi đến tòa án quốc tế, nhỡ đâu tòa án quốc tế cho chú gặp King Lear... chú không thể không ở bên cạnh. Dù là cơ hội một phần một vạn, chú cũng không thể bỏ qua.”
“Vậy bọn cháu đi cùng chú.” Lăng Vi nói: “Bây giờ chúng bắt đầu chuẩn bị đồ. Hai tiếng sau gặp ở sân bay.”
Vương Dần nói: “Được.”