Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tào Duệ kỳ quái nói: “Mẹ.... lại nhìn thằng nhóc này còn nhiều hơn em?”
A Đạt “hừ” nói: “Trọng nam khinh nữ, con gái không quan trọng bằng con trai!”
Tào duệ nói: “Một tấm khác thì sao? Sao em kết luận người phụ nữ kia là chị em chứ?”
A Đạt nói: “Người phụ nữ này lại càng kỳ quái hơn! Tấm hình này là xuất hiện torng một trang mạng internet. nhưng tin tức kia đã qua gần một năm, mẹ em còn không ngừng mở ra xem, anh nói có kỳ quái hay không?”
“Tin tức kia đâu? Cho anh xem.”
Đột nhiên A Đạt nhíu mày, vô cùng phòng bị nói: “Dựa vào cái gì em phải cho anh xem.”
Hôm nay cô đúng là điên rồi! Lại nói nhiều với người này như vậy!
Cô hơi buồn rầu, Tào Duệ này... tại sao luôn để cho cô không đề phòng nổi?
“Em ăn xong rồi, anh đi rửa chén đi,” A Đạt đẩu chén đũa về phía trước. Tào Duệ thật muốn đánh cô một trận!
Đây là tính cách gì, vô cùng làm người ta chán ghét! Đặt ở trong trường học, chính là một trong những người bị tất cả học sinh cô lập.
Tào Duệ không muốn gây gỗ với cô liền cầm chén đũa đi rửa.
Sáng sớm ngày thứ hai, A Đạt lại đi bệnh viện canh giữ.
Tào Duệ đã hẹn với Lý Thiên Mặc, hôm nay đi “Mặc Nhiễm” làm.
Bây giờ Tào Duệ trừ mỗi buổi tối phải đánh tranh giải ra, anh còn có một công việc nghiêm chỉnh, Lý Thiên Mặc mời anh đến phòng trò chơi làm hỗ trợ.
Trong đầu Tào duệ nghĩ, với năng lực của anh, làm công nhân viên kỹ thuật quá là dễ dàng.
Đi tới phòng làm việc của “Mặc Nhiễm”, Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu đang đợi anh: “Anh Duệ, ở đây!”
Tào Duệ đi tới bên cạnh Lý Thiên Mặc, thấy một căn phòng làm việc độc lập, trên cửa treo bản “Tổng thanh tra bộ kỹ thuật.”
Tào Duệ chớp mắt, Lý Thiên Mặc nói: “Sắp xếp cho anh một chức vị, đừng chê nha!”
Lý Thiên Mặc mời anh đi vào phòng làm việc, Tào Duệ vội vàng từ chối: “Tổng thanh tra kỹ thuật, tôi thật không làm được. tôi chỉ làm một nhân viên kỹ thuật là được rồi.”
Lý Thiên Mặc xua xua ngón tay: “Anh đừng xem thường chính mình, sau khi anh nhậm chức sẽ biết được, tiền lương của anh nhất định không phải lấy vô ích.”
Tào duệ cười, hơi ngượng ngùng.
Lôi Niểu Niểu cảm thấy đàn ông là một sinh vật kỳ quái...
Trước kia Tào duệ và Lý Thiên Mặc cũng xem như địch thủ đi.... Cho dù là chiến đội M-B hay tranh giải giữa Yến đại và B đại.
Bọn họ đều là kình địch.
Trước kia, hai người làm đến người chết ta sống. Bây giờ tốt như một gia đình vậy. Hận không thể cùng chung một phe!
Lôi Niểu niểu cảm thấy thật thần kỳ, nếu cái này đặt giữa hai nữ sinh, có lẽ sẽ không dễ dàng trở thành bạn như vậy?
“Anh Tào Duệ, em đi rót ly nước cho anh.” Lôi Niểu Niểu vui sướng chạy đi rót nước.
Cô bưng hai ly tới, cho Tào Duệ và Lý Thiên Mặc mỗi người một ly.
“Cám ơn.” Tào Duệ bưng ly nước nói với Lý Thiên Mặc: “Hôm qua xảy ra một chuyện thật thú vị. Tôi nhìn thấy hình của hai người trong danh sách của một minh tinh.”