Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tào Duệ dừng lại môt chút.
Thật lâu sau mới nói: “Quan hệ của hai ta, anh cũng không dối gạt em. Anh là thật không muốn ở nơi này nữa... nhưng mà, anh có hợp đồng với chiến đội M-B, không thể tùy tiện lui cuộc tranh giải. Hợp đồng còn hai năm mới đến kỳ hạn, đều anh đi trước thời hạn phải phạt tiền bội ước.”
“A? Như vậy à.... quá ủy khuất rồi!” Lôi Niểu Niểu hỏi anh: “Tiền bội ước là bao nhiêu? Đây là bí mất sao? Có thể nói không?”
Tào Duệ nói: “Tiền bội ước không phải rất nhiều, hai triệu mà thôi. Nhưng mà, bây giờ anh ngay cả một đồng tiền cũng không lấy ra được. Tình huống của mẹ anh em cũng biết rồi đó... ngay cả trị bệnh cho mẹ cũng rất khó.”
Lôi Niểu niểu nói: “Anh tiếp tục ở chiến đội M-B cũng là tuần hoàn ác tính nha, còn không bằng nhảy đội, đánh thêm nhiều điểm, kiếm tiền cũng nhanh hơn nữa.”
Nhất thời Tào Duệ khó làm quyết định, nếu anh không nợ nần cả người neh5 nhàng, anh cũng có thể phất tay nói đi là đi.
Nhưng mà, nợ nhiều đè chết người nha!
Lôi Niểu Niểu nói: “Anh Tào Duệ, anh đừng nghĩ nhiều mà, tiền là chết, người là sống! Không phải ba em đưa anh một tấm thẻ ngân hàng sao? Anh dùng trước! Chọn lựa một chiến đội thật tốt, tranh giải hai tháng, chờ có tiền thưởng tranh giải rồi không chỉ được hai triệu tiền bội ước, ngay cả viện phí của dì cũng không lo rồi! Như anh bây giờ chỉ có thể càng nợ càng nhiều!”
Tào Duệ làm sao dám xài bậy tiền trong thẻ kia, đó là chú Lôi đưa cho anh chữa bệnh. Loại chuyện tiền bội ước này, làm sao có thể tùy tiện dùng của người ta.
Nhưng mà, Niểu Niểu nói cũng có đạo lý.... anh tiếp tục ở chiến đội M-B, chỉ có thể càng ngày càng thảm.
Bây giờ cũng đã tháng mười, còn hai tháng nữa là cuối năm, anh cố gắng, ráng sức, nói không chừng có thể lấy được rất nhiều tiền thưởng.
Tranh giải sắp bắt đầu: 59 giây.
Lôi Niểu Niểu nắm chặt thời gian nói: “Anh Tào Duệ, anh có thể tìm ba em thương lượng, anh viết giấy nợ cho ba. Anh cứ nói, tiền trong thẻ mặc cho anh chi phối, chờ sau ba tháng, anh sẽ trải lại hết.”
“Ừ, anh suy nghĩ.” Tào Duệ nói: “Cảm ơn em Niểu Niểu....”
Thời gian qua đi từng chút từng chút, sắp bắt đầu: 36 giây.
Đột nhiên Lý thiên Mặc từ phòng bếp đi ra, anh đứng trước cửa hỏi cô: “Niểu Niểu, gõ nhiều chữ như vậy, có phải đang làm công tác tư tưởng cho Tào Duệ không?”
“Em choáng váng...” Sao người này cái gì cũng biết nha?
Lôi Niểu Niểu thật là phục anh! Bây giờ cô quả thật đã phục sát đất!
Cô phất tay với anh: “Anh nghe thấy hết rồi? Ha ha...... lát nữa lại nói với anh, bắt đầu so tài rồi.”
Tranh giải sắp bắt đầu: 12 giây.
Đột nhiên Lôi Niểu Niểu nghĩ tới một chuyện, cô nhanh chóng đổi biệt danh thành “Lôi Niểu”
Tránh cho cô tranh giải không tốt, làm mất thể diện Mặc thần.
Cô vừa thay đổi biệt danh, các chiến đội vây xem lại nổ.
“Lôi Niểu này là ai?”
Mẹ nó ---- ID của Mặc thần bị người ta hack rồi?”
“Trời ạ.... ID của Mặc thần cũng bị người ta hack, vậy tôi... tôi mẹ nó, phải thêm mấy bức tưởng lửa mới được.”
“Cậu thêm bức tường lửa có tác dụng gì? Tường lửa của Mặc thần cũng bị người ta công phá, mấy bức tường rác rưởi của cậu có thể có tác dụng sao?”
Lôi Niểu Niểu: “...”