Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Niểu Niểu vừa bực mình vừa buồn cười: “Anh muốn khoe dáng người? Phải không? Có thật không? Anh nghĩ em ngu à, anh khoe dáng người sẽ khoe trong chăn sao? Trong này đen thùi lùi, không thấy rõ gì cả. Hay là, anh xuống đất đi một vòng cho em xem đi.”
Lý Thiên Mặc không nói hai lời, lập tức vén chăn xuống đất đi một vòng cho cô xem.
Cánh tay trần, nhưng phong phạm nam thần lại mười phần, anh cong môi, cười xấu xa. Trong mắt ôn nhu ngập nước, giống như mới tắm xong vậy.
Cũng không biết Lôi Niểu Niểu nhìn thấy cái gì, hay là nghĩ tới điều gì, đột nhiên cô cười to ha ha, sau đó chạy xuống đất tắt đèn.
Trong bóng tối, Lý Thiên Mặc không thấy cô nhào tới, nháy mắt cô đã áp đảo anh.
Lý Thiên Mặc còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên bị cô lột quần!
Sáng sớm ngày thứ hai, ánh mặt trời chói chang xuyên thấu qua khe hở rèm cửa sổ chiếu vào phòng ngủ.
Lý Thiên Mặc cười đến mặt đầy rạo rực, tối ngày hôm qua, anh lại bị cô ăn sạch sẽ xong lau miệng!
Cô bé này rất mạnh mẽ, dùng sức đè anh lại không cho anh nhúc nhích! Anh muốn chạy cũng không kịp,....
Lý Thiên Mặc đang vui vẻ đâu, đột nhiên thấy mặt Lôi Niểu Niểu dán tới.
Cô còn lim dim buồn ngủ, giơ tay lên dụi mắt, bộ dạng giống như rất mệt mỏi. Đầu tóc ngắn kia của cô rối bời, anh đưa tay khẽ vuốt lại, cô bịu môi, nhíu mày, bộ dạng nhỏ nhắn vô cùng khả ái.
“Ai...” Đột nhiên cô thở dài, không muốn nhúc nhích.... nhưng sáng sớm hôm nay còn có lớp nha!
“Sao vậy?” Lý Thiên Mặc nghiêng người, ôm cô vào trong ngực, có chút áy náy nhìn ánh mắt cô chằm chằm hỏi: “Có phải phát triển quá nhanh hay không?”
Có chút lo lắng, cô sẽ bị anh dọa chạy...
Anh qáu gấp gáp, vẫn cho là mình rất có sức nhẫn nại, lỡ một bước chân thành thiên cổ hận nha!
Dựa thoe kế hoạch của anh, ít nhất phải yêu đương ba năm năm mới đúng nha, ít nhất cũng chờ cô hai ba hai bốn tuổi, tốt nghiệp đại học, công việc cũng ổn định mới nói chuyện cưới gả, những nghĩ lại chuyện mình đã làm tối hôm qua kia.
Nhưng mà... thuyền đến đầu cầu, không thể không thẳng nha!
Anh cho là mình kềm chế rất giỏi đâu, không nghĩ tới.... lại dễ dàng như vậy.... người ta vừa chủ động nhào tới, nháy mắt anh lại giống như con sói đói vậy.
Bất quá, anh đã sớm có quyết định, đời này anh chỉ có một người phụ nữa là cô, gnu3 sớm ngủ trễ cũng không ảnh hưởng tình yêu của anh đối với cô.
“Ai....” Mệt quá! Không muốn nhúc nhích! Bây giờ cô chỉ buồn ngủ! Thể lực đàn ông quá tốt, cũng phiền phức! Ngay cả giờ học cũng không muốn đi lên, sao bây giờ?
Vốn là Lý Thiên Mặc đang chột dạ, đột nhiên nghe được cô thở dài...
Anh dè dặt hỏi: “Bây giờ em, có phải rất muốn đánh anh một trận nhừ tử?” Anh không xác định nhìn ánh mắt cô chằm chằm.
Lôi niểu niểu trợn mắt nhìn anh, hừ lạnh nói: “Sao có teh36 chỉ muốn đánh anh một trận nhừ tử, bây giờ em hận không thể đạp chết anh!” Cả người đều đau nha!
Nháy mắt trái tim Lý Thiên Mặc thắt chặt... đã nói là quá nhanh... phát triển quá nhanh! Mặc dù cô 20 tuổi, nhưng mà tư tưởng còn rất đơn thuần nha.
Anh là cái gì? Ra tay bẽ hoa! Trâu già gặm cỏ non! Mặc dù, anh cũng không phải rất già... chỉ mới 23...
Trong lòng Lý Thiên Mặc tràn đầy cảm giác tội lỗi... còn chưa kết hôn đã gạo sống nấu thành cơm chín... cái này không nằm trong tính toán của anh nha!
Anh đang buồn rầu đâu, đột nhiên bị cô đạp một cước: “Lý Thiên Mặc? Có phải anh muốn qua sông rút cầu không nha Em cũng sao81 mệt chết rồi, bụng vừa đói vừa mệt! Anh chiếm tiện nghi xong rồi ngay cả đồ ăn cũng không muốn nấu cho em đúng không?”
Phốc --- Lý Thiên Mặc thật là say: “Được được được, anh đi nấu bữa sáng,.” Trời ơi nha, thật là hù chết, còn tưởng rằng cô chê anh đâu...
Cũng may cũng may, có vẻ như cô cũng không có ý định hỏi tội anh.
Mấy ngày này, Lôi Niểu Niểu có chút sợ sệch. Đêm hôm đó, cô và anh đều là ý muốn nhất thời, không dùng nửa điểm phòng tránh.
Nếu mà cô mang thai, vậy phải làm sao nha? Cô là rất thích anh cuồng dã, cũng rất thích anh ôn nhu, nhưng mà, lại không muốn có đứa bé sớm như vậy nha.
Càng phiền là, trong trường học có nhiều oanh yến vây xung quanh anh nha!
Cũng tốt người đàn ông này giỏi nhất là diễn trò ân ái, rãnh rỗi liền làm một ít hoạt họa gì đó.... để cho các nữ sinh trong trường đều dùng ánh mắt sắt bén như dao chém cô “lả tả”
Mỗi ngày Lôi Niểu Niểu đều sống trong các loại hâm mộ, ghen tị hận gì gì đó.
Qua một tuần lễ, đã làm các biện pháp phòng tránh rất tốt, nhưng mà, kinh nguyệt của cô lại chậm chạp chưa tới! Lôi Niểu niểu sợ đến bối rối!
Cô không dám nói cho Lý Thiên Mặc, tự mình lén lút tới bệnh viện làm kiểm tra.