Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Yến đại có tổng cộng 33 người tham gia tranh giải, kết thúc cuộc so tài thứ nhất, 33 người toàn bộ thông qua!
Hiệu trưởng Yến đại vô cùng kinh ngạc: “33 người thông qua hết?”
Ông nhìn sang Lý Thiên Mặc, trong lòng khen một câu, được nha.... cậu nhóc này, thật là lợi hại!
Trường học khác, ít nhiều đều phải có vài học sinh bị đào thải, chỉ có Yến đại thông qua tất cả!
“Yến đại lợi hại nha.... không hổ là NO.1 máy tính nha....”
“Ưu thế của Yến đại rất rõ ràng nha!”
“Đúng vậy, thực lực toàn thể rất mạnh!”
So sánh mãnh liệt với bọn họ là B đại, B đại chỉ có tổng cộng 7 người vào vòng trong.
Một người trong đó là Tào Duệ, Tào Duệ thu được hạng nhất ở vòng đầu tiên.
H đại lấy được hạng nhì, Lưu Kiện thứ ba, Lôi Niểu Niểu thứ tư, Thái Tử Du thứ tám.
Mặc dù Tào Duệ được hạng nhất, nhưng sắc mặt hiệu trưởng của B đại cũng không dễ nhìn.
“So sánh với Yến đại, chênh lệch của chúng ta rất rõ ràng nha!” Hiệu trưởng B đại nói với phó hiệu trưởng: “Người ta 33 người toàn bộ thông qua, nói rõ tài nghệ của toàn thể rất cao. Trường học chúng ta mới bảy người thông qua! Không phải chỉ kém nửa điểm nha.... mặc dù Tào Duệ là đệ nhất, nhưng mà....”
Tào Duệ là ngoại viện bọn họ mời về, nếu không phải tìm Tào Duệ trở về tranh giải, có lẽ hôm nay mặt mũi của B đại bọn họ sẽ mất hết.
Kết thúc cuộc thi so tài thứ nhất, 30 người bị đào thải. Cuộc tranh tài thứ hai lập tức bắt đầu.
Lôi Niểu Niểu ngồi tại chỗ, ánh mắt thấy Tào Duệ nhìn cô chằm chằm.
Cô không nghĩ tới Tào Duệ lại hoàn thành cuộc thi trước mình, lúc công bố kết quả, Lôi Niểu Niểu giật mình!
“Anh Tào duệ, anh là đệ nhất nha?”
Tào Duệ nhàn nhạt gật đầu, bày tỏ “Cái này rất bình thường.”
“...” Lôi Niểu Niểu rất kinh ngạc! Trước kia, cô nghe nói Tào Duệ là cao thủ máy tính, nhưng mà.... cô không biết anh lại lợi hại như vậy!
Vốn là Lôi Niểu Niểu thật cao hứng lấy được thứ tư, nhưng mà, bị Tào Duệ kích thích như vậy, nháy mắt cảm thấy mình không là cái rắm gì....
Cuộc tranh tài thứ hai lập tức bắt đầu. Lôi Niểu Niểu hơi mắc vệ sinh, cũng không biết vì khẩn trương hay là do lúc nãy uống nước nhiều quá, đột nhiên muốn đi nhà vệ sinh.
Lúc này, đột nhiên tiếng chuông vang lên, bắt đầu tranh tài --- Lôi Niểu Niểu hít sâu một hơi, vẫn là nhịn đi.
Cô chịu đựng mắc tiểu, bấm nút bắt đầu. tiếp theo, trên màn hình máy vi tính xuất hiện đề mục.
“Xin nhấn vào miêu tả cảnh tượng, làm một tổ hoạt họa.”
Thời gian là 90 phút. Cảnh tượng là một đứa bé đến bờ sông chơi, nửa đường bị té lộn mèo. Sau đó, đi tới bờ sông, cùng nhau bơi lội với các bạn nhỏ khác trong nước.
Đề mcu5 đơn giản như vậy, xem ai làm được tốt nhất.
Lôi Niểu Niểu xem kỹ đề mục liền bắt đầu làm hoạt họa.
Cuộc tranh tài này không bấm thời gian giới hạn, mà là xếp hạng theo chất lượng. Nói cách khác, dù mình là người nộp bài thi cuối cùng, nhưng mà chất lượng của mình tốt, như vậy cũng có thể lấy được hạng nhất.
Lôi Niểu Niểu mắc vệ sinh nha, cô gấp gáp đi nhà vệ sinh, nên chịu đựng mắc tiểu “bá bá bá” làm thật nhanh!
Mời vừa qua nửa giờ, cô đã nộp bài thi.
Lúc cô chạy ra ngoài, giáo viên giám khảo cũng bối rồi... sao lại nhanh như vậy? Là không biết làm?
Thầy nhíu mày! Không biết làm, vậy tới so tài làm gì?!
Vị giáo viên này ghét nhất là học sinh kém, trên mặt ông tràn đầy sương lạnh mở bài thi của Lôi Niểu Niểu ra.
Kết quả.... ông bị chấn nhiếp!
Cái hoạt họa này của Lôi Niểu Niểu làm vô cùng sinh động, trên đó vẽ một bé trai xinh đẹp đạo trúng một miếng dưa hấu té lộn mèo.
Cậu đi tới bờ sông, bơi lội cùng các bạn bè.
Sau đó.... những người bạn nhỏ trên thượng du nghịch ngợm đi tiểu trong nước... bé trai dưới hạ lưu vừa vặn tiếp nhận hết!
“Ai nha, cái tên xấu xa này!” Bé trai tức giận đến trên đầu bắn ra “tia chớp”.
Ánh mắt cậu chuyển vòng vòng, bơi lên thượng du của người bạn dẵ đi tiểu đó.
Cậu ở trong nước dùng sức “phốc ---” ị một đống phân, theo nước sông chảy đi xuống.... sau đó, người bạn nhỏ nghịch ngợm nắm lỗ mũi nổi lên mặt nước.
Chỉ thấy... đỉnh đầu của cậu, chỉ vào một nơi tràn đầy tiên khí... thở phì phò....
“Ha ha ---” Giáo viên giám khảo không nhịn được cười ra tiếng.
Các bạn học đang thi giật nảy mình, giáo viên giám khảo lập tức dùng tờ báo che mặt, giả vờ như chưa từng có gì xảy ra...
“Trời của tôi ơi!” Một giờ tiếp theo, trong đầu giáo viên giám khảo tràn đầy hình ảnh cậu bé nhô đầu lên thở phì phò....
Lúc công bố thành tích, Lôi Niểu Niểu lại ----