Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Chân nhìn Lôi Niểu Niểu như quái vật vậy.
Cô quen biết Lôi Niểu Niểu lâu như vậythật là cũng không nhìn ra.... Lôi Niểu Niểu lại.... cởi mở như vậy....
Lúc này, Lý Thiên Mặc còn nói: “Vẫn luôn mấy động tác kia cũng không được, chúng ta còn phải đổi vài tư thế.”
“Đúng đúng!” Lôi Niểu Niểu gật đầu thật nhanh: “Vẫn luôn tư thế cũng cũng mệt lắm.” Nhất là, động tác yoga đều phải mở rộng đến mức tận cùng, đối với những người mới học như bọn họ mà nói, quả thật là đòi mạng.
Y Linh và Lôi Chân bên cạnh trợn tròn mắt đến suýt chút nữa đã rơi ra ngoài. Mẹ của tôi ơi... hai người này, lại thảo luận chuyện này trước công chúng như vậy được sao?
Quá đáng sợ!
Đột nhiên Lôi Chân bắt vai Lôi Niểu Niểu lại: “Mẹ của tôi nha! Niểu Niểu, chị.... chị chị chị chị chị chị, em thật là xem thường chị!”
Lôi Niểu Niểu không biết bọn họ hiểu lầm rồi, cô tự hào nâng càm lên kiêu ngạo nói: “Chị lợi hại chưa! Em không biết, tối hôm qua Lý Thiên Mặc bị chị làm đến chết đi sống lại. Ha ha ha....”
Lôi Chân: “...” Em không biết, em thật không biết.... em không cách nào biết....
Lý Thiên Mặc suy nghĩ, quả thật.... tối hôm qua cô xoạc chân giúp anh.... suýt chút nữa đã bẽ gãy hay cái chân của anh.
Còn không phải là bị cô làm đến chết đi sống lại sao.... khớp xương của anh cũng vang lên “ca ca”
Lý Thiên Mặc nhỏ giọng nói bên tai Lôi Niểu Niểu: “Tối hôm nay nhẹ, cơ thể anh không được dèo lắm.”
Y Linh trợn trắng mắt: “...”
Cô đã không biết nên nói gì cho phải, mặc dù giọng của Lý Thiên Mặc rất nhỏ, nhưng mà, cô vẫn nghe dược nha!
Lỗ mũi Y Linh tức giận đến lệch sang một bên! Có ý gì nha? Nói những lời này ngay trước mặt cô.... cũng quá không biết xấu hổ rồi chứ?
Không có ý nghĩa! Y Linh giận đến xoay người rời đi.
Đột nhiên, sau lưng lại truyền đến giọng của Lôi Niểu Niểu.
Lôi Niểu Niểu nói: “Đừng khiêm nhường, mặc dù thân thể anh không được dẻo lắm, nhưng mà thể lực rất tốt nha! Em đã mệt mỏi đến không được nữa, nhưng anh còn có thể kiên trì! Em cũng phục anh rồi. Nhất là cái động tác V nằm đó.... em thấy anh làm thời gian lâu như vậy, cũng không thở gấp chút nào, mà em đã mệt mỏi không chịu được.”
Lý Thiên Mặc suy nghĩ, động tác nằm hình chữ V là như vầy, hai tay để trên sàn nhà trước mặt, nâng mông thật cao, hai chân xoạc rộng ra. Hai tay xê dịch về phía trước, đồng thời khống chế hơi thở của mình. Tư thế kéo dài từ 30 đến 60 giây.
Anh gật đầu, vô cùng thành thật, lại rất đàng hoàng nói: “Quả thật. Anh vẫn là rất thích động tác này, vô cùng giãn cơ thể, làm thật hăng hái.”
“Phốc ---” Y Linh trặc chân.... chiếc giày cao gót gãy, cô té “ùm” tư thế chó gặm cứt.
“Mẹ ơi, đau chết tôi rồi...” Y Linh té xuống đất với tư thế vô cùng khó coi. Đập mặt xuống đất.
“Cô Y Linh! Sao cô lại sơ ý như vậy nha!” Lôi Chân mau chóng chạy tời đỡ cô.
Y Linh nằm trên đất cũng muốn khóc!