Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Thiên Mặc cõng Lôi Niểu Niểu về phòng ngủ, anh đi đến tủ lấy quần áo cho cô....
Bên kia có mấy cái ngăn nhỏ, trong đó đều là cái gì của cô, cho tới bây giờ anh cũng chưa từng mở ra.
Vào lúc này, cũng không biết lấy cái nào, anh vén lên hết, đầu ngón tay cầm màu hồng, mặt đầy thẹn thùng đưa cho cô.
Lôi Niểu Niểu nói: “hôm nay em mặc sơ mi trắng, không thể mặc màu hồng nha, anh à.... sẽ nhìn thấy!”
囧.... sao lại phiền toái như vậy nha...
Lôi Niểu Niểu ôm bụng, đau muốn chết! Lý Thiên Mặc cũng không dám nói nhiều vội vàng chạy ra ngoài đổi màu trắng....
“Cái này được không?”
“Được được!” Lôi Niểu Niểu cầm lấy đuổi anh đi: “Mau đi ra nha! Em còn muốn đi vệ sinh, không nhịn nổi nữa rồi!”
Lý Thiên Mặc mau chóng lui ra ngoài. anh vừa mới tới trước cửa, còn chưa đi xa đâu, đột nhiên Lôi Niểu Niểu chạy từ bên trong ra, cô vừa mặc áo ngực, còn chưa mặc áo ngoài đâu, cô ôm quần áo che phía trước nhanh chóng vọt vào nhà vệ sinh!
“Trời ơi! Đây là sao vậy nha? Nghiêm trọng thành như vậy?” Lý Thiên Mặc thật gấp gáp! Đây là viêm dạ dày cấp tính --- hẳn không phải do kem ly.... nhất định là “tôm băng” đó!
Lý Thiên Mặc giận đến sắc mặt đen thui, lập tức gọi điện thoại cho một người ký giả quen biết: “Vợ tôi ăn gì đó bị trúng thực! Tôi hoài nghi là “tôm băng” của nhà hàng quân C có vấn đề!”
“Được! Tôi lập tức đi xem thử!”
Lý Thiên Mặc mới vừa cúp điện thoại, Lôi Niểu Niểu liền từ torng nhà vệ sinh bò ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, còn hiện lên màu xanh... cô đau, cả người co rút lại thành một cục. Lý Thiên Mặc lo lắng, đau lòng đến muốn đập đồ.
Mau chóng mặc quần áo cho cô xong liền cõng cô lên chạy về phía thang lầu.
Đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra nói: “Viêm dạ dày cấp tính! Thoát nước! Mau chóng truyền nước biển!”
Y tá mau chóng truyền nước biển, lại bảo Lý Thiên Mặc cho cô uống nước muối.
Vừa truyền nước biển, cô còn muốn đi nhà vệ sinh.... Nhưng Lý Thiên Mặc không thể vào nhà vệ sinh nữ, chỉ có thể gọi điện thoại cho Lăng Vi và Lôi chân.
Lăng Vi đang dẫn người một nhà ở chung với nhân viên trong xưởng đâu, nhất thời không tới được. Lôi Chân còn chưa tỉnh ngủ, vừa nằm mơ vừa nghe Lý Thiên Mặc nói Lôi Niểu Niểu bị bệnh! Cô vội vàng nhảy dựng lên gấp gáp chạy tới: “Niểu Niểu, chị sao rồi? Đỡ hơn chút nào không?”
Lôi Niểu Niểu cảm thấy sắp chết rồi... đau đến nói chuyện cũng không nổi.
Lúc này, một người phụ nữ xinh đẹp tóc dài thanh thuần đi về phía Lý Thiên Mặc: “Thầy Lý!”
Người phụ nữ này là giáo viên của Yến đại, từ ngày Lý Thiên Mặc đến trường, vị giáo viên này vẫn luôn bày tỏ hảo cảm với Lý Thiên Mặc.
Mặc dù tuổi tác của vị giáo viên này lớn hơn Lý Thiên Mặc nhiều, nhưng, quả thật rất đẹp.
Mặc dù 28 tuổi, nhưng lối ăn mặc của cô giống như một nữ sinh thanh thuần.
Lúc Lý Thiên Mặc đi học, người phụ nữ này cũng là giáo viên mới, cũng là nữ thần trong lòng các bạn học nam.
Lý Thiên Mặc không có suy nghĩ gì với vị giáo viên này cả, có xinh đẹp hay không, trong mắt anh đều chỉ là mật mã...