Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiếng kêu tê tâm liệt phế trong phòng sanh làm cho Hoa Thiếu Kiền đau khổ đến sắp nổ tung! Anh giống như con kiến bò trên chảo nóng bị nóng chân vậy, không ngừng di chuyển vòng vòng.
Vẻ trầm ổn, tĩnh táo trước kia không biết đã chạy đi đâu hết rồi.
Anh quá khẩn trương! Không ngừng gãi đầu ôm ngực, mỗi kêu bên trong phòng sinh đều làm anh run run.
Lôi Niểu Niểu sợ đến mặt mũi trắng bệch: “Chị đình, sao lại kêu.... thảm như vậy nha?”
Lăng Vi nháy mắt ra dấu cho Lý Thiên Mặc: “Cậu mang Niểu Niểu về nhà trước.” Chuyện sinh con này chưa từng trải qua tốt nhất là đừng nhìn miễn cho bị hù dọa.
Lý Thiên Mặc vội vàng ôm Lôi Niểu Niểu, Lăng Vi dặn dò anh: “Thiên Mặc, cậu mau gọi điện thoại cho Lôi Tuấn, mình mới vừa thông báo cho chú Thiếu Triệt, bây giờ còn phải gọi điện thoại cho cha, mẹ, còn có chú hai nữa.”
Diệp Đình đang gọi điện thoại cho ông, bọn họ phải thông báo cho tất cả.
Lý Thiên Mặc kéo Lôi Niểu Niểu đi, vừa xuống lầu vừa gọi điện thoại cho Lôi Tuấn.
Điện thoại của Lôi Tuấn vẫn không có gọi được, lúc nãy trên đường tới, bọn họ vẫn gọi liên tục. Ai biết tên Lôi Tuấn này đang nói chuyện với ai đâu, thời gian lâu như vậy còn chưa có nói xong!
Lý Thiên Mặc nhấn kết thúc cuộc gọi, lập tức lại gọi cho Hạ Tiểu Hi, điện thoại của Hạ Tiểu Hi cũng đang bận, có thể hiểu được..... hai người bọn họ đang nấu cháo điện thoại.
“Hay là đi công ty tìm bọn họ đi!” Lôi Niểu Niểu gấp gáp nhìn đồng hồ đeo tay: “Cũng hơn sáu giờ, hẳn là anh hai của em đã tan việc?”
Lý Thiên Mặc lái xe quay đầu nói: “Vậy đi nhà anh ấy trước.”
Lý Thiên Mặc lái xe đến trước cửa nhà Lôi Tuấn, vô cùng trùng hợp là, Lôi Tuấn vừa lái xe trở về!
“Anh hai!” Lôi Niểu Niểu mở cửa xe, ngăn cản xe Lôi Tuấn lại: “Chị Đình sắp sinh rồi! Mau vào bệnh viện đi!”
Lúc này, Hạ Tiểu Hi từ trong cửa chạy đến, vốn là cô muốn cùng Lôi Tuấn đi ăn cơm, lúc nãy hai người vẫn đang thảo luận nên đi nhà hàng nào....
Hạ Tiểu Hi còn chưa biết, thấy Lôi Niểu Niểu cùng Lý Thiên Mặc ở ngoài cửa liền vội vàng nói: “Hai người tới rồi? Vừa lúc! Chúng ta cùng nhau đi ăn cơm!”
“Còn ăn cơm sao!” Lôi Niểu Niểu gấp gáp nói: “Chị dâu nhỏ, chị Đình sắp sinh rồi!”
“A?!” Hạ Tiểu Hi há to mồm, vô cùng kinh ngạc: “Nhanh như vậy?” Hạ Tiểu Hi vội vàng lên xe của Lý Thiên Mặc, Lôi Tuấn đã ngồi ghế trợ lái.
Hạ Tiểu Hi và Lôi Niểu Niểu ngồi ở phía sau, Hạ Tiểu Hi xóe ngón tay ra đếm: “Không đúng nha! Sao tiểu Đình sinh nhanh như vậy? Còn chưa tới ngày sinh mà! Hẳn là còn hơn nửa tháng chứ? Chẳng lẽ chị tính sai rồi?”
Lôi Niểu Niểu gấp đến không ngừng cắn răng: “Ai nha! Chị đừng tính! Không phải tính sai rồi, là.... em có một người bạn học, là Thái Tử Du.... cậu ấy đánh rắm, làm bảo bối của em muốn tắt thở! Không cẩn thận, đứa nhỏ liền không nhịn được, phá cung!”
Hạ Tiểu Hi vô cùng ngạc nhiên nhìn Lôi Niểu Niểu: “Em hiểu thật nhiều.... còn biết phá cung?”
Hạ Tiểu Hi nói câu này xong, đột nhiên cảm thấy không thích hợp... đột nhiên cô kịp phản ứng lại.... bị một cái rắm làm sắp sinh?
Hạ Tiểu Hi cười to: “Ha ha ha.... em nói gì? Đứa bé này, là bị một cái rắm đánh văng ra ngoài?”
Lôi Niểu Niểu đỡ trán, cái chỉ số thông minh.;... phản xạ này của chị dâu nhỏ....
Thật là không chữa được!
Lúc này, Lôi Tuấn đã cười đến sắp điên rồi: “Đáng đời! Ai bảo trước kia nó luôn làm vậy với Hoa Thiếu Kiền, hừ hừ --- bây giờ, để cho nó cảm nhận một chút, kết quả bị người ta làm như vậy nó như thế nào!”
Hạ Tiểu Hi giơ ngón tay đánh lên đầu Lôi Tuấn: “Đó là em gái anh! Có ai nói như anh vậy sao? Anh làm anh cái kiểu gì vậy? Hài người không phải một mẹ sinh ra à?”
Lôi Tuấn che đầu, muốn nín cười, nhưng mà làm sao cũng không nhịn được.
Anh lau khóe miệng nói: “Cũng không phải, hai tụi anh thật là không phải một mẹ sinh!”
Hạ Tiểu Hi trợn trắng mắt, nói chuyện cùng cái tên ngu ngốc, mệt lòng!
Đột nhiên Lôi Tuấn nghĩ tới cái gì, anh quay người qua nhìn ra phía sau, trên mặt tràn đầy bất mãn dòm Hạ Tiểu Hi: “Em nhìn tiểu Vi cùng tiểu Đình người ta, người ta cũng đã sinh hai đứa bé, em thì sao? Còn chưa có thai nữa là, xảy ra chuyện gì vậy?”
Hạ Tiểu Hi trợn trắng mắt nhìn anh: “Trách em sao? Em cũng đâu có uống thuốc, lại không có phòng tránh, sao em biết vì sao mình không mang thai được!”
Lôi Niểu Niểu che mặt: “Anh, chị dâu.... hai người trò chuyện riêng, có thể về nhà rồi trò chuyện tiếp được không.... em vẫn còn nhỏ nha nha nha ---”