Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Được, mau dậy đi.” Lôi Niễu Niễu vươn tay kéo anh.
Lý Thiên Mặc ngồi trước máy vi tính, cực kỳ nghiêm túc tạo một nhân vật cổ đại phong dật tiêu sái.
Lôi Niễu Niễu cảm thấy thật thần kỳ, đều là tạo hình, cô tạo khó coi như vậy, anh lại có thể tạo nên nhân vật hoàn mỹ xinh đẹp, trông rất sống động.
Lôi Niễu Niễu nhìn nhân vật mặc bạch y, ánh mắt lóe lên hoa đào. Quá đẹp trai! Lý Thiên mặc quả thật lợi hại!
Anh làm mô hình nhân vật rất đặc sắc, không phải loại hình đẹp trai đơn thuần, mà là loại có chút xấu xa, còn mang theo chút thanh cao, nhất là môi nam chính, một khi nhếch lên, thật sự có thể chết người!
Lôi Niễu Niễu nhìn chằm chằm nhân vật, ánh mắt không dời ra, Đông Phương Bạch trong truyện tranh đúng là hơi xấu xa. Trong lòng cô lại bội phục Lý Thiên Mặc sát đất!
Nhưng Lý Thiên Mặc không vui, ánh mắt đó của cô là sao? Nhìn một nhân vật hoạt họa lại nhìn đến chảy nước miếng? Lúc cô nhìn anh còn chưa từng có biểu tình này đấy!
Hừ —— Lý Thiên Mặc tức giận! Anh đột nhiên muốn tát cái miệng rộng của mình, sao cảm thấy mình giống như sắp điên vậy… Lại ghen với một nhân vật 3D!
“A… Hình như em hiểu một chút rồi…” Lần này Lôi Niễu Niễu học cực kỳ nghiêm túc, chỉ chốc lát sau, nhân vật cô tạo nên cũng có mặt có dáng dấp rồi.
Mắt thấy sắp 10 giờ rưỡi, Lôi Niễu Niễu vẫn chưa học xong hết. Cô không tính về trường. E là tối nay cô phải thức làm suốt đêm, nếu không ngày mai chắc chắn phải nộp giấy trắng.
Lý Thiên Mặc tạo nhân vật xong, gửi cho Lăng Vi xem. Vốn cho là Lăng Vi đã ngủ, lại không nghĩ rằng cô lập tức trả lời: “Wow, không tệ nha —— Rất đẹp! Rất tuấn tú!”
Lăng Vi vô cùng hài lòng tạo hình hai nhân vật này!
Cô vừa dỗ hai tiểu bảo bảo ngủ, lúc này, đang xem TV cùng ba mẹ và ông nội.
Cô còn muốn nói ý tưởng cho Lý Thiên Mặc, liền gọi video.
Lý Thiên Mặc đặt điện thoại trên giá kê điện thoại, vừa tạo hình vừa nói chuyện phiếm với cô.
Lý Thiên Mặc trao đổi ý tưởng của mình với cô. Lăng Vi lập tức vỗ bàn: “Đúng đúng đúng! Chính là cái mình mong muốn! Đúng, đây cũng là ý tưởng của mình! Được, ngày mai cậu có thể làm cho mình một cảnh nhỏ không?”
Lý Thiên Mặc nói: “Cảnh nhỏ, phải ngày mốt.”
Lăng Vi cười nói: “Được được.” Cô chợt hỏi: “Không phải Niễu Niễu cũng học sao? Mình xem thử cái em ấy làm.”
Lý Thiên Mặc không nhịn được cười lên: “Cậu muốn xem thật sao? Mình sợ cậu ói…”
Lôi Niễu Niễu đi rửa mặt, không ở bên cạnh.
Lăng Vi xoa xoa tay: “Chắc chắn, mình xem thử. Sức nhẫn nại của mình cực mạnh. Bảo đảm không ói được.”
Lý Thiên Mặc gửi “Yêu quái” của Lôi Niễu Niễu làm cho Lăng Vi.
“Phốc ——” Lăng Vi phun máu…
Mẹ ơi, thiếu chút nữa phun cơm năm trước ra cả rồi.
“A…”
Lăng Vi nói: “Duệ Duệ lại tỉnh, hình như không ngủ yên, mình đi xem nó. Lát nữa lại nói chuyện với cậu.”
“Được, cậu đi đi.”
Bọn họ không tắt video, Lý Thiên Mặc tiếp tục tạo hình.
“A! Lý Thiên Mặc!” Lôi Niễu Niễu vừa đi rửa mặt ra đột nhiên rống giận: “Sao anh gửi yêu quái em làm cho chị dâu em xem?”