Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lục Tâm Tinh mới từ bên ngoài về, nhìn thấy dưới ký túc xá có hai người đang hôn nhau, cô lập tức trợn to mắt.
Đó là hoa khôi lớp cô... Lôi Niểu Niểu! Đèn dưới ký túc không tối. Cô nhìn thấy rất rõ...
Người đàn ông kia là ai? Anh ta nghiêng mặt không thấy rõ...
Lục Tâm Tinh hung tợn trừng mắt nhìn Lôi Niểu Niểu, trong lòng mắng: tiện nữ Lôi Niểu Niểu này, không chỉ từ chối nam thần Lý Khắc Gia của cô ta, còn hại Lý Khắc Gia mất mặt trước mặt mọi người, còn bị phạt viết bản kiểm điểm 15000 chữ.
Hôm nay cô ta phải viết cả ngày! Từ sáng sớm đến tối, giúp Lý Khắc Gia viết kiểm điểm, viết đến tận giờ vẫn chưa xong!
Lôi Niểu Niểu lại còn dám hẹn hò với người đàn ông khác? Còn hôn hít người ta! Không biết xấu hổ! Cô ta vất vả viết bản kiểm điểm cả ngày trời, dựa vào đâu mà Lôi Niểu Niểu có thể hẹn hò với người đàn ông khác?!
Lục Tâm Tinh đang định đến gần, chợt nhìn thấy người đàn ông kia... chính là thầy Lý mới tới! Ôi mẹ ơi! Lôi Niểu Niểu đúng là đồ tâm cơ! Khó trách từ chối Lý Khắc Gia, hóa ra là đã đáp lên được thầy giáo đẹp trai!
Lửa giận trong lòng Lục Tâm Tinh phừng phừng, cô ta không đi lên trước nữa.
Đưa tay lấy điện thoại ra, quay video hai người. Đèn dưới lầu vẫn rất sáng, vẫn có thể quay được vẻ mặt say mê của hai người kia.
Lúc này, Lôi Niểu Niểu đang giữ vai Lý Thiên Mặc, cô nhấc mũi chân, hôn lên môi anh.
Cô vô cùng nghịch ngợm, như đang chơi trò chơi, dán lên môi anh, như đang khiêu vũ.
Hô hấp của Lý Thiên Mặc nóng lên, loạn tiết tấu. Anh đưa tay ôm chặt cô, muốn nụ hôn này sâu hơn.
Cô lại đưa tay đẩy anh: “Mau về thôi, quá muộn rồi.” Lý Thiên Mặc nhìn cô chăm chú, không nỡ đi, nhưng vẫn phải cất bước tách ra với cô, anh bước từng bước chậm rãi về phía trước.
Nữ sinh ở góc hẻo lánh đã sớm cất kỹ điện thoại. Cô ta còn đang do dự có nên chào hỏi thầy Lý không...
Nhưng, lúc này Lý Thiên Mặc đi ngang qua cô ta, ngay cả ánh mắt cũng không thèm cho cô ta, như thể không hề nhìn thấy cô ta.
Nữ sinh kia ‘hừ’ một tiếng, chạy lên lầu, cô ta muốn đăng video lên website trường! Nhưng, sắp tắt đèn rồi, cô ta quyết định sáng ngày mai sẽ đăng!
Một mình Lý Thiên Mặc dạo bước trong sân trường, anh không muốn về nhà...
Trong nhà không có cô, cảm giác trống rỗng... Trường học chuẩn bị ký túc xá giáo sư cho anh, anh dự định hôm nay ở lại trong trường, có thể gần cô hơn chút, buổi sáng ngày mai còn được gặp mặt sớm hơn...
Sáng sớm hôm sau, Lôi Niểu Niểu còn chưa tỉnh ngủ, chợt nhận được tin nhắn của Lý Thiên Mặc: “Xuống cầm bữa sáng.”
“A...” Lôi Niểu Niểu chạy đến ban công nhìn xuống... Lý Thiên Mặc đang cầm trong tay hai phần bánh bao, sữa đậu nành chờ cô.
Tóc Lôi Niểu Niểu còn đang chổng ngược lên, cô tùy tiện cầm nước vuốt vuốt hai lần, vọt xuống dưới lầu.
Lý Thiên Mặc đưa bánh bao và sữa đậu nành trong tay cho cô: “Đây là cho em và Lôi Chân, lát nữa anh đi ăn với hiệu trưởng.”
“Nha...” Trong lòng Lôi Niểu Niểu ấm áp, anh đi ăn tiệc với hiệu trường mà còn mua bữa sáng cho cô và Lôi Chân... thật biết quan tâm...
A? Mua cho cô là được rồi nha, sao còn mua cho Lôi Chân?
Kết quả, Lôi Niểu Niểu nhanh chóng biết đáp án! Cô cầm bữa sáng về phòng, Lôi Chân bèn không ngừng khen ngợi Lý Thiên Mặc a!
Lôi Niểu Niểu thầm nghĩ, Lý Thiên Mặc, anh giỏi thật... còn biết mua chuộc lòng người...