Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hạ Tiểu Hi rụt cổ... Cười nói: “Em thật sự không cố tình dán lên trên mặt anh đâu, em hơi đói, em nhìn chằm chằm vào cái bánh ngọt này rất lâu rồi... em vẫn luôn muốn ăn nó à, vừa lúc đó, anh đột nhiên mở miệng... em liền không nhịn được, đút nó cho anh...”
Hạ Tiểu Hi cong miệng nói: “Đáng tiếc em chẳng được ăn miếng bánh nào cả...”
Lôi Tuấn nói: “Không cần tiếc, tới đây, bây giờ chồng đút cho em ăn!”
Lôi Tuấn vừa nói, vừa dùng sức kéo Hạ Tiểu Hi vào trong ngực, anh ta dùng sức lau mặt mình vào trên đầu cô ấy...
Được... trên mặt cô dâu, cũng dính đầy kem bơ!
Đáng sợ hơn là... trên tay Lôi Tuấn cũng dính đầy kem bơ, anh ta đặt tay ở sau ót của Hạ Tiểu Hi, khiến trên khăn che mặt, trên tóc của Hạ Tiểu Hi dính đủ mọi màu sắc...
Cha xứ cười nói: “Đôi vợ chồng sắp cưới này gấp quá. Còn chưa tuyên thệ đã hôn trước rồi. Khụ —— “
Lăng Vi đặc biệt hào phóng, cô ấy nói: “Cứ để cho hai người bọn họ tuyên thệ trước đi, tôi và chồng tôi có thể chờ.”
Cha xứ cầm quyển sổ, hỏi mọi người đang ngồi: “Có ai phản đối tiên sinh Lôi Tuấn và cô Hạ Tiểu Hi kết làm vợ chồng hay không?”
Tất cả mọi người đều hận không thể nhanh chóng vỗ tay! Tranh thủ thời gian để cho tên tiểu yêu này tàn sát lẫn nhau!
Đừng để cho bọn họ gieo họa người khác nữa!
Cha xứ thấy tất cả mọi người đều không phản đối, vui mừng gật đầu.
Ông ta nâng tay lên, chỉ tay lên trời, hỏi Lôi Tuấn: “Đầu tiên là Lôi Tuấn, cậu hãy thề ở trước mặt mọi người, cậu phải dịu dàng kiên nhẫn chăm sóc vợ mình, yêu mến cô ấy, tôn trọng cô ấy, cùng cô ấy kết làm vợ chồng, cậu có nguyện ý không?”
Lôi Tuấn ôm đầu Hạ Tiểu Hi gặm gặm gặm, nhìn về phía cô nói: “Tôi nguyện ý.”
“Ha ha ha... Ha ha ——” Tiếng cười không ngừng vang lên trong hội trường hôn lễ.
Cha xứ lại hỏi: “Cô Hạ Tiểu Hi, cô hãy thề ở trước mặt mọi người, cô phải lấy sự dịu dàng đoan trang, kính yêu anh ta, trợ giúp anh ta, tôn trọng anh ta, và kết làm vợ chồng với anh ta, cô có nguyện ý không?”
Lôi Tuấn buông Hạ Tiểu Hi ra, để cho cô thở hổn hển, Hạ Tiểu Hi day day lỗ mũi mới bị bịt kín, hừ bằng giọng mũi nói: “Vị của bánh ngọt cũng không tệ lắm!”
“Ha ha ha ha —— “
Lôi Tuấn tức giận đến bối rối: “Người ta hỏi em cái này hả? Người ta hỏi em có nguyện ý hay không chứ?”
Lôi Tuấn vừa nói, vừa ấn ấn đầu Hạ Tiểu Hi, làm cô gật đầu, sau đó nói với cha xứ: “Cô ấy nguyện ý! Cô ấy chắc chắn nguyện ý!”
“Ha ha ha —— ha ha ha...”
Cha xứ nói: “Phải chính miệng cô dâu thề, lời thề mới có hiệu lực.”
Lôi Tuấn buông đầu của Hạ Tiểu Hi ra, anh ta chỉ chỉ vào trên mặt mình, Hạ Tiểu Hi vội vàng nói: “Tôi nguyện ý!”
Sau đó, lại ôm mặt của Lôi Tuấn, gặm gặm gặm... Ai đã làm chiếc bánh ngọt này vậy? Kỹ thuật làm bánh rất cao!
Tất cả các tân khách trong hội trường đều muốn điên lên...
Mẹ của Hạ Tiểu Hi che mặt đi, đây không phải là con gái của tôi, đây không phải là con gái của tôi...
Lôi Thiếu Triệt và Kỷ Nhu: Đây không phải là tinh trùng của tôi, đây không phải là trứng của tôi...
Sau đó, cha xứ lại hỏi tất cả mọi người: “ Có ai phản đối tiên sinh Diệp Đình và cô Lăng Vi kết làm vợ chồng hay không?”
Diệp Đình sắc bén quét một vòng tất cả mọi người phía dưới sân khấu, Vinh Phỉ chợt muốn hét to, tôi phản đối!
Nhưng anh ta nhìn thấy bên cạnh còn có một cái bánh ngọt, nên nhịn không hét lên nữa.
Bởi vì, anh ta nhìn thấy Angel đang cầm bánh ngọt...
Rốt cuộc Diệp Đình và Lăng Vi cũng thuận lợi hoàn thành lời thề.
ĐM... đúng là không dễ dàng gì... Diệp Đình cũng sắp đổ mồ hôi rồi...
Hai người vội vàng “Tôi nguyện ý”: “Tôi nguyện ý”! Kết thúc!
Mấy đôi đều tuyên thệ xong, bọn họ đều chuẩn bị thực hiện chương trình tiếp theo. Diệp Đình và Lăng Vi lựa chọn lặn xuống nước, chụp ảnh đám cưới dưới nước.
Hai người bọn họ còn cố tình luyện kỹ thuật hôn ở dưới nước.
Diệp Đình vốn muốn nhảy dù... Còn nhớ lần trước, khụ —— lúc anh ôm cô nhảy dù, anh nói, lần tới chúng ta sẽ thực hiện động tác có độ khó cao!
Lúc ấy Lăng Vi đỏ mặt giống như quả táo, kết quả Diệp Đình nói: Anh nói là... không bung dù...
Cái con cáo già phúc hắc bại hoại này!
Bởi vì Lăng Vi vừa mới phẫu thuật sinh mổ (c-section) xong, cô không dám làm động tác quá kịch liệt, vì vậy, hai người bọn họ chọn lặn xuống nước.
Một năm trước, bọn họ đã lặn ở quanh gần đảo san hô, lúc đó, Diệp Đình trêu chọc cô hàng ngày, sau đó, cô bị thươngở chân, làm anh phải kìm nén đến sắp nổ...
Rốt cuộc hôm nay Diệp Đình cũng được như nguyện! Vợ yêu ơi, vợ yêu ơi, em là người đẹp nhất, vợ ơi, em là tốt nhất, vợ ơi, anh yêu em...
Diệp Đình và Lăng Vi ôm nhau, ôm hôn cuồng nhiệt.
Lôi Tuấn và Hạ Tiểu Hi đi tắm, thay bộ đồ cưới truyền thống. Hai người mặc bộ trang phục màu đỏ thêu hoa văn vàng, giống như cô dâu chú rể cổ đại.
Bọn họ tay nắm tay, lên kiệu tám người khiêng, hai người bọn họ chọn ngồi kiệu, đi một vòng đảo san hô.
Bởi vì hòn đảo này rất lớn, Hạ Tiểu Hi sợ người khiêng kiệu mệt, nên đã gắn kiệu lên trên một chiếc xe ngựa, hai người ngồi trên xe ngựa: “Cót két... Cót két...”