Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Thiếu Triệt nở nụ cười lạnh lùng, không động đậy.
Lúc này, Lý Vân Hào chợt nói: “Người đã bị bắt lại, vậy cần phải nhanh chóng phòng thủ, Diệp Đình là hồ ly, nhất định sẽ tới cứu người.”
“Ha ha...” Marion bỗng cười âm trầm, lườm Lý Kỳ: “Lý Kỳ đại nhân nói thật đơn giản, lúc trước chẳng phải ngài và Ryan đại nhân luôn ngứa mắt lẫn nhau sao? Sao hôm nay đột nhiên cầu tình cho Ryan đại nhân?”
Ông ta nói xong, tất cả người trên bàn tròn đều đưa mắt nhìn “Ryan” và “Lý Kỳ”.
Lý Kỳ khẽ nói: “Anh ta có chết hay không, có liên quan gì đến tôi? Tôi bảo là phải phòng thủ! Sao Marion đại nhân lại nghe thành tôi cầu tình cho Ryan?”
Marion híp mắt, cười nói: “Lão phu cũng là gì hòa giải bầu không khí.”
Marion nhìn chằm chằm Ryan, nói: “Hành động lần này thất bại, King Lear đại nhân của chúng ta vô cùng tức giận.”
Ông ta nhìn Ryan, rồi nhìn Lý Kỳ, rồi nhìn Souris.
Marion nói: “King Lear đại nhân của chúng ta, đã biểu đạt thái độ thưởng phạt minh xác, xin ba vị đại nhân tám giờ tối nay, đến điện đường King Lear tự mình nhận phạt.”
Trái tim Lôi Thiếu Triệt lộp bộp! Đại chiến sắp bắt đầu!
Marion nói xong, nhìn lướt qua người phụ nữ trên bàn tròn: “Đừng để người phụ nữ này chết, muốn bắt đám người kia thì còn phải dựa vào cô ta.”
Lôi Thiếu Triệt tự nhiên biết đám người đó là ai... Dĩ nhiên là “tổ chức vây giết quốc tế”, anh cả anh làm tổng chỉ huy.
Lôi Thiếu Triệt rất muốn để mình phỏng vấn Kỷ Nhu, nhưng... hình như anh bị bại lộ rồi?
Ban nãy, thái độ của Marion, còn có sự nghi kỵ của Marion với Lý Vân Hào, khiến lưng anh không khỏi lạnh toát!
Buổi tối hôm nay, điện đường King Lear, tất sẽ có một trận đại chiến gió tanh mưa máu, anh phải phòng bị sớm!
Trở lại thư phòng mình, Lôi Thiếu Triệt lập tức liên lạc với “Bộ đội vây giết quốc tế”, dùng dấu hiệu đặc thù nhắn tin: “Tối, tám giờ, điện đường King Lear.”
Gửi xong tin, Lôi Thiếu Triệt bắt đầu kế hoạch phòng thủ.
Nhưng, điện đường King Lear này, từ trước đến nay chưa từng có ai đi qua... Bộ đội vây giết quốc tế cũng không biết nơi này ở đâu, cho nên không thể nào mai phục sớm!
Đến lúc đó, chỉ có thể cùng đi theo xe anh, rồi bố trí tiếp.
Trong lòng Lôi Thiếu Triệt biết, chiến dịch này, chắc chắn vô cùng gian nan!
Rất nhanh, đã đến giờ.
Bảy rưỡi tối, Lôi Thiếu Triệt được đưa lên một chiếc xe ngựa: “Marion đại nhân, đây là ý gì? Chắc lẽ muốn tôi ngồi xe ngựa đi yết liến King Lear? Thời gian không kịp đâu!”
Marion cười nói: “Với thân phận cao quý của ngài, ngồi xe ngựa mới phù hợp. Ngài yên tâm đi, điện đườn King Lear, cách đây không xa, khoảng nửa tiếng là tới.”
Lôi Thiếu Triệt lên xe ngựa... Nội tâm suy nghĩ, anh nhìn vết bánh xe sau lưng...
Đối phương, chẳng lẽ đã biết thân phận của anh! Đây là đang thị uy với anh? Chữ Triệt trong tên anh, là lấy chữ Triệt từ Tô Thức, Tô Triệt.
“Thức” là đòn gỗ vịn tay trong toa xe cổ đại.
“Triệt” là vết bánh xe.
.... Đối phương đã biết tên thật của anh --- Lôi Thiếu Triệt!