Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi lão gia khiếp sợ, vội vàng kết nối video với Diệp Đình, Kỷ Nhu giơ sợi dây chuyền đến trước ống kính camera, sau khi Diệp Đình nhìn sợi dây chuyền, lập tức nói với Lôi lão gia: “Ông nội, bây giờ cháu sẽ lập tức tới bệnh viện ngay, nhất định phải bảo vệ mọi người an toàn.”
Bên ngoài, sau khi Bách Lý Phong ra khỏi phòng bệnh, bà chỉ nhìn thấy mấy đội viên đội cứu hộ đứng ở cửa, cũng không biết mấy người khác khác đã chạy đi đâu.
Bà mỉm cười nói: “Đội trưởng Lý, cám ơn anh đã giúp tôi.”
Đội trưởng Lý lắc đầu, bày tỏ không ngại. Vừa nãy Bách Lý Phong nói muốn yêu đương với ông, thật ra là nhờ ông giúp một chuyện.
Bách Lý Phong sợ Kỷ Nhu khổ sở trong lòng, vì vậy, bà nói muốn tìm một người tốt để yêu đương, vui vẻ yêu đương. Thế nên bà mới nhờ đội trưởng Lý giúp chuyện này.
Đội trưởng Lý nói: “Thấy hai người các cô bình an vô sự, là tôi an tâm rồi. Sắp tới đây tôi còn có nhiệm vụ khác phải thi hành, không thể qua thăm các cô được. Sau này, có cần gì trợ giúp, cô cứ gọi điện thoại cho tôi.”
Bách Lý Phong nói cám ơn ông: “Chờ lúc nào anh hết bận rộn, tôi sẽ mời anh ăn cơm, trịnh trọng cảm tạ anh.”
Đội trưởng Lý xua xua tay: “Cứu các cô, là chức trách của đội cứu hộ chúng tôi. Không cần cám ơn.”
Nhưng Bách Lý Phong tức giận trừng ông, nói: “Ý tôi nói là... Cám ơn anh đã làm bạn trai một ngày của tôi!”
Đội trưởng Lý gượng cười, hơi xấu hổ nói: “Không cần khách khí, vô cùng vinh hạnh.” Nói xong, ông ấy đưa tay ra bắt tay với bà: “Hy vọng sau này... Chúng ta còn có thể gặp mặt.”
Bách Lý Phong gật đầu: “Được...”
Trong phòng bệnh, Lôi lão gia nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền kia, rơi vào trầm tư...
Một đầu khác, Diệp Đình nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền đầy màu sắc trong tay mình, trong đầu... chợt nhảy ra một suy nghĩ đặc biệt kỳ quái!
Tại sao... chủ nhân của sợi dây chuyền này, đều đã qua đời?
Lôi Thiếu Dục có sợi dây chuyền, ông ấy qua đời 26 năm trước, Lôi Thiếu Triệt có sợi dây chuyền, cũng qua đời 26 năm trước... cha của Lý Thiên Mặc, Lý Vân Hào có sợi dây chuyền, cũng qua đời hơn hai mươi năm trước. Cụ thể là năm nào thì anh không quá chắc chắn, nhưng cùng một khoảng thời gian!
Anh còn biết, những người có sợi dây chuyền này, đều là kỳ tài trong giới quân sự thời điểm đó!
Tại sao bọn họ lại... lần lượt qua đời?
Điều này có nghĩa là gì?
Tuyệt đối không thể nào vì sợi dây chuyền này mang theo lời nguyền!
Chỉ có một khả năng —— đó là… có lẽ những người có sợi dây chuyền này... đều cùng nhận nhiệm vụ cực kỳ bí mật cực kỳ quan trọng—— bọn họ bị sắp xếp “Chết”, lấy một thân phận khác để sống. Bọn họ qua đời, có lẽ là để bảo vệ người nhà bọn họ... Nếu không, lấy mức độ nguy hiểm trong nhiệm vụ của bọn họ, nhất định sẽ gây nguy hiểm cho người nhà bọn họ!
Diệp Đình suy nghĩ, suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy mình đang đến gần chân tướng!
Suy nghĩ của anh dâng trào, anh lập tức gọi điện thoại cho Lăng Vi, anh rất muốn chia sẻ những suy đoán này với cô! Nếu cô nghe được tin tức này, cô nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.
Diệp Đình vừa mới lấy điện thoại ra gọi cho Lăng Vi, đột nhiên “Ầm—— ầm ——” có ai đó đâm vào xe anh!
Tiếng “Ầm” vang lên rất lớn —— Lăng Vi bị dọa sợ đến nỗi cả người đều muốn co rụt lại!”Diệp Đình —— “
“Chồng —— sao vậy?”
“Tít tít...” Trong điện thoại di động truyền tới tiếng “Tít tít “, điện thoại di động đoạn bị ngắt kết nối, Diệp Đình xảy ra tai nạn xe cộ! Anh có bị nguy hiểm đến tính mạng hay không? Sắc mặt của Lăng Vi trở nên trắng bệch, cô vội vàng gọi lại, ngón tay cực kỳ run rẩy, hô hấp loạn nhịp, trái tim như muốn bay ra khỏi lồng ngực! Nhưng điện thoại vẫn không gọi được.
“Á...” Bụng của Lăng Vi chợt truyền tới cơn đau: “Bộp...” Điện thoại di động rơi trên mặt đất, Lăng Vi thống khổ ngồi xuống...
“Tiểu Đình —— tiểu Tuấn! Tôi đau bụng...” Lôi Đình và Lôi Tuấn từ bên ngoài chạy vào, lập tức bị dọa sợ hết hồn, Lăng Vi ướt đẫm mồ hôi, trên bắp chân còn có vết máu!
Sắc mặt của Lăng Vi dã trắng bệch, cô khó khăn nói: “Chị có thể sắp sinh rồi... Em mau gọi điện thoại cho anh em, anh ấy xảy ra tai nạn xe cộ!”