Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thiên ma rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
Lý Thiên Mặc cầm điện thoại di động lên, muốn kéo tên cô gái này vào danh sách đen, từ khi gặp cô gái này, cuộc sống của anh liền trở nên đảo lộn. Biết cô mới hai ngày, anh ăn không ngon, ngủ cũng không ngủ ngon.
Ngón tay của Lý Thiên Mặc nhấp vào tên Lôi Niểu Niểu, phía dưới màn hình xuất hiện mấy mục chọn: Xóa người liên lạc, gia nhập danh sách đen...
Anh do dự một chút, rồi lại xóa bỏ mục chọn.
Con gái người ta cũng không phải cố ý, cũng đã bày tỏ ân hận. Anh nghỉ ngơi không tốt, là do anh suốt đêm đánh tích phân, cái này cũng không liên qua đến cô.
Anh nhìn tên cô thật lâu... Ném điện thoại di động xuống. Anh nằm một hồi, lại đứng dậy đi tắm. Cơm tối còn không có để ăn... Sắp phải chết đói đến nơi.
Anh ngủ không đủ giấc, đầu lại nhức, còn rất đói, trước ngực đau sau lưng đâu, cả người đều khó chịu... Tuy anh lớn như vậy, nhưng rất ít trải qua những tình cảnh như thế này.
Anh định tắm xong, sang nhà ba mẹ ăn cơm, anh có mua cho cho ba mẹ mua một căn hộ ở Giang Thành. Trước, anh vì muốn chăm sóc bọn họ nên cùng ba mẹ ở chung, bây giờ anh tới Long Đằng làm việc, lại cách căn hộ kia khá xa, để tránh bất tiện anh mua một phòng trọ ngay cạnh Long Đằng.
Sửa sang cũng không có gì để, nhà không có gì cả, trừ một cái giường một người ngủ, một bộ ghế sa lon màu xanh nước biển, một cá khay trà bằng thủy tinh, trong phòng tắm có một máy nước nóng, trong phòng bếp có một lò, khác gì gì cũng không có.
Phòng trọ này của anh đặc biệt lạnh tanh, nhưng là, anh là người có tính cách mâu thuẩn. Khi ở cùng với bạn bè, anh rất náo nhiệt. Nhưng khi anh ở một mình, lại rất an tĩnh.
Cho nên, anh cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Anh đang tắm, liền nghe có gõ cửa. Ai nha? Ai lại tới nhà anh? Chẳng lẽ là ba mẹ anh tới?
Ngôi nhà này trừ ba mẹ anh, Lăng Vi, Hạ Tiểu Hi, còn có mấy người bạn thân thiết của anh, những người khác không ai biết chỗ ở mới này của anh.
Cả người Lý Thiên Mặc đều là bong bóng, bên ngoài tiếng gõ cửa dồn dập, anh sợ làm phiền hàng xóm, tùy tiện lấy một cái khăn quấn ngang hông, vội vàng ra ngoài, anh mở khóa cửa, từ khe cửa... anh nhìn ra bên ngoài. Ôi mẹ ơi... Là Niểu Niểu!
“Tại sao cô lại đến nhà tôi? Cô tới đây làm gì?” Lý Thiên Mặc không mở cửa cho cô vào, không phải là anh không muốn mời cô vào nhà, chẳng qua là anh đang ở trong tình trạng như thế này...
Thần mã cũng không mặc! Nếu là ba mẹ anh, hoặc là bạn bè thân thiết, anh sẽ không phải để ý. Nhưng là, cô nương này thật là không giống nhau a!
Tay Lôi Niểu Niểu giơ túi lên, nói: “Anh ăn tối chưa? Tôi mang cho anh chút đồ ăn này. Tôi vốn là không dám đi lên, sợ quấy rầy giấc ngủ của anh. Nhưng là... Nhìn thấy đèn nhà anh bật sáng nên tôi đoán anh còn thức.”
Lý Thiên Mặc nhìn chằm chằm cô nhìn một hồi, mái tóc ngắn của cô đã bị ướt: “Bên ngoài trời đang mưa sao?”
Lôi Niểu Niểu gật đầu: “Mưa một lúc, đã tạnh.”
Lý Thiên Mặc không tiện trực tiếp đuổi người đi, nói thật với cô: “Tôi đang tắm...Vẫn chưa tắm xong. Cô muốn vào trong sao?”