Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Kiệt Mễ đau tim nha - Anh mời Ninh Hạ, cùng anh thử xe. Ninh Hạ rộng rãi đồng ý.
Kiệt Mễ thật là thích Ninh Hạ, xem dáng vẻ là muốn theo đuổi.
Lăng Vi vội vàng nói cho Ninh Hạ:“Hạ Hạ nha.... cô thật muốn ngồi xe của anh ta sao? Lúc đầu anh ta này đã từng nói, phải dẫn cô gái mình thích lên xe hóng gió, cô suy nghĩ kỹ chưa.”
“A?” Ninh Hạ lập tức nhảy dựng, thật giống như ăn trúng thuốc nổ vậy.
Cô là người của anh Quân.... cô mới không cần Kiệt Mễ gì đâu, cô chỉ thích Giang Quân!
Kiệt Mễ hung tợn trợn mắt nhìn Lăng Vi, anh xoa xoa trái tim mình, tỏ vẻ bị thương rất nặng....
Ô ô, ngườ xấu, Lăng Vi! Cô đưa tôi một chiếc “Xe thay đi bộ cho người già”, tôi đã không so đo với cô, cô còn ngăn cản tôi tán gái!
Lăng Vi nhún vai, bày tỏ... tôi là người.... chỉ biết nói thật.
Kiệt Mễ đau lòng cực kỳ. Lăng Vi len lén hỏi Ninh Hạ: “Em và anh Quân phát triển thế nào?”
Ninh Hạ nói: “Rất tốt nha, mỗi ngày em đều nấu cơm cho anh ấy ăn.”
Lăng Vi hỏi cô: “ Là "nấu" như thế nào nha? Là gạo sống nấu thành cơm, như vậy..... hay thật sự dùng nồi cơm điện nấu nha?”
“Phốc ---” Ninh Hạ phun, chị Vi! Cái vấn đề này của chị thật là quá lưu manh rồi chứ? Như vậy thật sự tốt sao?
Mặt Ninh Hạ đỏ bừng, nhìn ---- Lăng Vi liền biết, nhất định là không có tiến triển thực chất gì rồi....
Tính cách kia của Giang Quân tương đối chậm rãi.... nếu không có chuyện gì “kích thích” anh, hẳn là anh ấy vẫn sẽ luôn không nhanh không chậm như vậy.
Lăng Vi cũng tức giận! Giang Quân quen biết với cô nhiều năm như vậy, giữa bọn họ cũng là từng có hảo cảm. Nhưng mà, nhiều năm như vậy Giang Quân cũng chưa từng nói nha!
Anh là biết nhịn cỡ nào nha!
Không được không được! Lăng Vi lập tức lắc đầu, tiếp tục như vậy,,,, sớm muộn gì Ninh Hạ cũng sẽ cảm thấy Giang quân không có yêu, không quan tâm cô nhiều như vậy.
Nhưng, thật ra thì không phải vậy, anh Quân vì Ninh Hạ còn học cách ăn mặc đâu, hẳn là anh rất quan tâm cái nhìn của Ninh Hạ với mình, Nhất định anh rất thích Ninh Hạ. mới có thể mặt dầy, bảo cô mua giúp anh mấy bộ quần áo.
Lăng Vi nghĩ tới đây, đột nhiên cười thông minh, nếu Ninh Hạ có nhiều người theo đuổi, xem anh Quân có gấp hay không nha!
Lăng Vi vội vàng cầm điện thoại chụp một tấm hình của Kiệt Mễ.
Cô gửi cho Giang Quân: “Anh! Anh nhìn xem, vợ anh cũng đã sắp bị người ta dụ dỗ chạy mất rồi! Anh còn không mau tới! Nhìn thấy con chó sói đó sao? Lúc anh ta nhìn chị dâu nhỏ của em, ánh mắt đều biến thành màu xanh!”
...
Kiệt Mễ phiền lòng, ánh mắt của người ta, vốn đã là màu xanh, có được không nha?
Chưa tới mười phút, Giang Quân liền đi tới hiện trường cắt băng.
Giang Quân mặc đồng phục cảnh sát, cả người chính khí hiên ngang đứng cạnh Ninh Hạ, nháy mắt Kiệt Mễ lại bị thương.... Lăng Vi! Tôi hận cô! Hừ --- nếu cô không tìm một cô gái tốt khác cho tôi, tôi đi tới trước cửa nhà cô treo cổ ----”
Sau khi Giang Quân đón Ninh Hạ đi, đột nhiên Giang Quân liền trở nên vô cùng chủ động. Không có việc gì liền ôm ôm, hôn hôn.... mặc dù chưa tới một bước cuối cùng kia, nhưng mà đối với loại tính cách này của Giang Quân mà nói, tiến triển này cũng xem như thần tốc!
Để cho mọi người vui mừng đó là....
Hai quảng cáo kia vô cùng được hoan nghênh.
Để cho người sản xuất bất ngờ là, loại xe này không chỉ người lớn tuổi thích, rất nhiều phụ nữ có thai cũng thích. Các cô đi siêu thị, mua thức ăn, mua đồ dùng hàng ngày, lúc này sẽ dễ dàng hơn, dưới đáy đệm xe này còn có thể để rất nhiều thứ. Vô cùng thực dụng, những người phụ nữ mang thai lớn tháng, như là bảy, tám tháng là thích nhất.
Lăng Vi và Diệp Đình vừa hết bận, lập tức đi căn cứ tìm Diệp Khanh.
Diệp Khanh thật không hỗ là chuyên gia tế bào sinh vật học! Có bà gia nhập, nháy mắt Quân Dương và Hàn Yến cảm giác, giống như mở phần mềm hack vậy,... tiến triển kia, quả thật là tốc dộ siêu âm ---