Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi đau lòng anh. Nhưng không cưỡng lại anh được, chỉ đành phải vào phòng tắm mở nước. Cô ngồi ở trên ghế cao chà lưng giúp anh.
Diệp Đình tắm xong, thay quần áo xong, Lăng Vi sấy tóc giúp anh, Diệp Đình vừa lên giường liền trực tiếp ngủ quên cả trời đất.
Lăng Vi gọi Từ Phi tới kiểm tra thân thể cho Diệp Đình, anh đã quá nóng.... không biết có bị nóng đến sưng phổi hay không?
Sau khi Từ Phi làm kiểm tra cho Diệp Đình, nhẹ giọng nói: “Bây giờ phải giảm sốt cho anh ấy trước, em đi lấy thuốc, chúng ta còn phải làm vật lý hạ nhiệt cho anh ấy nữa. Bây giờ việc quan trọng nhất của anh Đình là phải nghỉ ngơi. Chúng ta cho anh ấy uống thuốc giảm sốt trước, cho anh ấy ngủ một giấc thật ngon. Chờ sau sáu giờ lại xem tình huống lần nữa, nếu mà còn sốt, phải cho anh ấy uống thuốc giảm sốt nữa.”
“Được, em đi lấy thuốc đi, để chị chăm sóc anh ấy.” Lăng Vi xuống đất cầm chậu nước.
Từ Phi sững sốt một hồi, không xác định hỏi: “Chị chăm sóc anh ấy?” Từ Phi nhìn bụng bự của cô, nửa tháng này anh Đình ở bên ngoài chém giết, Lăng Vi cũng không ngủ được bao nhiêu. Hơn nữa, người đang mang thai, cái bụng lớn như vậy, ngay cả mình cũng không lo được còn chăm sóc anh ấy?
Lăng Vi gật đầu: “Em đi ra ngoài đi, chị muốn ở cùng với anh ấy.”
Từ Phi nhẹ nhàng đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau, tiểu Nhu cầm rượu và bông gòn đi vào, Lăng Vi cầm khăn lông lau tay lau chân cho Diệp Đình.
Từ Phi cần thuốc giảm sốt tới, Lăng Vi, tiểu Nhu và Từ Phi cùng mở miệng Diệp Đình ra, đút thuốc cho anh. Thật vất vả đút thuốc cho anh, đến lúc đút nước, anh lại ói ra....
Anh khó chịu tỉnh lại, dùng sức uống nước, liều mạng nuốt thuốc xuống. Anh uống rất nhiều nước, lại mơ mơ màng màng nằm xuống, ngủ tiếp.
Sau khi tiểu Nhu và Từ Phi ra ngoài, Lăng Vi cầm bông gòn thấm rượu lau lòng bàn tay và lòng bàn chân cho anh. Bởi vì chất cồn của rượu có thể làm nhiệt độ trong cơ thể anh tỏa ra ngoài.
Lăng Vi xoa xoa eo, dám miếng giảm nhiệt lên trán anh. Cô cười.... thật giống như trở lại những ngày khi mới quen anh đó.
Bàn tay nhỏ bé của cô xoa xoa bả vai anh, phát hiện bắp thịt anh cương cứng, có xoa cũng xoa không ra....
Lăng Vi gọi điện thoại, bảo Từ Phi gọi một đoàn đội đấm bóp chuyên nghiệp tới đấm bóp cho Diệp Đình.
Nay cả đầu, bả vai, sau lưng, cánh tay, bắp chân, chân, Lăng Vi đều bảo bọn họ xoa bóp hết.
Những người này, thủ pháp vô cùng chuyên nghiệp, nhưng mà Diệp Đình đang ngủ, Lăng Vi dặn dò bọn họ: “Ra tay phải nhẹ hơn bình thường, các người phải để cho anh ấy ngủ thoải mái, đừng làm anh ấy đau.”
“Chúng tôi hiểu, phu nhân.”
Lăng Vi gật đầu, ngồi bên cạnh Diệp Đình, học tập cùng thợ đấm bóp, đấm bóp tay cho anh. Thợ đấm bóp làm tay trái, cô làm tay phải cho anh.
Tay của anh gầy xuống thấy rõ, giống như gậy trúc vậy, nhìn rất có lực..... chẳng qua, bây giờ hơi cuộn tròn, có lúc sẽ khẽ run lên.