Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nhưng điện thoại của Lăng Trí tắt máy! Chu Vân gấp đến độ toát ra lửa!
“A…” Chu Vân gấp rút, đột nhiên nghĩ tới hôm qua ba cô ta mang bản sao đến cho cô ta… Hình như còn lén lén lút lút che giấu một phần văn kiện!
Cô ta suy nghĩ cẩn thận, dường như Lăng Trí lén lút đặt phần văn kiện kia trong tủ TV!
Có phải phần văn kiện kia là bản chính giấy tờ đất không?
Chu Vân nói với Long Văn: “Anh Long, anh chờ tôi một lát, tôi lập tức đem giấy tờ đất tới.”
Chu Vân về đến nhà, mệt mỏi ngay cả thở cũng không thở nổi, toàn thân cô ta đau đớn… Nhưng, cô ta không để ý. Chạy đến tủ TV, đưa tay kéo tủ, phát hiện hộc tủ khóa rồi!
Chu Vân liền leo lên xe lăn, đi vào bếp tìm dao. Cô ta thật sự mất sức lực lớn mới cầm dao cạy ra hộc tủ kia!
Nếu đây là lúc bình thường, cô ta nhất định không làm được, nhưng mà —— 2900 vạn đó!
Cô ta cực kỳ mệt mỏi nhưng còn một chút sức lực cuối cùng cũng phải cạy tủ ra.
Chu Vân lấy túi giấy ra, nhanh chóng mở ra nhìn: “Ha ha ha ——” Bên trong có giấy tờ đất! Còn có chứng minh thổ địa, ngổn ngang, cái gì cũng có.
Chu Vân mang tài liệu đi sang tên, nhưng người ta nói cô ta đủ giấy tờ hết, nhưng nhất định phải đích thân tới ký tên, in dấu tay mới được.
“Mẹ nó, phiền toái như vậy!” Chu Vân hừ hừ, vẫn phải tìm Lăng Trí!
Cô ta suy nghĩ, cô ta sang tên hai mảnh đất của Lăng Trí cho cô ta trước… Sau đó, cô ta bán!
Nghĩ vậy, Chu Vân để tài liệu vào hộc tủ. Cô ta đóng hộc tủ, mắng: “Đúng là ngày chó! Dày vò hơn nửa ngày! Mình là tên ngốc!”
Chờ Lăng Trí tới nhà cô ta, cô ta liền xin Lăng Trí sang tên đất cho cô ta.
Lăng Trí bị cô ta làm cho bối rối, chóng mắt, liền sang tên cho cô ta.
Chờ Lăng Trí lăn dấu tay, Chu Vân cầm tài liệu, vô cùng phấn khởi bán đất cho Long Văn tiên sinh…
Tiểu Khải cho cô ta một tấm thẻ ngân hàng, Chu Vân ôm tầm thẻ… ngồi lên trực thăng, cười lạnh hôn gió ra ngoài cửa sổ: “Bái bai…”
Cô ta mang 2900 vạn cao chạy xa bay.
Chờ khi Lăng Trí đến tìm Chu Vân, mới phát hiền… đã là nhà không lầu trống…
Ông đau lòng, thất vọng… Lúc này Trịnh Minh gọi tới, Lăng Trí cả giận nói: “Còn bán cái gì mà bán? Mảnh đất kia bị con gái tôi lén bán rồi! Súc sinh này! Ngay cả một cuộc gọi cũng không gọi cho tôi! Bây giờ không biết đã chạy đi đâu! Ba ——” Lăng Trí đập điện thoại!
Trịnh Minh lập tức trợn tròn mắt, vội gọi lại cho Lăng Trí, nhưng Lăng Trí tắt máy!
Trịnh Minh khẩn trương cho người hỏi thăm là ai mua đất của Lăng Trí…
Kết quả… Mẹ nó! Lại là Long Văn mua hai mảnh đất kia, vẫn là 2900 vạn! Tên thổ hào này thật có tiền!
Tim Trịnh Minh thắt lại! Nếu lúc ấy ông ta ra giá sáu triệu, có phải lão quỷ liền bán đất cho ông hay không? Ông ta lại bán cho Long Văn, sang tên một cái liền có 230 triệu!
Trịnh Minh thật đau lòng ôm đầu!
Vương Vinh Diệu lập tức bệnh, tiểu tiện nhân Chu Vân này, sao cô ta liên lạc được với Long thiếu gia?
230 triệu ah! Trôi mất rồi ——