Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lúc nãy khi cô đưa Sở Hưng Văn tới đã cố ý chạy xe trong nhà một vòng, mới phát hiện cái kho xe này là có nhiều xe thể thao nhất. Bên cạnh những chiếc xe này còn có mấy cái phòng nhỏ riêng lẻ, nói rõ trong phòng còn có nhiều xe thể thao quý gia hơn nữa!
Phản ứng đầu tiên của cô dĩ nhiên là ngừng xe ở nơi này. Không nghĩ tới lại thật sự để cho cô đoán đúng.
Người đàn ông kia nhìn mặt cô chằm chằm, một lúc lâu sau, ánh mắt lại tùy tiện quét xuống.
Tầm mắt của anh rơi vào trên cổ áo của cô nhìn chăm chú.
Người đàn bà này thật là biết diễn trò, lúc nãy khi xe tiến vào anh đã nhìn thấy một bóng người màu trắng đứng ở xa, tiếp theo người phụ nữ kia cởi áo choàng, anh lập tức bị màu vàng chói sáng này làm cho lung lay ánh mắt.
Cô gái này eo nhỏ, chân dài, những nơi nên vượt trội lại rất đẹp. Thật muốn nắm vào tay.
Người đàn ông vịn cửa xe, ánh mắt nhìn cô gái xinh đẹp này chằm chằm, cô cắn môi nhìn anh, ánh mắt vô cùng cao ngạo. Nháy mắt người đàn ông này bị kích thích một chút, anh vô cùng muốn.... hung hăng ấn người đàn bà này lên xe, lại hung hăng muốn một lần oanh oanh liệt liệt.
Ánh mắt Sở Minh Y mờ mịt nhìn anh, cắn môi dưới: “Chỉ là chiếm chỗ đậu của anh mà thôi, keo kiệt cái gì, tôi đậu xe ở chỗ của anh là đã để mắt đến anh rồi anh biết không?”
Sở Minh Y cố ý khiêu khích trừng mắt nhìn người đàn ông kia, cô hiểu rõ loại đàn ông này nhất, loại công tử phong lưu như anh thích nhất là thần phục được cô gái kiêu ngạo.
Càng kiêu ngạo, anh càng thấy hăng hái.
Quả nhiên, khóe miệng người đàn ông kia rút rút.
Sở Minh Y cố ý đi tới bên cạnh anh, ánh mắt người đàn ông này vẫn nhìn cô chằm chằm, lúc cô đi ngang qua người anh, môt làn gió thơm.... chui vào trong mũi anh, Sở Minh Y khinh thường liếc anh nói: “Uống nhiều rượu như vậy mà mặt vẫn còn trắng, tiên sinh, gan của anh không được tốt.”
Nháy mắt người đàn ông này đưa tay kéo cô vào trong lòng, gương mặt tràn đầy men say áp sát cắn lỗ tai cô: “Gan của tôi tốt hay không, đó là do em không sờ được. Anh, có một nơi tốt hơn.... cho em sờ thử một chút?”
Sở Minh Y giả vờ sợ hết hồn: “A.... anh làm gì vậy?” Người đàn ông này dán chặc cô, cô đã thân kinh bách chiến lập tức vui mừng trong lòng, chỉ đơn giản như vậy mà người đàn ông này đã muốn ngủ với cô? Quả nhiên, cô là cao thủ tình trường!
Cô cố ý dán sát vào người anh giãy dụa, hoảng sợ kêu lên: “Ừ a.... anh làm gì vậy? Buông tôi ra!” Cái câu “Ừ a....” này của cô vô cùng đen tối, nháy mắt người đàn ông này đã đè cô vào cửa sau, hai chân thon dài kẹp lấy chân cô, cả người cũng dán chặt lên người cô.
Sở Minh Y giả vờ tức giận, giơ tay lên hất anh ra, nháy mắt anh đã nắm lấy tay của cô: “Ai nha, còn là một con mèo hoang nhỏ!”
Nháy mắt anh liền hôn lên, miệng anh tràn đầy mùi rượu làm Sở Minh Y cảm thấy chán ghét, nhưng mà, cô sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, cô vừa giả vờ giãy dụa vừa làm cho người đàn ông này cảm nhận được vẻ đẹp của cô.
Cô cứ nói không muốn, giơ bàn tay nhỏ bé lên đẩy anh ra.
Nháy mắt người đàn ông không chịu nổi, muốn làm với cô gái này ngay.
Nhưng mà lúc này..... người đàn bà ngủ trong xe từ từ mở mắt. Ánh mắt mông lung của người đàn ba kia phát hiện..... người đàn ông ngồi bên cạnh không thấy, cửa xe mở ra, thật giống như còn có giọng nói “không cần” của một người phụ nữ?
Người đàn bà torng xe lập tức nổ tung!
Cô mở cửa xuống xe, bước trên đôi giày cao gót, lảo đảo lắc lư đi tới bên cạnh hai người này!