Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu

Chương 141: Tắm uyên ương

“Ôi chao, anh Kiêu à, đã là chuyện quá khứ thì đừng nên nhắc lại làm gì nữa, chúng ta đều phải nhìn về tương lai, tối hôm nay, hai cô nàng này không xinh đẹp à? Thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng nề, vì thể đừng nên trì hoãn thời gian của mấy người nữa.” Hai người phụ nữ giống như sói đói, cho anh mệt chết đi, hiện tại anh còn có thể điên cuồng, quái gở như thế, nhưng chắc chắn ngày mai anh sẽ phải đỡ eo mà xuống lầu.


Lâm Khiết Vy càng nói lại càng ba hoa chích chòe, không nghĩ đến khí thế của Mạc Lâm Kiêu lại càng tỏa ra lạnh lẽo, ánh mắt anh giống như hầm băng vậy, anh dụi điếu thuốc vào trong gạt tàn, chậm rãi đứng lên, bóng dáng cao lớn trở nên nổi bật trong căn phòng nhỏ, mang theo một nụ cười mỉa, đi vào trong nhà tắm.


Lâm Khiết Vy thở phào nhẹ nhõm, âm thầm vẫy tay với hai người phụ nữ kia, ra hiệu cho hai người bọn họ nhanh chân đuổi theo, Trần Thanh Tâm là người phản ứng nhanh nhất, cô ta giống như một con thỏ nhỏ đi theo sau lưng Mạc Lâm Kiêu, Mạc Lâm Kiêu lại giống như có mắt ở sau lưng, tiện tay đánh về phía sau một chưởng, Trần Thanh Tâm chỉ cảm thấy có một luồng gió mạnh ập đến, một giây sau, cô ta lập tức bị cách không đẩy ra xa bốn, năm mét, đập mạnh vào trên vách tường, mạnh đến mức gần như làm vỡ nát trái tim của cô ta, máu tươi trào ra trong khoang miệng.


Mạc Lâm Kiêu liếc mắt nhìn sang bên cạnh, nguy hiểm nhac nhờ.
"Không có mệnh lệnh của tôi thì không được phép hành động thiếu suy nghĩ, nếu không.” Khóe môi nhếch lên nở một nụ cười tàn nhấn, hậu quả không cần nói cũng biết, là thứ mà cô không gánh được.


Cho dù Alice không nghe hiểu mấy, nhưng cũng bị toàn bộ quá trình làm cho câm như hến, hai chân run rẩy không dám cử động.


Lâm Khiết Vy nóng nảy, sao còn chưa đi vào trong phòng tắm, hai người này đã gần như mất hết lực chiến đấu thế? Vì vậy nhân lúc Mạc Lâm Kiêu đi vào trong nhà tắm, cô giơ tay, làm động tác cổ vũ với hai người bọn họ.


Giọng nói của Mạc Lâm Kiêu từ trong phòng tắm vang lên. "Lâm Khiết Vy, cô còn thất thần ngoài đó làm gì, không nhanh vào à!”
“À, đến ngay đây.” Lâm Khiết Vy trả lời qua loa, sau đó chạy vào nhà tắm hỏi.
"Bây giờ để cả hai cô gái kia cùng nhau vào nhé?"


Mạc Lâm Kiêu đã cởi áo, đưa lưng về phía cô, cơ thể anh vô cùng khỏe mạnh cân đối, cơ bắp cuồn cuộn, anh đang chuẩn bị cởi quần, cũng không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng nói.
"Chỉ cần hai người bọn họ dám đi lên thêm một bước thì sẽ không nhìn thấy ánh mắt trời ngày mai nữa đâu”


Bên ngoài, Trần Thanh Tâm nghe được mấy lời này, cô ta hoảng sợ đến mức thiếu chút nữa đã ngất xỉu, không cho vào trong phòng tắm, làm sao có thể phát triển loại vận động mập mờ.


"Cái gì? Không cho bọn họ vào trong á?” Lâm Khiết Vy hơi ngạc nhiên, cao giọng nói, dùng sức dụi mắt mấy lần, không dám tin hỏi. "Bọn họ không đi vào, làm sao hầu hạ anh tam rửa được?”.


Quần rơi xuống mặt đất, anh chậm rãi quay người, Lâm Khiết Vy nhìn thấy dáng người hoàn mỹ của anh, cô xấu hổ, vội vàng buông tầm mắt xuống, ánh mắt nhìn xuống dưới đất, không dám nhìn anh nữa.
"Chẳng phải đã nói để cô tay nắm tay dạy à?" "Bọn họ không vào, tôi dạy thế nào chứ?"


"Người thông minh chỉ cần nghe là có thể đoán ra được tinh túy, chắc hẳn người phụ nữ mà Trần Kiệt chọn sẽ không quá ngu ngốc, nếu như ngay cả việc đứng ở bên ngoài nghe cũng không làm được, cần gì phải giữ lại chứ?" "Nghe!" Lúc này đây, Lâm Khiết Vy thật sự muốn mång chửi người, thằng cha này còn có trò gì kỳ hoa hơn nữa không, cái gọi là để cho cô tay nắm tay dạy


bọn họ, lại là để cho cô ở trong này tắm cho anh, hai vị chính chủ ở bên ngoài dự thính? Lâm Khiết Vy tức đến mức hai tay run lên, giờ phút này đây, con mèo hoang trong lòng cô muốn online, muốn nhào đến, hung hăng cào vào mặt cái tên tự luyến này, cho anh chết.


Mạc Lâm Kiêu buông tầm mắt xuống, sắc mặt không thay đổi thưởng thức vẻ mặt bất đắc dĩ lại giống như muốn phát điên của Lâm Khiết Vy, anh chậm rãi bước đến bồn tắm đã được chuẩn bị nước ấm từ trước, thoải mái nằm xuống, ngoắc ngón tay với cô.


"Thời gian không còn sớm, đừng đứng ngây người ở đó làm gì, phải nhanh chóng hoàn thành cương vị giáo viên của mình!”
Giáo viên cái beep.
Bên ngoài, Trần Thanh Tâm và Alice nghe được tiếng nước chảy trong phòng tắm, ngoài ra còn có đoạn đối thoại khiến cho người ta phải suy nghĩ miên man,


"Dùng thêm chút lực, buổi tối cô ăn nhiều như thế, sức lực đi đâu hết rồi?"
"Anh Kiêu, anh nhanh lấy tay mình ra.”


"Cô làm việc của mình, quản tay tôi làm cái gì, hơn nữa đâu phải tôi chưa sờ qua, buổi tối còn không cách một lớp vải đâu, cô chuyên nghiệp một chút nào, xoa xuống bên dưới, xuống dưới nữa.”
"Anh Kiêu, từ phần eo trở xuống, anh có thể tự mình tắm không?”


"Đương nhiên là không thể, xuống chút dưới nữa”


Alice vẫn còn ở trong trạng thái hoảng sợ, cô ta không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, nhưng Trần Thanh Tâm lại nghe đến mức đỏ mặt đến tận mang thai, há miệng thở dốc, cô ta đã không nhịn được nữa, nóng lòng muốn thử, cô ta khẽ cắn môi, dứt khoát cởi hết, dưới ánh mắt khó hiểu của Alice, cô ta đi thẳng vào trong nhà tắm.


Lâm Khiết Vy gần như muốn điên lên, anh nằm trong bồn tắm hưởng thụ như một ông chủ, mà cô thì đứng ở bên bồn tắm, gắng sức đưa tay giúp anh tắm rửa. Anh lại nhân cơ hội đó sờ loạn trên người cô, làm cho thần kinh cô căng thẳng, không kịp trở tay, quần áo trước người cô đều bị anh làm cho ướt đẫm. Hiện tại anh còn không biết xấu hổ ép cô xoa bộ phận đặc thù kia, bây giờ mặt của cô còn đỏ hơn cả đèn lồng.


Quan trọng là rất mất mặt, bên ngoài còn có hai người phụ nữ đang nghe, thật đúng là xấu hổ.


Đột nhiên, con người của Mạc Lâm Kiêu co rụt lại, nắm lấy một cánh tay của Lâm Khiết Vy, kéo cô vào bên trong bồn tắm, ghé vào trong ngực của anh. Đồng thời cánh tay còn lại của Mạc Lâm Kiêu vung ra, chỉ thấy cánh cửa của nhà tắm đột nhiên đóng lại, cùng lúc đó, nghe được một tiếng bịch nặng nề, hình như là có thứ gì đó đâm sầm vào ván cửa, sau đó nghe thấy bên ngoài vang lên những tiếng lọp dop Và tiếng hét chói tai của Alice, về sau, tất cả mọi thứ đều quay lại yên tĩnh.


Ngoài cửa, Trần Thanh Tâm nắm trên mặt thảm, đầu cô ta bị va đập mạnh đến mức trên trán, máu tươi chảy ra, đã rơi vào hôn mê, Alice đứng bên cạnh nhìn thấy tất cả, bị dọa đến mức cả người gần như tê liệt.


Lâm Khiết Vy ngẩn người ngồi trong bồn tắm, cùng anh đối mặt, choáng váng khoảng mười giây, lúc này cô mới kịp phản ứng, á một tiếng, khẽ quát.
"Sao anh lại kéo tôi vào trong thế?”
Ánh mắt Mạc Lâm Kiêu nhìn qua trước ngực cô, tà tính nói.


"Chẳng lẽ cô giáo không dạy cho học trò mấy phương pháp như tắm uyên ương hả?”


Lâm Khiết Vy trợn tròn mắt, cô không rảnh rỗi, cũng chẳng nhiều lời, nhanh chóng ba chân bốn cẳng leo ra khỏi bồn tắm, ngay cả một giây chần chờ cũng không có, tư thế muốn nhanh chóng tránh khỏi người anh như thế làm cho trong lồng ngực Mạc Lâm Kiêu dâng lên lửa giận, muốn đưa tay giữ chặt cô nhưng lại chần chờ.


Cứ để mặc cô, cô là cái thá gì chứ, anh còn lâu mới quan tâm đến cô.
Lâm Khiết Vy ướt sũng đứng ở bên ngoài bồn tắm lớn, bực bội nói.
"Quần áo của tôi bị ướt rồi, trong người không thoải mái, tôi về trước thay quần áo, để hai người bên ngoài vào trong giúp anh”


Mạc Lâm Kiêu chẳng có tâm trạng gì, từ trong nước đứng lên, sau đó cầm áo choàng tắm khoác lên người, dáng vẻ đã tắm rửa xong.
Hai người từ bên trong phòng tắm đi ra, Lâm Khiết Vy phát hiện người làm đã thay thảm, hai người phụ nữ kia cũng biến mất không thấy tăm hơi.


Trần Kiệt không phải người ngu, anh ta vừa nghe thấy tiếng động thì lập tức vào xem, biết đây là do anh Kiêu không hài lòng với bọn họ, Trần Kiệt lập tức phái người đưa Trần Thanh Tâm đã hôn mê đi, đồng thời cũng đưa cả Alice đã bị dọa sợ ra ngoài, còn dựa theo thói quen của Mạc Lâm Kiêu, kịp thời thay thảm mới, ngay cả mặt bàn cũng được người làm dọn dẹp khử trùng qua.


Lâm Khiết Vy không hiểu ra làm sao, cô cũng lười suy nghĩ đến việc này, lập tức đi về phòng của mình để thay quần áo, vừa mới đi đến cửa phòng, người cô đột nhiên run lên, dưới chân lảo đảo, thiếu chút nữa đã ngã ngồi dưới mặt đất.