17h30 ngày 18-11, còn vài tiếng nữa là đến bọn tôi diễn tiết mục đầu tiên cho đêm Gala. Hôm nay thì cô dạy múa phát cho bộ đội tụi tui mỗi đứa 1 bộ quân phục khác nhìn đẹp hơn, bảo là mượn trong doanh trại. Tôi nhìn thích mê tơi, màu xanh quân sự hãy còn sáng chưa bị bạc màu, mặc vào chắc oai lắm. Nhưng khốn nỗi tôi nghĩ quân phục của mấy anh bộ đội thì chắc đã giặt rồi mới đưa học sinh mượn, vì nghe nói trong doanh trại kỷ cương nghiêm lắm, vả lại ai lớn rồi chả tự lập, nghĩ vậy nên tôi nhận đồ về thì…mặc luôn, ko ủi giặt gì vì nhìn rất thẳng thớm.
18h, tôi chạy qua nhà K mập, bọn tôi tập trung ở đó, thằng nào thằng nấy y chang bộ đội thứ thiệt, quân phục rồi nịt lưng, giày lính, đeo thêm cây súng sau vai, oai cực kỳ. Thế là xuất phát, cả bọn đề-pa lên sân khấu nhà hát lớn, tốp nữ như cũ, đi taxi đến sau. Nhưng chạy được 1 đoạn thì tôi thấy có sự bất thường, người tôi sao mà…ngứa ngáy quá chừng, y như là có kim châm trong bộ đồ lính đang mặc, cơ mà tôi cũng chẳng dám nói với đứa nào, sợ bọn nó cà khịa mình ở dơ nuôi bọ chét trong người thì có mà độn thổ. Thế là tôi vừa chạy xe vừa nhấp nhổm, mong au đến nhà hát để lục soát cái bộ đồ khả nghi này:
- Mày sao thế N? Gì mà cứ sồn sồn thế? – Thằng T liếc ngang.
- Chắc nó mong thấy em Vy múa, lần trước đã kịp xem đâu – K mập đáp.
- Thì cứ từ từ, 9 giờ rưỡi mới diễn ba-lê mà.
- Chạy nhanh đi tụi bây, tao…mắc tè quá – Tôi lấp ɭϊếʍƈ.
- À, ra là đang mót, hê hê!
Vừa đến nhà hát thì tôi quẳng xe cho bọn nó gửi dùm, phóng ngay vô WC, đóng cửa hành sự, trông bộ dạng y như là đang mót dữ dội lắm. Tôi cởi vội cái áo ra, phủi phủi xem thử.
- “ Bỏ mịa, sao có kiến lửa trong đây vậy trời? “ – Thật các bác ạ, tôi phủi ra thì trên tay kiến lửa bâu chạy từa lưa, hông lẽ mấy ông bộ đội chơi ác, trét mật vào đây dụ kiến để…hãm hại tôi. Mặc kệ, ko có thời gian suy nghĩ, tôi hết phủi áo rồi đến giũ quần phần phật, đám kiến tai bay vạ gió rớt hết xuống sàn.
- “ Trời còn thương, lỡ lúc nãy nó đớp ngay…trọng điểm thì giờ có mà vừa đi vừa gãi “ Tôi mặc vội bộ đồ, chỉnh trang xong xuôi rồi mới ra ngoài, tới chỗ bọn K mập đang đứng đợi.
- Đi ngoài hay sao mà lâu thế mậy? – Thằng K nhăn nhó
- Hình như có mùi gì thôi thối quanh đây… - Thằng D ko bỏ lỡ, bơm đểu ngay
- Tao vặn họng mày à nha, đã bảo buồn tè – Tôi nghiến răng ken két.
- Thôi lên phía sau sân khấu tụi bây!
Lúc này thì các lớp khác được chọn diễn cũng đã lên tập trung, lớp nào cũng tranh nhau ráp thử sân khấu dễ diễn tập đội hình, có mấy em nữ cũng dễ thương lắm, mặc váy hiện đại, thắt cà vạt, nhìn thanh lịch mà sang trọng, lại còn thêm trang điểm, bọn tôi đến gọi là mẩn mê.
5 thằng lính dỏm ngồi ôm súng, án ngữ ngay lối phải cánh gà, đóng mặt ngầu, ra vẻ ta đây là đại ca giang hồ tay ôm khẩu AK Kalasnikov:
- E hèm, đi đâu đây? – K mập hỏi 1 thằng đang bước qua.
- Đi…lên ráp sân khấu – Thằng kia ngạc nhiên
- 10A1 đặt chỗ, ráp trước rồi – Thằng C khệnh khạng khoanh tay.
- Hơ, có vụ này à? Hay tự tụi mày bịa ra?
- Mày thấy tao đang cầm cái gì đây ko? – Thằng T chìa cây AK47 ra
- Cây súng giả, dek làm quá, để tao về hỏi cô giáo – Thằng kia chả phải tay vừa.
- Ế…từ từ mậy, giỡn chút, lên trước đi, bọn tao ngồi đợi lớp thôi, hề hề!– K mập hoảng quá, cười cầu tài.
Công nhận lớp bọn này nhảy đẹp, nhìn y như dân hip-hop thứ thiệt, tuy là động tác có hơi rời rạc, múa ko đều nhưng kết hợp beat hay, cứ gọi là bị cuốn hút theo nhạc.
- Xem này, nó sắp cắm đầu xuống đất quay 1 vòng Finish này – K mập ra vẻ hiểu biết.
- Gãy cổ như chơi, kinh thật!
Nhưng rốt cuộc thằng kia chẳng xoay đầu, mà chống 1 tay xuống đất rồi búng 2 chân lên thẳng hướng 14 giờ, nhìn đẹp y chang Se7en nhảy trong MV Passion, mấy em nữ lớp khác trầm trồ vỗ tay rào rào, chẳng ai bảo ai, bọn tôi tự dưng thấy tủi thân đồng loạt…
- Sao tao thấy tiết mục bọn mình quê quê gì đâu…- Thằng T rầu rĩ
- Ừ, thời đại nào rồi mà bộ đội kéo ra biển nhảy nhót…- Thằng D ủng hộ, nhưng cách nó nói nghe chả lọt tai chút nào.
- Phải chi có bắn súng, bom đạn ầm ầm thì phê!
- Diễn dở thì chả cần bom đạn, đảm bảo gạch với cà chua bay rào rào ày phê!
- Kệ mày ơi, được diễn là ngon rồi – Thằng L có vẻ vô lo
- Mịa, ai chả biết tí nữa mày lại được khiêu vũ với em Mai, cái thằng…! – K mập tặc lưỡi.
Tôi nãy giờ chả buồn ý kiến ý cò gì, vì vẫn còn lo ngay ngáy xem có sót con kiến nào ko, nhỡ chút đang diễn mà nó đớp cho 1 phát, ngay mấy chỗ khác thì còn ráng chịu đựng được, chứ ngay…kia thì có mà đỡ bằng răng, chắc tôi quẳng súng rồi lộn nhào xuống sân khấu luôn quá, ko khéo khán giả lại tưởng có sát thủ…ám toán anh bộ đội đang ngắm cảnh biển lãng mạn thì nguy.