Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Chương 16

Đang ngủ ngon thì tôi bỗng nghe thấy tiếng người rì rầm bên tai , hình như là đang gọi tên tôi thì phải . Nhưng tôi vẫn muốn ngủ nữa ~ Thôi thì bơ luôn đi .

"" Bốp "" "" Rầm "" "" Á "" Tôi hét lên . Oa ~ tên chết tiệt nào dám dùng chân đá bay người tôi xuống sàn vậy ???

Ơ nhưng sao sàn mát mát , êm êm vậy ? Oa , tôi muốn ngủ . Nghĩ rồi , tôi không thèm mở mắt , tiếp tục ngủ .

"" Con nhóc chết tiệt này >

Có kẻ túm cổ áo tôi , nhấc bổng tôi lên và kèm theo tiếng quát giận dữ .

"" Lèm bèm nhiều ... "" Tôi nhíu mày , tiếp tục ngủ .

"" Cái gì ? Cô kêu ai lèm bèm hả ? Dậy ngay cho tôi >

"" ... "" vẫn ngủ . Mà sao tiếng ai nghe quen thế ?

"" Láo thật . Sao cô vào được đây ? Sao dám ngủ ở nhà tôi ? Lại còn tự tiện đi dép của tôi nữa chứ ? "" Ai đó như muốn phát điên , gầm lên .

Tôi lim dim mở mắt , mờ mờ nhìn thấy hình ảnh 1 tên con trai vô cùng ... đẹp trai . Ủa , ai đây mà quen thế ?

"" Tỉnh chưa ? "" Người nọ hỏi .

"" ... "" Tôi lắc đầu

"" Cô muốn chọc tôi điên phải không ? "" Hắn quát

"" Ừ , hình như thế ... "" Tôi mơ màng đáp .

"" ... "" Hắn xoa xoa trán , nhìn tôi rồi nhìn xuống dưới đất , khom người nhặt lên 1 chiếc dép "" Ai cho cô đi dép của tôi ? ""

"" Hả ? Dép nào ? "" Tôi vẫn chưa tỉnh ngủ .

"" ... "" Mặt người nọ ngày càng xám

"" À . Cái này hả ? Haha ! Dép ai mà xấu thế , chả có mắt thẩm mĩ gì cả ... Haha ! "" Tôi cần chiếc dép , cười ha hả .

"" Dép tôi xấu đấy , được chưa , sao cô dám đi dép của tôi ? "" Người nọ trừng con mắt giận dữ nhìn tôi .

"" Uả vậy hả ? "" Tôi lắc lư đầu , bộ dạng trông như vừa trốn viện "" Dép tôi mà ... ""

"" Dép của tôi "" Hắn gầm lên , lắc lắc 2 vai tôi.

"" Dép anh hả ? "" Tôi nhìn hắn , cười cười "" Ờ thì trả "" Nói rồi , tôi dùng chiếc dép đập 1 phát vào mặt anh ta rồi cười phá lên .

"" AIZZA CON NHỎ CHẾT TIỆT NÀY "" Hắn nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống , lực trên cánh tay túm cổ áo tôi càng gia tăng , rồi anh ta 1 phát ném tôi xuống ghế sofa . Tôi giống như bắt được vàng , lại tiếp tục ngủ .

"" Được ! Được lắm ! Cô cứ ngủ đi , tỉnh dậy biết tay tôi . Aiza , con chết tiệt ... ""

Lúc trước khi hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ , tôi có nghe loáng thoáng được hắn nói câu gì đó nhưng mà cũng không để tâm lắm , tôi chỉ muốn ngủ và ngủ .

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

"" Oáp "" Tôi vươn vai , ngáp 1 cái . Tôi đã ngủ bao lâu rồi ? Tôi lôi ra con iphone 6s nhìn giờ , ồ , 5 giờ chiều rồi . Tôi đói quá !

Tôi lần mò xuống mở tủ lạnh rồi thất vọng tràn trề vì chả có gì ngoài mấy chai nước .

Tôi đóng cửa tủ lại , xoay người rồi giật mình phát hiện đằng sau tôi còn có người khác "" Vũ ... Vũ Lâm ... Anh về khi nào vậy ? ""

"" Lâu rồi . "" Vũ Lâm cau mày , mỉm cười gian tà "" Nhà hết đồ ăn rồi , cô mau đi mua đi . Địa chỉ đây ... "" Nói rồi anh ta đưa tôi 1 mảnh giấy nhỏ .

"" Được ... "" Tôi cầm lấy , bước tới cửa và ra ngoài .

Lạ thật , lúc tôi ngủ tôi mơ hồ thấy có chuyện xảy ra với tôi rồi còn chàng trai đó nữa , tôi đã cãi nhau , đã đánh anh chàng đó . Nhưng mà ...

Tôi quay đầu nhìn cánh cửa . Nếu người đó là Vũ Lâm thì sao anh ta lại nhẹ nhàng với tôi thế ? Hay là anh ta giả bộ , ngôi nhà này ngoài tôi và anh ta thì còn có ai nữa ?

Tôi thở sâu . Chắc chắn là anh ta , anh ta nhất định đang ngấm ngầm giở trò . Hừ ! Tôi nhìn mảnh giấy trong tay rồi nhìn cánh cửa , vẫn quyết định quay người bước đi .