“Ko…ko có gì” – cậu lắc đầu
“Vậy cậu có dọn qua ko? Để tôi cho chú Hoon biết mà dọn dẹp”
“Uhm sao cũng được” – cậu ậm ừ rồi xem tiếp các thành phần trên nhãn hiệu các bịch bột
…
Dưới bếp
“2 đưa ăn trái cây và chơi trong phòng đi,chừng nào bánh làm xong huyng sẽ gọi” – cậu đặt dĩa trái cây ướp lạnh lên hai tay thằng nhóc
“Dạ” – Changmin và Kibum gật đầu cầm trái cây và bánh lên phòng
“Yunho đổ vào ít nước đi” – cậu ngừng nhào bột để hắn cho thêm nước vào
“Cậu chắc là mình biết làm ko đó?” – hắn nhìn cậu nghi ngờ
“Đừng khi dễ tôi lúc trước tôi làm bánh cho bà tôi ăn rồi,gì chứ chuyện này là sở trường của tôi đấy” – cậu hì hụt nhào bột
“Để tôi nhào giúp cho” – hắn bước đến sau lưng cậu,chòang tay qua eo cậu,hai tay nắm chặt tay cậu.
“Anh giúp đỡ hay quấy rối?” – cậu liếc hắn
“Cả hai” – lưỡi hắn tấn công vào phần nhột nhạt của cậu
“A” – cậu rụt cổ khi cảm nhận cái lưỡi đang làm ướt nó
“Cậu cứ nhào bột đi,tôi làm việc của tôi,ko ai phiền ai” – hắn tiếp tục nút quanh cổ,liếm nhẹ vào phân thân tai,cắn lấy nó
“Urrr…” – cậu rên lên – “Anh…anh làm vậy…sao tôi…làm bánh”
“Cậu nói đó là sở trường của cậu mà,đây cũng là sở trường của tôi”
“Vậy thì anh mà đi làm với cô Gin hay Junki của anh đi” – cậu quay phắc người lại đối diện hắn,mặt cậu đỏ lên vì giận
“Mắc mới gì đến họ ở đây?” – hắn nghiêng đầu nhìn cậu
“Sở trường của anh là hầu hạ mấy cô gái bốc lửa,***y và phóng đãng giống anh chứ gì” – cậu chửi vào mặt hắn
“Tôi công nhận tôi giỏi việc này nhưng ko có nghĩa là ai cũng vinh hạnh được hưởng tay nghề của tôi đâu” – hắn cười khẩy khi thấy cậu ko nói được gì nữa,đôi môi cong lên vì giận khiến hắn chỉ muối cắn một cái.Vồ lấy đôi môi anh đào hắn nút lấy ép cậu há miệng ra cho lưỡi hắn được họat động – “Nếu người tôi dính bột ở đâu thì tôi bắt cậu liếm ở đó đấy” – hắn cảnh cáo giữ nụ hôn,Hai bàn tay cậu dính dầy bột ko thể đẩy hắn ra đành đứng yêu mặc cho tay hắn ôm eo cậu,lưỡi thì nghịch miệng cậu.
Cái bánh kem cuối cùng cũng hòan thành xong sau khi hắn đã thỏa mãn với các trò quấy rối.Chiếc bánh vani được trang trí dâu bên trên,Jaejoong cắt 2 phần đưa chị giúp việc mang lên phòng cho 2 thằng nhóc.Còn cậu cầm 2 miếng lên phòng cho hắn.
Hắn bước ra từ nhà tắm chỉ với cái quần thun dài,tay vò khăn lau khô tóc.Nhìn cậu mang bánh kem vào đặt trên bàn,hắn ngồi xuống giường lau tóc – “Bọn trẻ vẫn đang chơi à?”
“Uhm Minnie giữ Bumnie ở lại ngủ chung.Sáng mai chủ nhật nên gia đình Bumnie cũng ko cấm” – cậu dựa lưng vào bàn làm việc hắn – “Bánh xong rồi,ăn thủ đi” – cậu mang dĩa bánh đưa trước mặt hắn
“Tôi ko quen ăn bánh kem kiểu này” – hắn cầm dĩa bánh rồi kéo mạnh tay cậu nhào tới hắn.Cậu té xuống giường bên cạnh hắn,đè lên người cậu ngón tay hắn quẹt 1 miếng kem chét đầy trên môi cậu – “Tôi thích cách này hơn” – hắn cúi xuống tận hưởng vị ngọt của kem.
Vô cùng ngơ ngác mọi việc xảy ra chưa đến 30s,cậu chợt nhận ra môi mình đang đút kem cho hắn ăn và bị đè tòan thân.Cậu bực tức đẩy hắn ra
“Sao vậy? Tôi đang ăn mà” – hắn hỏi
“Anh mua tôi về làm người giúp việc chứ ko phải làm call boy,tôi ko làm mấy việc này để mua vui cho anh” – cậu trịnh trọng nói
“Cậu nghĩ vậy à?”
“Ko phải sao? Anh đi đâu làm gì tôi đều ko biết,anh ra ngoài quan hệ với bất cứ người nào thích,ôm hôn họ thoải mái.Về nhà lại đè tôi ra như hàng hết date,có khác gì tôi là call boy chứ” – giọng cậu tức đến phát khóc
“Tôi ra ngoài quan hệ bừa bãy,ôm hôn hồi nào?” – Yunho tỏ vẻ vô tội
“Ko phải anh hôn Gin và luôn ôm Junki sao?”
“Cậu làm cho rõ nhé,lần nào cũng là cô Gin chủ động hôn tôi,Junki cũng vậy tòan ôm tôi chứ cậu có thấy tôi nhào đến họ trước bao giờ chưa?”
“Nhưng anh cũng ko từ chối mà”
“Tôi ra ngòai làm ăn xã giao,ai cũng biết tôi chưa có người yêu vợ con nếu chỉ là một cô gái ở bar ôm hôn vài cái mà bị đẩy ra.Phong độ tôi để đâu nữa,ai dám bàn chuyện làm ăn với thằng dở hơi như vậy”
“Vậy sao anh về nhà ôm hôn tôi còn…còn làm vậy với tôi nữa?”
“Cậu nói lúc ở trong lều đó hả?” – hắn cúi xuống nhìn rõ cái mặt cà chua của cậu hơn,thấy cậu ko trả lời hắn phì cười quỳ xuống sàn nhà nâng cằm cậu lên nhìn thẳng vào mắt cậu – “Vì anh yêu em”
“C..cái gì..? Ko phải…anh ghét tôi lắm sao….anh nói…hận tôi…và ko yêu tôi lần thứ 2 nữa mà” – cậu cúi mặt xuống lắp bắp
“Uhm ghét lắm,hận lắm nhưng cũng yêu lắm.Từ đầu đên cuối anh chỉ yêu duy nhất mình em,có yêu ai khác đâu mà yêu em lần thứ 2” – hắn cười
“Vậy sao anh luôn mắng tôi chửi tôi,chê tôi xấu,vô dụng còn bắt tôi làm việc nhà,bắt đi học để làm tạp vụ trong Cty anh nữa,anh chỉ tòan làm tôi tức giận thôi”
“Ai bảo lúc trước em hành hạ anh,em biết suốt 1 năm trời anh sống như thế nào ko? Em chỉ làm việc việc lặc vặt vài tháng mà than như vậy,sau này anh lấy em về ko lẽ chăn em như Minnie sao?” – hắn gõ nhẹ lên mũi cậu – “Anh muốn em đi học để quen thêm bạn,chứ suốt ngày ở trong nhà em ko buồn sao,anh đến Cty ko có nhiều thời gian cho em,mà anh bảo em đến trường hòa đồng với bạn bè chứ ko phải kiếm thằng nào làm bạn trai chọc tức anh”
“Ai biết anh nói thật hay chơi,lỡ anh trả thù chuyện lúc trước thì sao,anh chỉ muốn tôi xấu hổ thôi”
“Vậy thì em cứ từ từ xem anh nói thật hay chơi,anh chờ em được 5 năm thì mấy tháng tới ko là gì cả” – hắn với tay cầm dĩa bánh kem ăn dang dở lúc nãy – “Em ko ăn thử bánh do mình làm sao?”
— —
3 tháng sau
“Thứ 4 tuần sau anh có bận gì?”
“Ko,ngày trong tuần thì đến Cty làm việc thôi,có gì ko.Em muốn hẹn anh đi chơi hả?” – hắn quay sang nhìn cậu
“Vậy anh đi làm xong về nhà ngay,đừng ghé qua chỗ nào hết”
“Em làm gì mờ ám vậy,hôm đó có gì đặt biệt à?”
“Lúc đó thì biết,coi phim tiếp đi” – cậu đẩy mặt hắn về phía màn hình,hắn ôm chặt eo cậu hơn trong hàng ghế Vip tại rạp chiếu phim
— —
“Joonggie! Anh làm về rồi nè!” – hắn bước vào phòng khách tháo bỏ cà vạt và áo vest
“Yunnie” – cậu bước ra từ bếp
“Sao hôm nay trong nhà ko có ai hết vậy, đèn bị hư sao mở có vài cái vậy,mén chút anh vấp chân té ngoài cửa rồi” – hắn ngồi phịch xuống ghế sofa kéo theo cậu vào lòng – “Kêu anh về sớm để anh xem gì nào?” – hắn hôn lên má cậu
“Anh ngồi yên đây đi,em vào lấy” – cậu đứng dậy bước vào trong bếp rồi quay ra với chiếc bánh kem đỏ trên tay – “Happy Birthday!”
“Hửm em nói cho anh xem là bánh kem này sao?” – hắn chỉ vào bánh kem trên tay cậu
“Em làm mừng sinh nhật anh,anh ko vui sao?” – cậu gục đầu xuống
“Ko,anh vui tại lâu rồi anh ko có mừng sinh nhật nên quên mất cảm giác.Cám ơn em,anh vui lắm” – hắn cười dịu dàng
“HAPPY BIRTHDAY YUNHO / ANH HAI!!!” – Yoochun,Junsu và Changmin đột nhiên chạy từng trên lầu xuống xịch mấy chai bông giấy khắp nơi,dính đầy người Yunho
“Em chuẩn bị à?” – hắn nhướng mày
“Em có chuyện muốn nói với anh” – cậu đặt bánh kem xuống bàn,đứng đối diện nghiêm chỉnh nói – “3 tháng qua em suy nghĩ kỹ rồi,mặc dù em rất sợ chuyện 5 năm trước sẽ lập lại nhưng lần này em rất nghiêm túc để nói với anh” – cậu nhìn thẳng vào mắt hắn – “KIM JAEJOONG YÊU SHIM YUNHO HOẶC JUNG YUNHO”
“Vậy em muốn anh phản ứng ra sao?”
“Đồng ý hay trả thù em như lúc trước thì tùy anh,em chỉ nói ra những gì mình nghĩ thôi” – cậu gục mặt xuống chờ phán xét,xung quanh cả 3 người đang quan sát.
“Kim Jaejoong em nghĩ em là ai,vừa kêu căng lại bướng bỉnh.Chỉ giỏi phá việc hơn là giúp đỡ,chỉ giỏi phá phách và cãi lại thôi,em dám tỏ tình với anh trước mặt mấy người này à,em ko biết xấu hổ nhưng anh thì biết,thiệt ko hiểu em nghĩ gì nữa.Người gì ngu đần và dại dột thấy ớn,coi mình kìa nhỏ hơn anh có 2 tuổi mà ko làm chuyện gì nên thân nữa,người ngốc thì anh găp nhiều rồi còn ngốc như em lần đầu anh mới thấy” – hắn chỉ trích vào cậu,hai bàn tay cậu nắm chặt lại – “Thiệt ko hiểu tại sao…..anh lại yêu em nhiều đến như vậy,muốn giận,muốn hận cũng ko nỡ.Cứ nhìn thấy cái môi vễnh ra chỉ muốn cắn vài phát cho bỏ ghét thôi” – cậu ngước mặt lên ngạc nhiên vì tưởng là hắn trả thù cậu chuyện lúc trước,đôi mắt rưng rưng đã chảy thành dòng hai bên gò má
Hắn lau nước mắt kéo cậu vào lòng ôm chặt – “Vậy hiểu cảm giác của tôi lúc trước chưa?”
“Xin lỗi Yunnie” – cậu khóc thút thít
“Sinh nhật anh mà khóc cái gì chứ,Minnie cười bây giờ” – hắn đẩy nhẹ cậu ra lau sạch nước mắt trên mặt cậu
“Anh hai em có hẹn với Yoochun và Junsu huyng đi ăn kem rồi,hai người tự tìm tiết mục nha” – Changmin nháy mắt với Yunho
“Chúng ta đi thôi,tiệm kem đó xe lắm chắc khuya mới về tới” – Yoochun vờ nói lớn
“Yên tâm nếu khuya qua Minnie sẽ qua nhà tôi ngủ chung” – Junsu bè theo
Cả 3 nhanh chóng biến mất sau cánh cửa
“Vậy…vậy..chúng ta thì sao?” – cậu ngại ngùng hỏi