Edit: V.O
Từ giây phút thấy nàng ta, ta cảm thấy thân thể bắt đầu run rẩy không kiềm được, dường như có hận thù ngập trời với người này, đây không phải là tình cảm của ta! Ta sửng sốt, kịp phản ứng, Ngũ Độc Yêu Hậu này là tên đánh lén nguyên thân Tiểu Thanh trọng thương trên đường, chính nàng ta kết thúc sinh mạng của con Thanh Xà Yêu này.
Thân thể lay động, ta vươn tay xông tới Yêu Hậu: "Thả Tô Tô ra!"
"Ai là Tô Tô? À, con chim sẻ kia à? Ta còn phải cám ơn nó đó, có nội đan của nó, ta lại thêm ba trăm năm công lực." Yêu Hậu tựa lên người con nhện đen: "Ngươi cho là ngươi tu thành hình người là có thể đánh thắng được ta? Con rắn nhỏ nhà ngươi còn non lắm! Chỉ năm trăm năm đạo hạnh ta cũng không đặt vào mắt, ngươi nên cống hiến nội đan cho ta, ta còn có thể tha mạng cho ngươi!"
Nàng ta lại làm Tô Tô...nữ hài thân thiết gọi ta là tỷ tỷ lúc ta vừa đến đây, nữ hài cả ngày quấn quýt líu ríu bên cạnh ta, nữ hài mỉm cười đơn thuần kia, chết rồi? Mũi ta đau xót: "Lão yêu bà, ta giết ngươi!"
"Hừ!" Yêu Hậu hừ lạnh, giọng cũng càng bén nhọn: "Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Ngươi đã không cho, ta sẽ trực tiếp lột da của ngươi lấy ra! Nhền nhện, giết nàng ta, ngươi sẽ lại có một bữa ăn ngon!"
Nhền nhện phun ra dịch nhờn tanh hôi, theo sát thân hình ta. Giải quyết con nhền nhện này là có thể giải quyết lão yêu bà đó! Ta vừa tránh, vừa nhìn chằm chằm nhền nhện, chỉ cần nó lộ một chút sơ hở, sẽ là kết cuộc của nó! Trong tích tắc con nhện quay đầu, ta chạy đến bên cạnh nó. vươn tay chưởng một phát vào đầu nó.
Ta quá chú ý tới con nhện đó, lại quên bên cạnh còn một người còn nguy hiểm gấp trăm lần nhền nhện! Ngũ Độc Yêu Hậu mỉm cười quỷ dị: "Con rắn nhỏ, đi chết đi!"
Ta vừa tránh, con nhện quay đầu lại phun dịch nhờn lên người ta, thân thể ta tê dại, động cũng không được!
Một cái móng nhọn thẳng tới chỗ tim!
Tô Tô, ta vô dụng, không có cách nào báo thù cho muội...
"Yêu Hậu! Nếu ngươi làm nàng bị thương, ta sẽ phá hủy Rừng Cốt này của ngươi!" Giọng nói trong trẻo vang lên ở cuối chân trời, ta ngừng động tác, tay Ngũ Độc Yêu Hậu ngừng lại một chút, sau đó cau mày kêu lên: "Bạch Xà, ngươi không lo tu luyện ở trong động, tới chỗ ta làm gì!"
Dải vải màu trắng bay lên theo gió, nhẹ nhàng cuốn lại, ta được nàng kéo đến bên cạnh.
Ta quay đầu, chỉ thấy nàng áo trắng như tuyết, thắt lưng buộc chặt, tóc đen bay múa theo gió, mười ngón tay nhỏ bé nắm dải vải màu trắng, hơi giận nhìn chằm chằm Ngũ Độc Yêu Hậu: "Yêu Hậu, ngươi lại làm chuyện thương thiên hại lý thế này! Thật coi là ta ăn chay sao?"
Nàng là...Bạch Xà? Bạch Tố Trinh? Cũng chính là Bạch Xà tỷ tỷ của ta?
"Bạch Xà, ngươi cho mình là thần tinh, chuyện gì cũng nhúng tay? Hôm nay ta sẽ giết ngươi, lấy nội đan của ngươi, ta sẽ liều mạng với lão yêu vạn năm của Yêu đạo, ngày thống nhất Yêu đạo sắp tới!" Ngũ Độc Yêu Hậu cười điên cuồng nói.
"Tỷ tỷ, chúng ta liên thủ giết nàng ta, ta muốn báo thù cho Tô Tô!" Ta dẫn đầu vọt tới.
"Cẩn thận!" Bạch Tố Trinh nhìn ta, gật đầu: "Không trách được Khải Thần tới tìm ta." Nói xong dải vải đỡ dịch nhờn của nhền nhện: "Ngươi đi đối
//
window.__mirage2 = {petok:"eb944442c712afca3195cb46603955ab3ec78dbb-1587805819-86400"};
//]]>