Đại thần Thiên Vũ chỉ nói với Tiêu Lãng, hắn là người của Hiên Viên Lĩnh. Tiêu Lãng thông qua Bàn Nhược Chưởng mới biết được hắn là con cháu trực hệ gia tộc Hiên Viên, nhưng không nghĩ tới hắn lại là con trai của Thiên Tôn Hiên Viên?Điều này có phần không logic. Tại sao con trai của Thiên Tôn lại chỉ đạt tới Đại Thần cảnh? Tại sao lại bị người ta đuổi giết? Tại sao tàn hồn lại trốn tới Thiên Châu? Rất nhiều chuyện Tiêu Lãng không biết, chỉ có điều hắn biết Thiên Tôn Hiên Viên đặc biệt yêu quý Đại thần Thiên Vũ.Bởi vì Thiên Tôn Hiên Viên nhìn thấy Đại thần Thiên Vũ ở trạng thái tàn hồn, khí thế toàn thân lại cường đại lên gấp đôi. Mọi người trên quảng trường bao gồm cả Tiêu Lãng đều bị khí tức cường đại kia ép quỳ trên mặt đất. Tiêu Lãng và Độc Long cũng không nhịn được phun ra một búng máu.Ầm!Thiên Tôn Hiên Viên nổi giận bổ một chưởng vào giữa quảng trường. Đất rung núi chuyển một hồi. Toàn quảng trường bắt đầu rung chuyển. Khí tức khủng bố kia có uy áp mạnh nhất mà Tiêu Lãng từng thấy.- Là ai? Là tên khốn kia làm sao? Ta muốn xé nát cả nhà hắn. Là ai đã khiến Tiểu Vũ nhà ta thành như vậy? A a a a!Thiên Tôn Hiên Viên ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên. Mái tóc bạc tung bay. Trong giọng nói mang theo sự bi thương và nổi giận vô tận, khiến người nghe thương tâm, người nghe rơi lệ.- Phụ thân, người bình tĩnh một chút. Đừng đánh tan tàn hồn Tiểu Vũ!Một cường giả Thần Tổ cao lớn bay tới, nhỏ giọng nói với Thiên Tôn Hiên Viên. Mắt hắn cũng đang rơi lệ. Huynh đệ tình thâm kia là thật không phải là giả vờ.Thiên Tôn Hiên Viên tỉnh ngộ, vội vàng thu liễm khí tức, vẫy tay với Đại thần Thiên Vũ nói:- Đúng! Đúng! Tiểu Vũ, Tiểu Vũ, ngươi đừng sợ. Phụ thân nhất định sẽ phục sinh cho ngươi! Ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào ngưng tụ chân thân cho ngươi. Tương lai, Tiểu Vũ ở đâu phụ thân ở đó!- Phụ thân, hài nhi bất hiếu, ngài đừng quá thương tâm. Cũng không cần suy nghĩ biện pháp! Tiểu Vũ có thể nhìn thấy ngài cũng cảm thấy rất thỏa mãn rồi!Đại thần Thiên Vũ lắc đầu, trên mặt đầy vẻ áy náy. Hắn cũng không bay về phía Thiên Tôn Hiên Viên.- Ngươi đừng nói nữa. Ngươi tiến vào trong tháp trấn thiên trước đi! Phụ thân sẽ lập tức đi nhờ đại nhân Tu La. Cho dù phải trả bất kỳ giá nào, phụ thân cũng phải cứu sống ngươi! Cứ tin vào phụ thân!Thiên Tôn Hiên Viên tỉnh táo lại, tâm tư lập tức dao động. Trong nhẫn không gian của hắn liền sáng ngời. Một toà tháp nhỏ màu xanh lam lập tức xuất hiện, lớn lên theo gió, rất nhanh đã cao tới mấy trăm mét. Một cánh cửa tháp mở ra. Một lực hút bao trùm lấy tàn hồn của Đại thần Thiên Vũ.- Được rồi, phụ thân. Tiểu Vũ có thể trở về, đều nhờ thiếu niên này hỗ trợ. Phụ thân cố gắng chiếu cố hắn!Đại thần Thiên Vũ hiển nhiên biết tính tình Hiên Viên thế nào. Hắn chỉ vào Tiêu Lãng đang đứng trên đất căn dặn một tiếng. Lúc này tàn hồn mới chậm rãi hút vào tháp, biến mất không thấy nữa.Trên quảng trường vô số ánh mắt tập trung vào Tiêu Lãng. Ánh mắt Cao Hà lập tức sáng lên. Đại thần Thiên Vũ nói câu này đã quá rõ ràng. Sau này, sợ là Tiêu Lãng có thể đi lại nghênh ngang trong Hiên Viên Lĩnh.- Được, Thiên Tâm ngươi an bài cho thiếu niên này. Ta muốn lập tức đi biển Hủy Diệt gặp đại nhân Tu La!Thiên Tôn Hiên Viên nhìn về phía Tiêu Lãng gật đầu. Thân thể hắn đột ngột biến mất trong không trung. Trong lòng Tiêu Lãng cũng trở nên hưng phấn. Đi gặp đại nhân Tu La? Có thể được Thiên Tôn Hiên Viên gọi là đại nhân, sợ là chỉ có bá chủ Hủy Diệt Chi Địa, Thần Chí Cao Tu La.Tàn hồn ở phía sau lưng Thảo Đằng Mị Nhi đã từng nói, nếu muốn phục sinh Âu Dương Lãnh Yên, nhất định phải tu luyện tới cảnh giới Thần Chí Cao, vận dụng luân hồi lực mới có thể phục sinh!Tiêu Lãng sợ là không thể đạt tới Thần Chí Cao. Chỉ có điều nếu có thể tạo một chút quan hệ với Thần Chí Cao, không phải cũng có thể giống như Thiên Tôn Hiên Viên, đi nhờ hắn hỗ trợ sao?Ngay khi Tiêu Lãng đang trầm ngâm suy nghĩ, Thần Tổ Thiên Tâm kia bay xuống, trên mặt đầy vẻ vui mừng, thân thiết nhìn Tiêu Lãng nói:- Cậu thiếu niên, ngươi tên là gì? Ừm? Vị này là hộ vệ của tiểu thư Nhược Thủy đúng không?- Đại nhân Thiên Tâm!Cao Hà hành lễ, nhưng không giải thích về mối quan hệ giữa Tiêu Lãng và Hoàn Nhan gia.Tiêu Lãng cũng hành lễ nói:- Đại nhân, tại hạ tên là Tiêu Lãng, từ vực diện Thiên Châu đến. Thật ra, Thiên Vũ là do ta đưa từ vực diện Thiên Châu tới Thần Vực!- Đi, vào phủ nói chuyện!Thiên Tâm hiểu được ý tứ trong lời nói của Tiêu Lãng. Hắn cũng không thuộc về Hoàn Nhan Lĩnh. Thiên Tâm nhất thời trở nên thân thiết hơn mấy phần, kéo tay Tiêu Lãng bay về phía cổ bảo phía xa.Cao Hà và Độc Long cũng được mấy chục cường giả Thần Tổ vây quanh, bay tới cổ bảo. Gần như tất cả nhân vật lớn tại Hiên Viên Thành đều đến đây. quy cách như vậy, sợ là chỉ có lão tổ tông Hoàn Nhan gia mới có thể được tiếp đón như thế?Tiến vào trong đại điện sa hoa nhất cổ bảo, Thiên Tâm bảo một đám người nói chuyện với Cao Hà và Độc Long, hắn lại dẫn theo Tiêu Lãng đi tới bên cạnh Thiên điện, rõ ràng muốn hỏi thăm rõ ràng mọi chuyện.Quả nhiên, sau khi một đám thị nữ thượng đẳng mang trà lên, Thiên Tâm không thể chờ đợi được nữa hỏi:- Tiêu Lãng, có thể nói tường tận chuyện của Tiểu Vũ cho ta nghe được không!Tiêu Lãng cũng không khách khí, uống một ngụm trà, bắt đầu nói tỉ mỉ về những chuyện liên quan đến Đại thần Thiên Vũ. Trong đại gia tộc Thần Vực rất tàn khốc. Ví dụ như Hoàn Nhan gia. Nhưng ở Hiên Viên Lĩnh, Tiêu Lãng cảm nhận được tình huynh đệ phụ tử chân thành. Bản thân hắn cũng là người rất coi trọng tình cảm. Giờ phút này hắn đương nhiên sẽ không có giữ lại hay che giấu, cũng không phóng đại.Thiên Tâm vẫn yên tĩnh lắng nghe, không có bất kỳ biểu thị gì. Chỉ có điều hào quang trong mắt hắn có hơi lạnh, hiển nhiên là động sát tâm. Hắn cũng không giải thích gì với Tiêu Lãng. Sau khi nghe xong, hắn đứng lên, cười với Tiêu Lãng nói:- Tiêu Lãng, trước tiên ngươi cứ ở lại đây. Có bất kỳ yêu cầu gì cứ nói với thị nữ. Ta đi sắp xếp vài chuyện. Chờ lát nữa sẽ trở lại gặp ngươi!Thiên Tâm vội vàng rời đi. Tiêu Lãng được thị nữ dẫn tới trong một biệt viện. Độc Long cũng được dẫn đến. Chỉ có điều Cao Hà lại được sắp xếp ở trong một gian phòng khác. Thiên Tâm không hỏi mối quan hệ giữa Tiêu Lãng và Hoàn Nhan gia, nhưng có ý định khiến Tiêu Lãng bỏ qua mối quan hệ với Hoàn Nhan gia.Đến buổi tối, Thiên Tâm lại dẫn theo một đám Thần Tổ đến, bày một bàn tiệc rượu sa hoa, nhiệt tình khoản đãi, khiến Tiêu Lãng và Độc Long, Cao Hà đều có chút thụ sủng nhược kinh.Tiệc rượu xong, Thiên Tâm kéo Tiêu Lãng vào trong Thiên điện, đi thẳng vào vấn đề nói:- Tiêu Lãng, ngươi vào Hiên Viên gia đi! Bên Hoàn Nhan gia ta sẽ giải thích cho. Ở chỗ này ngươi cứ xem như nhà mình. Ngươi sẽ được đãi ngộ cùng cấp với Đại thống lĩnh!- Đại thống lĩnh...Tiêu Lãng hiểu rất rõ ràng đồng cấp với Đại thống lĩnh đại biểu thế nào. Đó chính là cấp bậc Thần Tổ! Ý tứ là hắn ở tại Hiên Viên Thành sẽ hưởng thụ đãi ngộ tương đương với cường giả Thần Tổ.Gia tộc Hiên Viên là một trong mười gia tộc đứng đầu tại Hủy Diệt Chi Địa. Thiên Tâm nói câu này phân lượng đủ nặng. Sợ là nếu lời này truyền ra ngoài, cái tên Tiêu Lãng này trong nháy mắt có thể sẽ vang dội khắp Hủy Diệt Chi Địa.Tiêu Lãng trầm ngâm suy nghĩ. Hắn vẫn luôn rất quật cường. Một khi đã nhận định chuyện gì sẽ không thay đổi. Cho nên giờ phút này hắn vẫn không động tâm. Hắn vẫn muốn giúp Hoàn Nhan Nhược Thủy lần này, sau đó lập tức quay trở lại Thiên Châu.Nếu muốn cự tuyệt, dù sao cũng phải có lời giải thích, bằng không sẽ chẳng khác nào không nể mặt Thiên Tâm đúng không?Hắn suy nghĩ một hồi, lúc này mới cung kính nói:- Đại nhân, thật ra trước đó Mai gia và Hoàn Nhan gia đều đã từng mời chào ta. Chỉ có điều ta đều cự tuyệt! Cũng không phải là do ta kiêu ngạo, không biết cân nhắc. Mà là ta... ta là thần khí thể, đời này nhất định sẽ không có thành tựu. Cho nên ta không muốn lãng phí tài nguyên tốt của Hiên Viên gia tài. Đại nhân Thiên Vũ có ơn đối với ta. Những chuyện ta làm thực sự rất nhỏ, không đáng kể. Các người hậu đãi như vậy, khiến ta rất kinh hoàng và cảm kích.- Thần khí thể?Ánh mắt Thiên Tâm quét qua trên người Tiêu Lãng, rất nhanh phát hiện thể chất Tiêu Lãng quả nhiên rất giống với thần khí thể trong truyền thuyết. Chỉ có điều hắn không quá để ý, rất kiên định nói:- Ngươi đưa Tiểu Vũ về đây, đối với ngươi là việc nhỏ, đối với chúng ta là đại ân. Không cần nhiều lời nữa! Sau này đây chính là nhà ngươi. Ngươi là Đại thống lĩnh nhà chúng ta!