Hiển nhiên lần quyết đấu này, Đạm Thai Minh hơn một chút. Ngọc lưu ly thạch cùng phẩm chất, lực lượng kích phát ra của Đạm Thai Minh lại đánh bại lợi tiễn của Âu Dương, thắng bại cơ bản đã rõ ràng.
Động tĩnh bên này đã thu hút một đám Tông Sư từ các nơi chạy tới, tất cả mọi người muốn biết rốt cuộc là ai lại lớn mật bạo nổ ngọc lưu ly thạch dưới Bách Tôn Các.
Khi bọn hắn chạy tới vừa lúc nghe thấy tiếng cười của Đạm Thai Minh truyền ra:
- Ha ha ha ha. . . Không có gì hơn, để ta thất vọng rồi.
Trong mắt Đạm Thai Minh lộ ra vẻ khinh thường nhìn Âu Dương.
- Hừ, chờ chân chính thắng ta rồi hãy cười, nhưng ta sợ tương lai ngươi cười không nổi.
Lần này Âu Dương thua tâm phục khẩu phục, mặc dù giao đấu với Trương Uân trên Xuyên Vân Thuyền khiến Âu Dương hầu như đã đạt được Tông Sư đỉnh phong, nhưng so với chủ Đạm Thai Minh có thể thắng được ba vị đảo chủ, kỹ thuật kích phát lực lượng của ngọc lưu ly thạch, hắn vẫn kém hơn vài phần, nhưng điều này đối với Tu Phục Tông Sư mà nói tuyệt đối không coi là thắng bại.
- Vậy ta sẽ chờ, đừng để đến lúc đó thua lại nói viễn cổ chữa trị thuật gì đó.
Lần này Âu Dương không mở miệng, dù sao lần tỷ thí này hắn đã thất bại bởi Đạm Thai Minh, lúc này mở miệng biện luận, không bằng chờ đến Tu Phục phong hội, dập tắt uy phong của Đạm Thai Minh để hắn minh bạch mình không phải người ai muốn chọc vào thì chọc.
Đạm Thai Minh mang theo tiếng cười cuồng ngạo lướt qua vô số Tông Sư và ba vị đảo chủ, thậm chí Đạm Thai Minh còn không thèm liếc nhìn những người khác, lúc này hắn đang muốn chân chính quyết đấu với Âu Dương một lần, chứ không phải chỉ đánh một trận nho nhỏ như vậy.
Nhìn thấy va chạm nhỏ giữa Đạm Thai Minh và Âu Dương, hai người cũng không điên cuồng ở chỗ này cuồng vứt ngọc lưu ly thạch, mọi người thở dài một hơi. Hai người này đều là cuồng nhân, một người ẩn tàng Đế đan dám hủy Thần Cốt chiến thuyền, một người là Đạm Thai Khước Tà tương lai, cả hai người đều không dễ đắc tội.
Cũng may hai người này không điên cuồng đại quyết đấu, điều này làm mọi người đều mừng rỡ, bằng không ai biết hai cuồng nhân này có phá hủy cự tháp Bách Tôn Các hay không?
- Không việc gì chứ?
Mễ Bản đi tới bên cạnh Âu Dương, quyết đấu vừa rồi hắn cũng có nhìn thấy, Âu Dương thua một bậc.
- Không có việc gì, một người sinh ra trong chậu vàng căn bản không biết người sinh ra trong khó khăn sẽ có thành tựu lớn thế nào.
Âu Dương rất khinh thường Đạm Thai Minh, một người chẳng qua dựa vào thiên phú tuyệt đỉnh hơn người còn không đủ để Âu Dương cúi đầu.
- Tu Phục phong hội rất nhanh sẽ cử hành, không nên đụng độ với Đạm Thai Minh nữa, có cái gì đợi được đến phong hội giải quyết.
Mễ Bản biết con bài chưa lật của Âu Dương là chân thực chi nhãn, dựa vào chân thực chi nhãn, Âu Dương khẳng định sẽ không thua Đạm Thai Minh.
- Yên tâm. . .
Âu Dương mỉm cười tự tin, sau đó cùng với Tiểu Nhạc tiến vào Bách Tôn Các tham quan.
Tu Phục phong hội chính là quyết đấu đỉnh phong của tất cả Tông Sư toàn bộ Chân Linh Giới, cứ cách năm mươi năm sẽ quyết đấu một lần, chọn ra người đệ nhất thiên hạ thật sự.
Năm mươi năm trước, Trương Uân dựa vào ý nghĩ kỳ lạ đoạt được quán quân, nhưng đoạt giải quán quân và lập pho tượng còn có một số khoảng cách.
Đoạt giải quán quân chỉ có thể chứng minh ngươi là Tu Phục Tông Sư không ai địch lại trong năm mươi năm, muốn được lập tượng trong Bách Tôn Các còn cần làm được một loại áp chế tuyệt đối. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Cái gì là áp chế tuyệt đối? Chính là thắng một cách hoàn toàn, thắng làm cho người ta tuyệt vọng, làm cho năm mươi năm tiếp theo cũng không muốn nhìn thấy ngươi xuất hiện, như vậy ngươi liền sở hữu tư cách lập tượng ở Bách Tôn Các, hơn nữa từ đó về sau ngươi cũng không thể tham gia Tu Phục phong hội nữa.
Trong mấy trăm năm gần đây tạm thời vẫn chưa xuất hiện kỳ tích như vậy, nhưng phong hội lần này đã định trước sẽ không bình thường. Thiên tài Đạm Thai Minh đánh với chân thực chi nhãn Âu Dương. Va chạm của hai người này tuyệt đối là oanh động.
Vô số người đều đang suy đoán rốt cuộc ai có thể đoạt được quán quân lần này, nếu như lần này có thể đoạt giải quán quân, như vậy cơ hội được lập tượng rất lớn , chuyện này đối với Tu Phục Đại Sư mà nói có thể xem là vinh quang thiên đại.
- Ta nghĩ Đạm Thai Minh có lẽ tốt hơn.
Một gã Tu Phục Đại Sư nghiêm mặt nói:
Trong một tháng này Đạm Thai Minh và Âu Dương bốn lần va chạm đều là Âu Dương bại trận.
- Chưa chắc.
Có người phản đối nói:
- Bốn lần va chạm này cũng không ai biết bọn họ xuất ra mấy phần lực, cho nên lấy những cái này phán định thắng thua tuyệt đối không chuẩn xác.
Nghe thấy lời này, mọi người đều gật đầu. Nhưng lúc này thảo luận ai hơn ai kém đã không còn quan trọng, bởi vì sau đêm nay bọn họ có thể nhìn thấy quyết đấu đỉnh phong, việc bọn họ phải làm chỉ là chờ đợi mà thôi.
Tháng mười một, nhiệt độ ở Bách Tôn Đảo đã có chút lạnh lẽo, nhưng cái lạnh này không thể xua tan lòng nhiệt tình của mọi người. Hôm nay chính là Tu Phục phong hội năm mươi năm tổ chức một lần, vô số người dân ở Bách Tôn Đảo cùng với những người ngồi Xuyên Vân Thuyền đến đây tề tụ trong Bách Tôn Đường.
Lần này Tu Phục Tông Sư tổng cộng có ba mươi bảy người, ba mươi bảy người này đại biểu cho đỉnh phong chữa trị thuật của toàn bộ Chân Linh Giới, bọn họ muốn ở đây quyết đấu chọn ra bá chủ năm mươi năm qua.
Âu Dương sớm đã theo Mễ Bản đi tới sân rộng trước Bách Hải Đường. Trong một tháng này lý giải của Âu Dương đối với chữa trị thuật lại sâu sắc thêm một tầng thứ, lúc này đã chân chính bước vào cảnh giới Tu Phục Tông Sư đỉnh phong.
Thời gian một tháng này Đạm Thai Minh cũng nhiều lần khiêu khích, Âu Dương đánh trả vài lần, nhưng cuối cùng đều là bại trận. Cái này cũng không phải Âu Dương tỏ ra yếu kém, mà là thủ pháp của Đạm Thai Minh xác thực cao minh, dưới tình huống không dùng chân thực chi nhãn tỷ thí, Đạm Thai Minh tuyệt đối đã bước vào đỉnh phong trong đỉnh phong. Nếu không có con bài cuối cùng chân thực chi nhãn này, Âu Dương tuyệt đối không có nắm chắc, nhưng sau khi biết tỷ thí cuối cùng của Tu Phục phong hội chính là chữa trị, Âu Dương rốt cuộc hình thành quyết tâm tất thắng.
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác thất bại lần thứ năm.
Đạm Thai Minh đứng cách Âu Dương không xa, hắn nhìn Âu Dương, trên mặt lộ vẻ đắc ý, phía sau hắn là một lão giả.
Trong một tháng qua người này chưa từng xuất hiện, nhưng khi Âu Dương nhẹ nhàng đưa mắt nhìn về phía hắn, có thể cảm thụ được một luồng đế uy nhàn nhạt từ trên người hắn.
Đây là một Đại Đế, mặc dù không cường thế bằng U Nguyệt Ảnh, nhưng thật sự là một Đại Đế chân chính.
- Đó có lẽ là một trong trưởng lão Đạm Thai gia, mới bước vào Đại Đế.
Mục Uyển ở phía sau Âu Dương nhắc nhở nói.
- Hừ, mới vào Đại Đế. . .
Âu Dương mỉm cười quay sang nói với Đạm Thai Minh:
- Có một số người vĩnh viễn chỉ biết nói, nhưng đến lúc thua lại thua không nổi.
- Được, có quyết đoán, xem xem rốt cuộc là ai thua không nổi.
Khi Đạm Thai Minh và Âu Dương ở bên này đang căm tức nhìn nhau, ba vị đảo chủ đã sai người mang lên từng chiếc khay, những chiếc khay này đều được bọc vải đỏ, phía trên đặt một khối ngọc lưu ly thạch.
Phóng nhãn nhìn lại, những ngọc lưu ly thạch này có phẩm chất không đồng nhất, từ ngọc lưu ly thạch cấp thấp nhất cho đến thanh thiên ngọc lưu ly thạch thậm chí là ngũ sắc ngọc lưu ly thạch cao đẳng nhất cũng có. Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người biết, dưới mỗi một khối ngọc lưu ly thạch đại biểu chính là độ khó đồng đẳng với ngọc lưu ly thạch.
- Các vị, tự tiến lên chọn đi, lần này ba người chúng ta sẽ không tham dự quyết đấu lần này, xem như là người công chứng lần này.
Liên Vân mỉm cười nhìn mọi người nói.
Mễ Bản vỗ vai Âu Dương, sau đó theo các Tông Sư khác bắt đầu tiến lên chọn khay. Vì mỗi khay được vải đỏ bao trùm, cho nên không thể thấy dưới vải đỏ rút cuộc là yêu binh như thế nào, người lựa chọn chỉ có thể dựa vào ngọc lưu ly thạch phía trên để chọn lựa.
Mễ Bản đi tới trước chiếc khay đặt một khối ngọc lưu ly thạch ngũ sắc, hắn rất muốn cầm lấy chiếc khay này, nhưng nghĩ đến ngọc lưu ly thạch ngũ sắc đại diện cho cái gì, Mễ Bản lại lắc đầu, lựa chọn thanh thiên ngọc lưu ly thạch bên cạnh.
Từng chiếc khay đặt thanh thiên ngọc lưu ly thạch được các vị Tông Sư mở ra, từng thanh yêu binh bị tổn hại đến mức tựa hồ không thể nào chữa trị xuất hiện trước mặt mọi người.
- Không phải chứ, yêu binh phía dưới thanh thiên ngọc lưu ly thạch hầu như đã hoàn toàn tổn hại, lẽ nào yêu binh dưới ngọc lưu ly thạch ngũ sắc là hoàn toàn tổn hại?
Đại sư bên ngoài nhìn các Tông Sư trong sân, nhìn yêu binh trong tay bọn họ đều kinh hãi kêu lên.
- Nhìn kìa, Trương Uân có phải muốn chọn ngọc lưu ly thạch ngũ sắc không?
Có người thấy quán quân lần trước Trương Uân dừng lại trước khay ngọc lưu ly thạch ngũ sắc.
- Chữa trị thuật của Trương Uân đã đạt được đỉnh phong, không biết hắn có phải dám nếm thử ngọc lưu ly thạch ngũ sắc, nếu thực sự có thể chữa trị ngọc lưu ly thạch ngũ sắc, như vậy đoạt giải quán quân là chắc chắn.
Trương Uân có thể nghe rõ từng lời nghị luận, nhưng cuối cùng Trương Uân vẫn lắc đầu.
Trương Uân quay đầu lại nhìn Âu Dương và Đạm Thai Minh. Đây mới là hắc mã lần này, đây là hắc mã trong hắc mã. Mình đáng cược sáng tạo linh hồn với Âu Dương, kết quả thất bại, nếu là cược chữa trị, với chân thực chi nhãn của Âu Dương, Trương Uân nghĩ mình hầu như tự rước lấy nhục.
- Đến đây.
Sau khi Đạm Thai Minh nhìn thấy tất cả Tu Phục Tông Sư đều chọn khay chứa thanh thiên ngọc lưu ly thạch, bàn tay hắn vung lên, một khay đựng ngọc lưu ly thạch ngũ sắc liền bay đến trong tay Đạm Thai Minh.
Đạm Thai Minh tháo khăn đỏ, từng mảnh nhỏ yêu binh xuất hiện trên khay. Động tác này của Đạm Thai Minh cũng thu hút sự chú ý của mọi người.
- Không hổ là người của Đạm Thai gia, thực sự lựa chọn ngọc lưu ly thạch ngũ sắc. Đây chính là yêu binh bị nghiền nát, hắn có thể chữa trị sao?
- Ngươi xem Âu Dương kìa.
Có người phát hiện Âu Dương cũng đang đi về phía những chiếc khay còn lại. Sau đó chỉ thấy Âu Dương cũng dừng lại trước một khối ngọc lưu ly thạch ngũ sắc.
Đưa tay nắm vải đỏ, Âu Dương cũng tháo chiếc vải đỏ, phía dưới đồng dạng là yêu binh nghiền nát .
Động tác của hai người khiến lực chú ý của tất cả mọi người đều đặt trên người bọn họ, những Tu Phục Tông Sư khác đều dừng công việc trong tay, bắt đầu quan sát.
Tỷ thí chữa trị không hạn chế thời gian, cả Âu Dương và Đạm Thai Minh đều là lựa chọn ngọc lưu ly thạch ngũ sắc khó khăn nhất, nếu như bọn họ thực sự có thể hoàn thành chữa trị, cho dù chỉ là phân nửa chữa trị cũng tuyệt đối miểu sát toàn trường. Cho nên lần này người thắng rốt cuộc có là một trong hai người này, hay cả hai người đều thất bại lại trở thành trọng điểm suy đoán của mọi người.
- Cừ thật, từ khi Tu Phục phong hội xuất hiện tới nay, người lựa chọn ngọc lưu ly thạch ngũ sắc không ít, nhưng chưa có Tu Phục Tông Sư nào có thể hoàn thành chữa trị, hai người này có phải là quá tự đại?
Người bên ngoài cũng bắt đầu thảo luận.
- Không, Đạm Thai Minh tu tập viễn cổ chữa trị thuật, chữa trị thuật đã đạt đến đỉnh phong. Có lẽ hắn có cơ hội hoàn thành chữa trị.
Có một số người biết nền tảng của Đạm Thai Minh, bắt đầu nghị luận.
Một số người không biết Âu Dương sở hữu chân thực chi nhãn lập tức điên cuồng, trong khoảnh khắc chân thực chi nhãn xuất hiện, đừng nói là người không biết, ngay cả là Đạm Thai Minh cũng bị chân thực chi nhãn đột nhiên xuất hiện của Âu Dương hù dọa.
- Chân thực chi nhãn.
Cùng với vẻ mặt kinh hãi của lão giả đi theo Đạm Thai Minh, viễn cổ chữa trị thuật của Đạm Thai Minh đã đạt đỉnh phong, khiêu chiến yêu binh hoàn toàn tổn hại chí ít có bảy thành nắm chặt, theo lão giả thấy lần này Đạm Thai Minh tuyệt đối có thể trở nên nổi tiếng, lập hạ pho tượng ở Bách Tôn Các.
Nhưng khi chân thực chi nhãn của Âu Dương xuất hiện, lão giả cũng không còn giữ được bình tĩnh.
Chân thực chi nhãn đối với một Tu Phục Tông Sư mà nói đại biểu là cái gì, bất luận kẻ nào cũng biết rõ ràng, có thể sở hữu chân thực chi nhãn, đại biểu ngươi sở hữu năng lực khám phá bản nguyên của vật chất, nói cách khác ngươi đã sở hữu tư cách bước vào Thần Sư.
Chỉ cần có thể có được thiên cơ liền có thể nghịch thiên sửa mệnh, một bước lên trời, thành tựu vô thượng. Tu Phục Thần Sư có chân thực chi nhãn đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện? Lúc này chân thực chi nhãn lại xuất hiện trên người một Tu Phục Tông Sư, điều này có phải biểu thị thời gian tới sẽ có một người bước lên phong thần?
- Chân thực chi nhãn quyết đấu viễn cổ chữa trị thuật.
Khi nghị luận của những người này vừa mới hạ xuống, chân thực chi nhãn của Âu Dương bỗng nhiên sáng lên. Con ngươi huyết sắc giống như đôi mắt của Tu La chiếu xạ nhân tâm, giống như có thể nhìn thấu tất cả.
- Chân thực chi nhãn, là chân thực chi nhãn.
Lúc này trái tim mọi người như nhảy dựng lên. Đây là một trận quyết đấu truyền thuyết.
Rốt cuộc là viễn cổ chữa trị thuật có thể ngăn cản chân thực chi nhãn, tấm giấy thông hành đại diện cho Tu Phục Thần Sư trong truyền thuyết, sáng tạo ra kì tích hay không? Hiện tại không ai xác định được vấn đề này.
- Âu Dương ta tin tưởng ngươi nhất định có thể sáng tạo kỳ tích, kết thúc số phận bị đè áp của Vạn Tiên Sơn từ viễn cổ tới nay. Tương lai ngươi nhất định có thể lấy thân phận Thần Sư một lần nữa bước vào Bách Tôn Đảo.
Mễ Bản nắm chặt tay.
- Viễn cổ đối kháng truyền thuyết? Ha ha rốt cuộc ai mới là vương giả chân chính.
trong tay U Nguyệt Ảnh nắm bắt một khối thanh thiên ngọc lưu ly thạch, đừng thấy nàng đồng dạng là Tu Phục Tông Sư đỉnh phong, nhưng nàng không có chân thực chi nhãn như của Âu Dương , không có viễn cổ chữa trị thuật của Đạm Thai Minh , so với hai Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi này, nàng vĩnh viễn bị đè ép một đầu, thế nhưng ngày hôm nay có thể nhìn thấy một trận long tranh hổ đấu như vậy cũng khiến U Nguyệt Ảnh kích động không thôi.
- Ha ha ha ha. . .
Đạm Thai Minh tay cầm ngọc lưu ly thạch ngũ sắc cười điên cuồng, khi hắn nhìn thấy con ngươi huyết sắc của Âu Dương, cũng không tuyệt vọng, ngược lại hưng phấn không gì sánh được.