Y Đạo Quan Đồ

Chương 172: Đánh vào mặt

Tin tức Xuân Dương nhiều ít cũng rơi vào tay Giang Thành

bên kia, khi Hồng Vĩ Cơ chủ trì Ban tổ chức, Phó Ban Tuyên giáo Thị ủy

Uông Trường Quán nói: “Không biết các vị lãnh đạo có nghe nói hay không

về việc Xuân Dương tổ chức lễ khai mạc, ta có được tin tức tin cậy thì

đêm khai mạc bọn họ mời không ít diễn viên nổi tiếng."

Hồng Vĩ Cơ cười nói: “Xem ra mấy vị lãnh đạo huyện Xuân Dương đối với

Phục dương tiết vẫn rất xem trọng”. Tuy nhiên Tả Viên Triêu lại không

cho là như vậy, hắn thấp giọng nói: “Chúng ta lần này tổ chức Phục dương ẩm thực tiết chỉ là lấy văn hóa làm cái cớ còn kinh tế mới nắm giữ ấn

soái. Mục tiêu chính là chiêu thương thu hút đầu tư, làm công phu mặt

ngoài nhiều như vậy làm gì? Bệnh hình thức! ”.

Lý Trướng Vũ bình thường cũng không thích phát biểu lúc họp Ban tổ chức

nhưng nghe Tả Viên Triêu nói những lời này thì có phần ngứa cái lỗ tai

hắn, hắn chậm rãi nói: “Cũng không thể nói như vậy, ước nguyện ban đầu

của chúng ta chính là càng khiến cho sự tình náo nhiệt càng tốt, lực ảnh hưởng càng lớn càng tốt. Xuân Dương có mời vài diễn viễn nổi tiếng tới

biểu diễn cũng không có cái gì không đúng. Người ta có thể mời thì Giang Thành chúng ta cũng có thể mời chứ sao. Cũng là vì mục tiêu chung mà

thôi, Xuân Dương cũng là một bộ phận của Giang Thành thôi!”. Hắn tại

châm chọc Tả Viên Triêu không có cái nhìn đại cục.

Tả Viên Triêu đương nhiên nghe được ý này, hắn cười cười nói: “Ta cho

rằng phải chú trọng văn hóa dân tộc mới là đúng. Đúng rồi, trong danh

sách khách quý lần này chúng ta mời, hy vọng là Bí thư Tỉnh ủy Cố Bí thư sẽ đến Giang Thành cắt băng khai mạc Phục dương ẩm thực tiết”. Chỉ có

mời Cố Duẫn Tri đến thì mới có thể khiến cho chuyện này được khuếch

trương khắp Bình Hải. Ngoại trừ Cố Duẫn Tri ra, chúng ta còn mời thêm

nhiều vị Thường ủy trong tỉnh. Hứa Thường Đức bởi vì là lão lãnh đạo

Giang Thành cho nên đương nhiên sẽ mời.

Hồng Vĩ Cơ đối với chuyện này tỏ vẻ tán thành, hắn gật đầu nói: “Chuyện mời khách quý làm càng nhanh chóng càng tốt!”.

Cố Duẫn Tri ngồi ở trong thư phòng, nhìn Thiệp mời đến từ Giang Thành,

khóe môi mang theo nụ cười nhàn nhạt, Cố Giai Đồng vừa mới pha ấm trà

ngon đặt ở trước mặt hắn, rất ngạc nhiên cầm Thiệp mời lên nhìn nội dung bên trong sau đó cười nói: “Cha, ngài cũng muốn đi tham gia Phục dương

tiết?”.

Cố Duẫn Tri lắc đầu nói: “Không có thời gian. Ta sẽ bảo Triệu Quý Đình đại biểu cho ta đi dự”.

Cố Giai Đồng gật nhẹ đầu, lại nói: “Nghe nói lần này quy mô Phục dương

tiết rất lớn!”. Cố Duẫn Tri nhìn nữ nhi liếc mắt nói: “Ngươi muốn đi

a?”. Cố Giai Đồng nói: “Con tổ chức một đoàn đại biểu thương nhân Nhật

Bản, đến lúc đó sẽ cùng bọn họ đi Xuân Dương!”. “Xuân Dương?” Cố Duẫn

Tri nhạy cảm như nắm bắt được cái gì?

Cố Giai Đồng lập tức cất lời giải thích: “Xuân Dương là một phân hội tổ

chức Phục dương tiết, giờ đây đang mở một Khu kinh tế mới. Trương Dương

muốn ta hỗ trợ thôi động công tác chiêu thương cho nên ta muốn lợi dụng

quan hệ để giúp hắn một chuyện nhỏ”.

Cố Duẫn Tri hứng thú nói: "Giang Thành lần này tổ chức Phục dương ẩm

thực tiết, cái sân khấu này đồng thời diễn xuất? Tên gia hỏa này đến tột cùng là đang làm cái gì?”.

Cố Giai Đồng như là có lời gì muốn nói nhưng một lát sau mới nói: “Cha,

Huyện Xuân Dương muốn mời cha đi Xuân Dương tham gia lễ khai mạc”.

Cố Duẫn Tri cau mày, từ mặt nữ nhi hắn đã nhìn ra bên trong chuyện này

nhất định là có vấn đề. Trong lòng Cố Duẫn Tri ghét nhất là trong đội

ngũ cán bộ xuất hiện tình huống nội đấu mà Giang Thành Phục dương tiết

này giống như là đang có chuyện này.

Cố Giai Đồng nhỏ giọng nói: “Mẹ nuôi Trương Dương, Phu nhân Văn phó tổng lý sẽ đến tham gia lễ khai mạc”.

Ánh mắt Cố Duẫn Tri rõ ràng là ngưng trệ sau đó nâng chung trà lên chậm

rãi uống, Cố Giai Đồng lặng yên lui ra ngoài. Cố Duẫn Tri chuyển hướng

nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn ra cành cây không chút sứt mẻ ngoài cửa sổ mà khóe miệng không khỏi lộ ra một tia vui vẻ.

Ngày khai mạc Giang Thành Phục dương tiết rốt cục đã bắt đầu, ủy viên

thường vụ Phó tỉnh trưởng tỉnh Bình Hải Triệu Quý Đình đích thân tới

Giang Thành, nhiều vị thường ủy Thị ủy Giang Thành tề tụ tại Khu quảng

trường để tham gia lễ khai mạc. Cố Duẫn Tri vắng mặt khiến cho Tả Viên

Triêu có chút thất vọng nhưng Phó Tỉnh trưởng đã đến cũng ít nhiều bổ

khuyết một chút tiếc nuối này. Xem ra trên tỉnh đối với chuyện này vẫn

rất xem trong.

Bí thư Thị ủy Hồng Vĩ Cơ đại biểu cho Thị ủy Giang Thành một phen nói

chuyện nhiệt tình. Ngày hôm nay khí trời rất nóng, Hồng Vĩ Cơ người đầy

mồ hôi, áo sơ mi dính vào sống lưng hắn khiến hắn rất không thoải mái.

Quyền Thị trưởng Tả Viên Triêu là người chủ trì lễ khai mạc. Sau khi

Hồng Vĩ Cơ phát biểu xong thì mời Phó tỉnh trưởng Triệu Quý Đình lên nói chuyện. Ban đầu Triệu Quý Đình chiếm được không ít tiếng vỗ tay, tuy

nhiên sau đó hắn lại tham diễn giải mà nội dung đều là trống rỗng không

có gì nên khiến người nghe phía dưới buồn ngủ.

Thường vụ Phó thị trường Lý Trường Vũ đột nhiên đi vào bên người Hồng Vĩ Cơ, ghé vào tai hắn thấp giọng nói cái gì. Sắc mặt Hồng Vĩ Cơ lập tức

thay đổi, hắn nhìn chung quanh một vòng sau đó cùng Lý Trường Vũ đi sang một bên không có ánh nắng hạ giọng nói: “Ngươi nói thật a?”.

Lý Trường Vũ gật đầu nói: “Ta vừa rồi mới nhận được tin tức, Cố Bí thư

đã tới Xuân Dương, hắn muốn chủ trì nghi thức cắt băng khai mạc Phục

dương ẩm thực tiết tại Xuân Dương!”.

Hồng Vĩ Cơ liền giống như bị người dùng búa tạ đập vào đầu một cái,

chóng mặt hồ hồ cũng không biết nên nói cái gì cho tốt. Qua một hồi lâu

sau hắn mới có phản ứng: “Làm cái gì đây? Tần Thanh đang làm cái gì

vậy?”.

Lý Trường Vũ vừa rồi mới nhận được tin tức, vẫn là do thằng nhãi Trương

Dương này gọi điện thoại cho hắn. Phản ứng đầu tiên của Lý Trường Vũ

cũng là rất tức giận. Tên hỗn đàn này căn bản là đem chuyện này trở

thành trò đùa nhưng sau khi nghĩ lại, hắn mới có bổn sự mời Bí thư Tỉnh

ủy Cố Duẫn Tri đến Xuân Dương. Xem ra bản lĩnh của thằng nhãi này tuyệt

không phải bình thường. Trương Dương còn tiết lộ cho hắn một cái tin tức trọng yếu, lần này phu nhân La Tuệ Ninh của Văn phó tổng lý cũng đã

tới. Lý Trường Vũ bèn suy đoán, Cố Duẫn Tri sở dĩ lựa chọn đi Xuân Duơng có thể là vì nguyên nhân này.

Lý Trường Vũ thấp giọng nói: “Làm sao bây giờ?”. Lúc hắn nói ra lời này

thì trong nội tâm vẫn có chút hả hê, ngươi cùng Tả Viên Triêu đá ta ra,

giờ đây tốt lắm, tự tìm khó coi mà.

Hồng Vĩ Cơ cắn cắn môi, trong thời gian ngắn đã đưa ra một quyết định

cực kỳ trọng yếu: “Còn có thể làm sao bây giờ? Đem mọi chuyện ở đây

giao cho Tả Viên Triêu, chúng ta lập tức đi Xuân Dương!”.

Chánh Văn phòng Tỉnh ủy Hạ Bá Đạt đối với quyết định của Cố Bí thư cũng

thập phần không hiểu, hắn thấp giọng nói: ‘‘Cố Bí thư, vì sao không đi

Giang Thành?”. Cố Duẫn Tri mỉm cười nhìn ra đám người chào đón bên

ngoài thấp giọng nói: “Cần phải giải thích sao?”.

Hạ Bá Đạt trong nội tâm rùng mình, Cố Duẫn Tri nói chính là nói cho hắn

biết một cái đạo lý đơn giản. Cố Bí thư mới là lão đại Bình Hải, hắn

muốn làm sao thì làm như vậy, không cần phải hỏi bất luận kẻ nào.

Ở Xuân Dương, chủ hội trường tổ chức lễ khai mạc Phục dương tiết là sân

thể dục, lúc này hội trường đã được trang điểm tỉ mỉ, khắp nơi đều tràn

đầy không khí vui mừng, tin Cố Duẫn Tri đến khiến cả Huyện Xuân Duơng

chấn động.

Bí thư Huyện ủy Xuân Dương Tần Thanh đưa Cố Duẫn Tri nghênh đón đến

phòng khách quý nghỉ ngơi. Phu nhân Văn phó tổng lý La Tuệ Ninh đã đến

trước, Trương Dương lúc này đang cùng nàng nói chuyện. Không chỉ vậy

nguyên Tư lệnh Bắc Nguyên quân khu Sở Trấn Nam và đám bộ hạ cũ cùng đến, trùng hợp là Giang Thành cũng đã cắt cử Ủy viên thường vụ, Tham mưu

trưởng phân khu Giang Thành Quách Lượng tham gia lễ khai mạc ở Xuân

Dương. Hắn cũng là bộ hạ cũ của Sở Trấn Nam nên nhiệm vụ tiếp đãi Sở

Trấn Nam đương nhiên giao cho hắn.

Cố Duẫn Tri lúc trước chào hỏi La Tuệ Ninh cũng là cho phải phép. Cố

Duẫn Tri và Văn Quốc Quyền cũng không có thâm giao đặc biệt gì. Hắn cũng không phải là người thích nịnh nọt nhưng đối với năng lực cùng tầm nhìn của vị Phó tổng lý này đều rất thưởng thức.

Việc đọc diễn văn khai mạc do Tần Thanh phụ trách chủ trì. Hội trường

sau khi biết có Cố Duẫn Tri đến cắt băng thì vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Cố Duẫn Tri lại bắt đầu bài phát biểu về hiện trạng cũng

như phóng tầm mắt tương lai.

La Tuệ Ninh ngồi ở ghế khách quý nghe Cố Duẫn Tri nói chuyện và nhỏ

giọng nói với Trương Dương: “Cố Bí thư là người rất cụ thể”. Trương

Dương cười nói: "Ta rất bội phục hắn!” Sau đó lại bổ sung một câu: “Ta

bội phục hết thảy những vị quan to hơn ta!”.

La Tuệ Ninh buồn cười, thở dài nói: “Ngươi đứa nhỏ này thật sự là một gã mê làm quan! Phục dương ẩm thực tiết lần này là cơ hộ để kinh tế Giang

Thành khuếch trương, các ngươi nhất định phải nắm bắt lấy cơ hội, tranh

thủ để thúc đẩy kinh tế tăng vọt trên phạm vi lớn”.

Bí thư Thị ủy Giang Thành Hồng Vĩ Cơ cùng Ủy viên thường vụ Phó thị

trưởng Lý Trường Vũ sau khi nghi thức cắt băng chấm dứt thì mới chạy tới Xuân Dương, có lẽ là do khí trời quá nóng bức nên đầu hai người đều đầy mồ hôi.

Cố Duẫn Tri sau khi phát biểu xong thì quay trở lại phòng khách quý nghỉ ngơi, lúc này hai người bọn họ mới đến. Cố Duẫn Tri thần sắc cũng không có biểu hiện ra cái gì khác thường, mỉm cười nói: “Các ngươi đến muộn

rồi”.

Hồng Vĩ Cơ cùng Lý Trường Vũ nghe những lời này thì đều cảm thấy trong

đó nhất định có tư vị không tầm thường nhưng lại ngộ không ra ý tứ chân

chính của Cố Duẫn Tri.

Hồng Vĩ Cơ nói: "Cố....."

Cố Duẫn Tri cười ngắt lời hắn: “Giang Thành Phục dương tiết là chuyện

lớn, ta làm sao có thể không đến nhưng ta muốn cho các ngươi một cái

kinh hỉ ngoài ý muốn. Trong đội ngũ cán bộ chúng ta có rất nhiều người

thích bệnh hình thức nhưng ta không thích, cho nên ta mới đột nhiên tập

kích, hy vọng thấy bộ mặt công tác chân thật nhất và cũng hy vọng các

ngươi có thể giải thích!”.

Hồng Vĩ Cơ móc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán nói: “Giải thích, giải

thích, Cố Bí thư có thể tới chính là sự ủng hộ lớn nhất đối với công tác của chúng ta”.

Cố Duẫn Tri cười nói: “Xuân Dương là một huyện của Giang Thành, là một

cái phân hội trường mà có thể tổ chức chuyện này thành công như thế

chứng minh năng lực công tác của lãnh đạo Giang Thành các ngươi thật sự

là mạnh. Xem qua một cái phân hội trường này ta là có thể đánh giá Phục

dương ẩm thực tiết lần này nhất định đạt được thành công viên mãn!” Cố

Duẫn Tri cẩn thận nói, đem việc hắn đến phân hội trường Xuân Dương mà

không đi chủ hội trường Giang Thành giải thích rõ ràng. Thật ra hắn nói

như vậy chỉ là để cho tâm lý đám người Hồng Vĩ Cơ khá hơn một ít mà

thôi, hắn cũng biết mình làm như vậy bằng cho lãnh đạo Thị cấp Giang

Thành một cái tát vang dội. Cố Duẫn Tri không khỏi nghĩ tới Trương Dương tiểu tử này, hỗn tiểu tử này không chỉ là đồ phá hoại bình thường!

Đang nghĩ ngợi về Trương Dương thì Trương Dương lại đi theo sau Tần

Thanh đi đến. Tần Thanh tuy vẻ mặt bình tĩnh nhung tâm tình lúc này lại

khó xử vô cùng, vô luận nàng có tình nguyện hay không thì Phục dương ẩm

thực tiết lần này đã làm cho nàng hưởng hết danh tiếng. Xuân Dương phân

hội trường vô hình chung đã trở thành chủ hội trường thay cho Giang

Thành. Cách làm của Trương Dương không có khả năng làm cho đám lãnh đạo

Thành phố sinh ra cái nhìn thiện cảm mà thậm chí sinh ra oán niệm đối

với bọn họ.

Cố Duẫn Tri rất vui vẻ nhìn về phía Tần Thanh gật đầu nói: "Đảng chúng

ta cần những cán bộ trẻ như đồng chí Tần Thanh, rất quyết đoán, rất có

tinh thần khai thác, những cán bộ trẻ như vậy chúng ta phải sử dụng!”.

Tần Thanh trong tâm ấm áp, Cố Bí thư hiển nhiên đã nhìn ra tình cảnh

trước mặt của nàng, đang ở trước mặt Hồng Vĩ Cơ cùng Lý Trường Vũ nói ra những lời này chính là tuyên bố hắn sẽ chỗ dựa cho chính mình đồng thời cũng cho nàng ăn một viên thuốc an thần. Ngươi yên tâm cứ buông tay mà

làm đi, ta sẽ duy trì ngươi!

Trương Dương len người về phía trước, hắn cũng muốn khiến cho Cố Bí thư

chú ý, chỉ cần Cố Duẫn Tri nói một câu muốn dùng hắn thì hắn quay đầu

lại có đủ dũng khí đi tìm Lý Trường Vũ nói chuyện.

Nhưng Cố Duẫn Tri lại không nhìn hắn mà quay về phía Hồng Vĩ Cơ nói:

“Đồng chí Vĩ Cơ còn trẻ như vậy, các thành viên trong tổ chức có sức

sống như vậy thì tại Giang Thành ngươi có thể buông tay buông chân đại

duy trì một hồi!”.

Hồng Vĩ Cơ mỉm cười gật đầu, trên mặt đầy mồ hôi, trong lòng hắn rất

buồn bực, mẹ nó chứ, hôm nay tại sao ta tại dễ dàng xuất mồ hôi như vậy?

Ở Giang Thành, tai chủ hộ trường tổ chức Phục dương ẩm thực tiết cờ quạt cùng khí thế toàn diện hơn hẳn Xuân Dương nhưng Quyền Thị trưởng Tả

Viên Triêu trong nội tâm giờ phút này lại không cảm thấy kiêu ngạo. Hiện tại tâm tình hắn có thể dùng cảnh ngũ vị đều đủ để hình dung. Phục

dương ẩm thực tiết là do hắn đề xuất, từ lúc mới bắt đầu đã được phần

đông ủy viên Thường vụ duy trì, Tả Viên Triêu thừa nhận trong Ban tổ

chức đã xa lánh Lý Trường Vũ lần thứ nhất, hơn nữa còn lợi dụng lý do

chiêu thương thu hút đầu tư làm cớ mà tạm thời đá Trương Dương ra khỏi

võ đài Giang Thành. Khi đem Trương Dương đá văng ra hắn cũng không có

nghĩ đến lại có hậu quả như vậy, hắn lại càng không nghĩ đến cái phân

hội trường Xuân Dương này lại trở thành công cụ cho Trương Dương lợi

dụng để hoàn thành một hồi biểu diễn chính trị giọng khách át giọng chủ.

Tả Viên Triêu mặc dù biết sau lưng Trương Dương có không ít quan hệ

nhưng hắn vẫn không coi Trương Dương là một đối thủ chính trị. Hắn cho

rằng, vô luận Trương Dương có năng lực nhiều hơn thì chẳng qua cũng chỉ

là một cán bộ cấp khoa phòng, cấp bậc như vậy căn bản không tạo được uy

hiếp quá lớn đối với hắn nhưng lúc này đây hắn hiển nhiên đã tính sai.

Năng lượng của Trương Dương so với tưởng tượng của hắn thì còn cường đại hơn nhiều. Phân hội trường Xuân Dương chẳng những là nơi Bí thư Tỉnh ủy Cố Duẫn Tri đến cắt băng, hơn nữa còn mời đến Phu nhân Văn phó tổng lý, nguyên Tư lệnh Bắc Nguyên quân khu, những người này không có ai không

phải là đại nhân vật có ảnh hưởng lớn trên chính đàn.

Khi Phó tỉnh trưởng Triệu Quý Đình biết được Đại lão bản đi Xuân Dương

thì trong lòng cũng là rất không thoải mái. Cố Bí thư đã muốn tới đó thì cần gì bảo mình đến Giang Thành cắt băng, Cố Duẫn Tri xuất hiện ở đó

khiến cho hắn giờ đây thập phần húc khó xử, nhưng trong nội tâm khó chịu thì khó chịu còn nhiệm vụ này vẫn phải hoàn thành, Giang Thành bên này

hắn nhất định phải an bài thỏa đáng.

Tuy lễ khai mạc Giang Thành chủ hội trường tiến hành thập phần thuận

lợi, tuy trên bầu trời ánh mặt trời rực rỡ chiếu sáng nhưng trong lòng

Tả Viên Triêu lại xám xịt một mảnh. Hắn cảm thấy mục tiêu ban đầu tổ

chức Phục dương ẩm thực tiết đã hoàn toàn rời bỏ phương hướng, hắn bắt

đầu cảm thấy hối hận, tại sao phải xa lánh Lý Trường Vũ? Tại sao phải

đem Trương Dương đá ra ngoài. Thật ra cái chiến tích này vốn là của hắn, ai cũng không lấy đi được, hắn vì sao không độ lượng hơn một chút. Nêu

trọng dụng Trương Dương hơn một chút thì giờ đây người hưởng thụ cảnh

tượng kia khẳng định vẫn là mình, tuyệt sẽ không rơi vào loại cục diện

khó xử trước mắt này.

Các vị lãnh đạo Giang Thành tâm tình khác nhau nhưng tâm tình dân chúng

Giang Thành lại vui sướng, bọn họ bởi vì thịnh yến Phục dương tiết này

mà vui vẻ, phố lớn ngõ nhỏ khắp nơi đều có thể ngửi thấy mùi thịt dê đun sôi.

Hôm nay Huyện ủy Xuân Dương ủy tiếp khách quý mà mở dương yến, vào ngày

tiết trời nóng ăn thịt dê là lấy nhiệt chế nhiệt, đẩy mồ hôi ra mà bài

độc, đem cái độc mùa đông mùa xuân và thấp khí khu trừ đi, cái này chính là dùng ẩm thực bổ trợ cho trị liệu.

Người bình thường ăn thịt dê trong quán nhưng không được dùng quạt,

không có điều hòa, vừa ăn vừa lau mồ hôi như mưa, ăn miếng lớn, uống

chén lớn, ăn vào cao hứng các hán tử cởi áo để mình trần ra trận, lớn

tiếng chúc tụng, hào khí gạn đục khơi trong.

Còn Huyện ủy tiếp khách quỷ thì dương yến đương nhiên là tinh xảo hơn

rất nhiều, chẳng những thức ăn tinh xảo mà hoàn cảnh cũng khá ưu nhã.

Đấy là nơi Huyện ủy dùng để chuyên nghênh đón cấp lãnh đạo đến nên đã

hành rồi lắp đặt nhiều thiết bị.

Nhũng vị khách quý này đối với các món ăn được đầu bếp chế tác tỉ mỉ

cũng khen ngợi không dứt miệng, Cố Duẫn Tri mỉm cười nói: “Giang Thành

lần này tổ chức Phục dương ẩm thực tiết là mở đầu tốt cho cả Bình Hải,

chúng ta cần khai thác tư duy của mọi người để thúc đẩy mạnh công cuộc

cải cách”.

Bí thư Thị ủy Giang Thành Hồng Vĩ Cơ rất khiêm tốn tỏ vẻ: “Cái đó là do

được sự ủng hộ và quan tâm của lãnh đạo trong tỉnh!". Cố Duẫn Tri cười

nói: “Chuyện Phục dương tiết này ta cũng không có công lao gì mà là

thành tích của cán bộ Giang Thành các ngươi, ta cũng không dám chiếm

công!”.

Mọi người đều nở nụ cuời.

Cố Duẫn Tri nói: “Văn hóa phải là cơ sở nền tảng để phát triển kinh tế,

khai mạc chỉ là bước đầu tiên, sau đó là chiêu thương đầu tư mới là

trọng điểm!”.

Hồng Vĩ Cơ gật đầu nói: “Cố Bí thư, mục tiêu chính của chúng ta lần này

là hấp dẫn khách thương đến khu khai phá Giang Thành, chúng ta sẽ hết

sức làm tốt chuyện này, nhất định phải nắm chặt cơ hội lần này để cho

kinh tế Giang Thành cất cánh bay lên”.

Cố Duẫn Tri mỉm cười nói: “Làm rất tốt, ta rất xem trọng tương lai của Giang Thành!”.

Bàn La Tuệ Ninh có Tần Thanh, Cố Giai Đồng và vài vị nữ khách khác cùng

ngồi. Trương Dương sau lúc bắt đầu thì cũng ghé vào đây, chỉ chốc lát

sau hắn lại đi theo Tần Thanh đi các bàn mời rượu, uống rượu là sở

trường của thằng nhãi này nhưng mà hôm nay khách tới đều là đại nhân vật nên cũng không đám vung tay quá lớn.

Chỉ khi đi tới bàn Sở Trấn Nam kia thì Trương Duơng mới tìm được cảm

giác uống rượu, Sở Trấn Nam vỗ vỗ đầu vai hắn nói: “Trương Dương, những

người này tất cả đều là thúc thúc bá bá của ngươi, đại biểu cho ta uống

với bọn họ!”. Trong mắt lão Trương Dương có vẻ như đã là ngoại tôn nữ tế cùa mình.

Trương Dương rất nghe lời. Gặp mỗi nguời đều uống hai chén, khi uống đến Tham mưu trưởng phân khu Giang Thành Quách Lượng thì Quách Lượng nhịn

không được cười nói: “Trương Dương a! Trương Dương, ngươi đem Chí Cường

nhà ta đi đâu rồi? Thời gian gần đây đều đi sớm về trễ, nghe nói là đi

theo ngươi đi làm chiêu thương? Hôm nay hắn có đến đây không?”.

Trương Dương trong nội tâm thầm vui, xem ra Quách tham mưu cũng không

biết con của hắn đang theo đuổi Tạ Lệ Trân. Trong lúc Tạ Lệ Trân tại

Thanh Thai sơn quay phim thì Quách Chí Cường cả ngày đều đi theo. Sau

khi quay xong hai ngày nay Tạ Lệ Trân trở lại Hongkong nghỉ ngơi. Quách

Chí Cường rõ ràng là nhàn rỗi nhưng thằng nhãi này cũng không chịu ngồi

yên, hắn biết Trương Dương bị phái đến Xuân Duơng hiệp trợ chiêu thương

nên cũng đi theo tham gia náo nhiệt. Trương Dương nói: “Hắn đang ở dạ

hội khai mạc!”.

Quách Lượng có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Có việc làm cũng tốt, đỡ phải cả ngày ở nhà dẫn phiên toái đến cho ta!”.

Sở Trấn Nam nói: “Người trẻ tuổi dẫn đến phiền toái không sợ, chỉ sợ

không có lá gan, đám tiểu tử các ngươi năm đó có gã nào không khiến ta

lo lắng mà giờ đây không ít kẻ người quân trưởng kẻ làm tham mưu?”.

Đám lão thuộc hạ đều nở nụ cười, Cục trưởng cục công an Kinh Sơn Tạ Chí

Quốc nói: “Đó là do Sở tư lệnh dạy bảo có cách, chúng ta kính người một

ly!”.

Sở Trấn Nam nâng chén rượu đang muốn uống thì Trương Dương cuống quít

ngăn lại, lão đầu nhi này một khi tửu hứng đã lên thì căn bản là ngăn

không được nhưng hắn dù sao đã lớn tuổi rồi, không thể như người trẻ

tuổi được. Trương Dương cười nói: “Gì kia! Thân thể lão vừa mới phục hồi như cũ, rượu nên uống ít đi một chút!” Hắn vừa nói như vậy, đám người

Tạ Chí Quốc cũng biết việc Sở Trấn Nam trước đó vài ngày bị trúng gió

thì cả đám đều buông chén rượu xuống.

Sở Trấn Nam hiển nhiên cảm thấy Trương Dưong làm hắn có phần mất hứng,

hắn trừng mắt nói: “Không cần ngươi quản ta? Tiểu tử, ngươi?”.

Trương Dương cười nói: "Ta sợ nhất là phải gọi điện thoại cho bà mẹ trẻ, bên kia Đại Tây Dương nửa đêm về sáng, tính tình nàng không tốt mà ta

đem nàng đánh thức dậy thì ta cũng đảm đương không nổi!”. Những lời này

tràn đầy vẻ uy hiếp trắng trợn, Sở Trấn Nam không sợ trời không sợ đất

mà chỉ sợ vị ngoại tôn nữ bảo bối, hắn ha ha cười nói: “Được a, uy hiếp

ta?” nhưng lại đưa chén rượu trong tay cho Trương Dương nói: "Ngươi

không cho ta uống, vậy ngươi thay ta uống đi!”.

Trương đại quan nhân hào hùng vạn trượng, bưng chén rượu lên nói: “Các

vị thúc thúc bá bá, các vị người tham mưu, người cục trưởng, ta hôm nay

cả gan làm địa chủ Xuân Dương, là vãn bối xin cùng mỗi người các ngươi

uống bốn chén!”.

Mọi người đồng thanh trầm trồ khen ngợi.

Sở Trấn Nam cười tủm tỉm nhìn Trương Dương, trong lòng rất thoải mái.

Tiểu tử này thật sự rất hợp khẩu vị của hắn, đây mới gọi là đàn ông!

Cố Duẫn Tri vốn định ăn cơm trưa xong thì rời đi nhưng đám Bí thư Thị ủy Giang Thành Hồng Vĩ Cơ lại thịnh tình giữ lại, mời Cố Bí thư lần này

nhất định phải nhìn xem diện mạo mới của Giang Thành. Cố Duẫn Tri suy

nghĩ một chút, hành động lần này tới phân hội trường cắt băng chẳng khác gì cái tát không nhẹ đối với đám người Hồng Vĩ Cơ. Đối với đám thuộc hạ này, đánh xong thì phải nhét cục đường cho bọn hắn ăn, không thể để cho bọn họ trong nội tâm oán niệm không ngừng. Ngoài ra La Tuệ Ninh vẫn

đang ở Xuân Dương, vì lễ phép Cố Duẫn Tri cũng cần phải tiếp tục tiếp

đãi, hắn cũng không muốn thông qua loại phương thức này để tiếp cận Văn

Quốc Quyền nhưng về phương diện chính trị thì sự tôn kính tất yếu phải

biểu hiện ra ngoài.

Buổi xế chiều Cố Duẫn Tri bớt thời giờ tiếp nguyên Tư lệnh Bắc Nguyên

quân khu Sở Trấn Nam, đối với vị lão tướng quân này hắn cũng đã biết từ

lâu. Cố Duẫn Tri biết rõ, phân hội trường Xuân Dương có thể lăn qua lăn

lại đến loại tình trạng này tất cả đều là do Trương Dương giở trò. Tiểu

tử này thật là một cái nhân tài, một cán bộ cấp khoa nho nhỏ mà có thể

đem quan hệ sử dụng đến cực hạn, lợi dụng phân hội trường Xuân Dương để

cho lãnh đạo Thị ủy một cái tát vang dội. Cố Duẫn Tri cảm thán đồng thời cũng cảm thấy hơi buồn cười, ngay cả mình bao nhiêu tuổi rồi lại cũng

đi phối hợp với hắn, Trương Dương đánh người má trái, còn hắn lại cho

đám nguời Hồng Vĩ Cơ một cái tát lên má phải. Đánh vào mặt tới loại tình trạng này cũng coi như là không lưu tình chút nào.

Bữa tiệc chiêu đãi kéo dài đến xế ba giờ chiều, Trương Dương tinh thần

sảng khoái đi ra khỏi nhà khách huyện ủy. Phía sau hắn là một đám nhân

viên và các tướng quân, các trưởng cục vịn vai nhau uống đến mặt đỏ tía

tai, ngã trái ngã phải đi ra. Trương Dương cười tủm tỉm khoát tay nói:

“Nhất định phải chiếu cố tốt các thúc thúc bá bá ta đây!”.

Cố Giai Đồng mặc bộ váy trắng đi vào bên người Trương Dương. Trương

Dương nhìn sang Cố Giai Đồng, chun cái mũi dùng sức hít hít nói: “Thơm

quá a! Dùng nước hoa gì đây?”.

Cố Giai Đồng trừng mắt nhìn hắn, đây là nơi công cộng nàng đương nhiên

sẽ không cùng hắn liếc măt đưa tình mà nói khẽ: “Ba của ta ở trong phòng chờ ngươi!”.

Trương đại quan nhân vẻ mặt lập tức trở nên trịnh trọng, hắn đi theo Cố

Giai Đồng vào đằng sau nhà khách, ở đây có ba tòa tiểu lâu là nơi Huyện

ủy chuẩn bị cho các khách quý. Cố Duẫn Tri hơn mười năm trước đã tới

Xuân Dương và cũng từng ở đây.

Trương Dương đi theo Cố Giai Đồng vào trong tiểu lâu. Cố Duẫn Tri vừa

mới ngủ trưa dậy, đang ngồi ở trong phòng khách uống trà. Hắn nhìn thấy

Trương Dương thì dùng dư quang khóe mắt nhìn cái ghế đối diện.

Trương Dương minh bạch ý tứ của hắn nên thành thành thật thật ngồi xuống đối diện với Cố bí thư, hai chân khép lại, hai cánh tay đặt ở trên đầu

gối, trình độ biểu diễn cùa thằng nhãi này càng ngày càng tăng, thể hiện cảm xúc bất an và thần sắc đắn đo thập phần đúng chỗ.

Cố Duẫn Tri dùng ánh mắt thâm thúy lạnh lùng quét qua hắn, ánh mắt hắn

vào hạng đanh đá chua ngoa, liếc mắt cái đã nhìn ra Trương Dương đang

giả bộ. Thằng nhãi này sở dĩ ở trước mặt mình giả bộ cũng là bởi vì hắn

đã ý thức được Phục dương ẩm thực tiết lần này sự tình có phần thái quá.

Cố Giai Đồng lo lắng phụ thân sẽ tức giận đối với Trương Dương cho nên

cũng không có rời đi, mà ngồi xuống bên người phụ thân, Cố Duẫn Tri nói: “Giai Đồng, ngươi đi nói chuyện cùng La a di đi!”.

Cố Giai Đồng rất không tình nguyện đứng dậy rời đi, vừa đi vừa lo lắng

quay về phía Trương Dương nhìn thoáng qua, Trương Dương cười cười. Sau

khi Cố Giai Đồng rời khỏi, Cố Duẫn Tri một lần nữa nâng chung trà lên,

rất hưởng thụ thưởng thức trà nói: “Trà này không tệ!”.

Trương Dương lập tức đáp lời nói: “Cố Bí thư, đây là trà hoang dại ở

Xuân Hi cốc trên Thanh Thai sơn, bởi vì nơi này hoàn cảnh đặc thù cho

nên lá trà chỉ có thể sinh trưởng quanh khu vực ôn tuyền. Cây trà rất ít nên sản lượng hàng năm cũng ít nhưng mà phẩm chất lá trà rất tốt, không kém so với vài đại danh trà khác”.

Cố Duẫn Tri nói: “Hoàn cảnh cũng không trọng yếu, phẩm tính mới là trọng yếu nhất!”. Trương Dương nhạy cảm cảm thấy trong lời Cố Bí thư có ngụ ý khác, chẳng lẽ lần này mình giở giọng khách át giọng chủ khiến cho Cố

Bí thư bất mãn? Hắn rất cẩn thận nhìn trộm Cố Bí thư.

Cố Duẫn Tri nhẹ nhàng thổi lá trà trên chén nhưng không có uống trà mà

thấp giọng nói: “Màn khai mạc không tệ. Rất sinh động!”. Trương Dương

cười nói: “Nhờ có Cố Bí thư chỉ giáo!”.

Cố Duẫn Tri nói: “Làm quan thật ra không khác làm người, nhiều khi phải

suy nghĩ đến cảm thụ của người khác, đừng để cho người khác khó chịu mà

phải lo lắng đến sau này!”.

Trương Dương trước mặt Cố Duẫn Tri vẫn thành thật, hắn cung kính nói:

“Tạ Thị trưởng bảo ta không cần ở Cục du lịch Giang Thành nữa mà xuống

phân hội trường Xuân Dương để hiệp trợ công tác chiêu thương. Nếu như đã được lãnh đạo dặn dò công tác, ta phải tập trung hoàn thành, cho nên ta chỉ làm hết sức để công tác ở Xuân Duơng phân hội trường làm được

tốt!”.

Nhũng lời này của hắn nghe không có gì đặc biệt nhưng Cố Duẫn Tri từ đó

vẫn năm được vài điểm mấu chốt. Thứ nhất là Tả Viên Triêu đoạt quyền của hắn tại Cục du lịch, thứ hai là Tả Viên Triêu một cước đem hắn đá đến

Xuân Dương, không cho hắn tham gia vào Phục dương ẩm thực tiết. Đây mới

là nguyên nhân căn bản khiến Trương Dương có can đảm nương vào Xuân

Dương phân hội trường để chống đối. Cố Duẫn Tri không dao động nói:

“Ngươi làm công tác rất tập trung sao!”......Hết thảy quyền lực của ta

lúc này đều là do được Đảng cùng Quốc gia giao cho. Nếu như ta không

chăm chú công tác thì sao có thể đủ đền đáp lòng tin của Đảng cùng Quốc

gia, sao có thể để không phụ lòng tin của dân chúng đối với ta, sao có

thể để không phụ lòng và kỳ vọng của lãnh đạo các ngươi đối với ta”.

Cố Duẫn Tri uống một hớp lớn, trong nội tâm thầm mắng, hỗn tiêu tử.

Ngươi nói như vậy thì hóa ra ngươi làm như thế chính là kỳ vọng của ta

sao?

Trương Dương nói: “Thật ra ta tại Cục du lịch cũng rất bề bộn. Tuy nhiên Tả Thị trưởng bảo ta tạm để đấy thì ta cũng phải để xuống. Dù sao Phục

dương tiết cũng không phải là việc của Cục du lịch. Tả Thị trưởng quản

sự quá nhiều, ta đây cũng vì hắn mà phân ưu...”.

Cố Duẫn Tri đương nhiên nghe ra hắn đang nói Tả Viên Triêu. Tên Tả Viên

Triêu này tại sao hết lần này tới lần khác lại đắc tội với hắn? Cố Duẫn

Tri cắt đứt lời Trương Dương nói: “Văn phu nhân lần này ở lại Xuân Dương mấy ngày?”.

Trương Dương sửng sốt một chút, hắn lúc này mới ý thức được Cố Duẫn Tri

lần này đến Xuân Dương cũng không phải đơn thuần là cho hắn mặt mũi. Hắn nhất định là còn có mục đích khác, cái mục đích này rất có thể có liên

quan đến La Tuệ Ninh. Sự tình mà loại người cấp bậc như bọn họ lo lắng

đến không phải là Trương Dương có thể đoán được.

Trương Dương thành thành thật thật trả lời: “Đêm nay tham gia dạ hội

khai mạc, ngày mai đi Thanh Thai sơn du ngoạn, ngày kia đi Giang Thành

và dừng lại một ngày, chiều ngày kia trở về Bắc Kinh!”. Cố Duẫn Tri gật

đầu nói: “Sau đêm khai mạc giúp ta hẹn nàng một cái!”.

“Dạ!” Trương Dương trong nội tâm nghĩ thầm về mục đích mà Cố Duẫn Tri

muốn gặp La Tuệ Ninh? Với thân phận cùng địa vị của hắn sẽ không đi gặp

vợ Văn Quốc Quyền để vỗ mông ngựa chứ? Có nên không! Lão Cố muốn làm gì?

Trương Dương vừa đi ra khỏi tiểu lâu thì đã bị Lý Trường Vũ gọi điện

thoại đến. Lý Trường Vũ cùng Bí thư Thị ủy Hồng Vĩ Cơ hai người ở chung

một chỗ, bọn họ đều ở lầu ba nhà khách Huyện ủy nghỉ ngơi. Tù lúc Trương Dương tiến vào tiểu lâu, Lý Trường Vũ đã theo dõi hắn, nên vừa thấy hắn đi ra lập tức gọi điện thoại bảo tới.

Trương Dương đi vào phòng, bên trong mát lạnh nhưng lại đầy khói thuốc

lượn lờ, tuy Hồng Vĩ Cơ kiệt lực giả bộ điềm nhiên như không có gì nhưng vẫn không che dấu được sự khó xử cùng phẫn nộ trong lòng.

*

Lý Trường Vũ chỉ vào mũi Trương Dương mắng: “Ngươi làm cái gì a? Làm bừa bãi!”, chiêu này của Lý Trường Vũ gọi là tiên hạ thủ, hắn hiểu rõ là

Hồng Vĩ Cơ bụng đầy oán khí nhưng dưới tình huống này lại không dám mắng Trương Dương nên Lý Trường Vũ mở miệng mắng nhiếc Trương Dương. Mục

đích chính là khiến cho vị bạn học cũ Hồng Vĩ Cơ này trong lòng có thể

thoải mái một chút và cũng là vì bảo vệ Trương Dương.

*

Trương Dương không nói gì, mặt mũi Lý Trường Vũ hắn đương nhiên phải cho rồi, hắn cũng biết dụng ý của Lý Trường Vũ khi tiên hạ thủ vi cường.

*

Hồng Vĩ Cơ thở dài nói: “Tiểu Trương! Ngồi đi!” Hắn giờ đây không hề coi Trương Dưong trước mắt là một cán bộ cấp khoa bình thường, một người

tuổi còn trẻ mà có thể mời được Bí thư Tỉnh ủy, có thể mời nguyên Tư

lệnh Bắc Nguyên quân khu và phu nhân Phó tổng lý đến huyện Xuân Dưong

nho nhỏ này. Một người có năng lượng như vậy thử hỏi Giang Thành có mấy

ngưòi có thể làm được? Hồng Vĩ Cơ tự hỏi mình cũng không có năng lực như vậy. Đối với người như vậy hắn đương nhiên cần phải cân nhắc suy nghĩ

cách đối xử?

*

Trương Dương ngồi xuống.

*

Hồng Vĩ Cơ lại đốt một điếu thuốc lá rồi mở miệng nói ra một câu khiến

cho Lý Trường Vũ trợn mắt há hốc mồm: “Tiểu Trương a!, công tác rất xuất sắc, rất tốt, li khai mạc Giang Thành Phục dương tiết lần này để mở ra

một trang sử mới với tiền đồ xán lạn!”.

*

Lý Trường Vũ vững tin là chính mình không có nghe lầm, theo lời Hồng Vĩ

Cơ thì đây là nói về Phục dương tiết khai mạc mà không phải là Phục

dương tiết tại Xuân Dương phân hội trường. Sau khi kinh ngạc, Lý Trường

Vũ lại cảm thấy sự chuyển biến này của Hồng Vĩ Cơ là hợp tình hợp lý.

Dẫu chúng có ai biết ở đâu là chủ hội trường, đâu là phân hội trường

đâu? Nhiều nhân vật tai to mặt lớn như vậy hội tụ ở Xuân Dương thì lần

này chủ hội trường tổ chức Phục dương ẩm thực tiết thực tế đã chuyển dời đến Xuân Dương. Cái Hồng Vĩ Cơ cường điệu chỉ là chuyện này là do

Trương Dương bị ép mà thành như vậy.

*

Lý Trường Vũ tại Phục dương ẩm thực tiết lần này cũng không có lợi gì

nhưng hắn lại rõ Phục dương ẩm thục tiết lần này người bị đả kích lớn

nhất chính là Tả Viên Triêu. Hắn và Hồng Vĩ Cơ tuy tới muộn một chút

nhưng dù sao vẫn có thể đoàn kết lại quanh Cố Bí thư là cấp lãnh đạo tối cao ở Bình Hải. Còn Quyền Thị trưởng Tả Viên Triêu lúc này đang ở Giang Thành vội vàng giải quyết hậu quả. Nghĩ tới đây, Lý Trường Vũ có phần

đắc ý và lại có chút ít đồng tình với Tả Viên Triêu. Hồng Vĩ Cơ nói:

“Tiểu Trương. Dưới tình huống thuận tiện có thể án bài cho gặp La phu

nhân được không?”.

*

Trương Dương nao nao. Đây đã là vị thứ hai muốn hắn dẫn mối gặp La Tuệ

Ninh nhưng mà hắn cho rằng mục đích của Hồng Vĩ Cơ khác Cố Duẫn Tri, Cố

Duẫn Tri nhất định là có chuyện còn Hồng Vĩ Cơ là vì muốn nịnh bợ.

Trương Dương cũng không có lập tức cự tuyệt, gật đầu nói: “Ta sẽ tận lực an bài!” nhưng trong lòng khinh thường nghĩ, mẹ ta không có nhiều thời

gian như vậy mà gặp ngươi.

*

Những ngày này đối với Quyền Thị trưởng Giang Thành Tả Viên Triêu mà nói là hắc ám cùng đầy áp lực. Lễ khai mạc Phục dương tiết của Giang Thành

cũng rất thành công, dân chúng cũng rất nhiệt tình nhưng hắn hiểu rõ

việc lần này mình một tay trù bị Phục dương ẩm thục tiết văn hóa đã mất

đi ý nghĩa vốn có của nó. Hắn bớt thời giờ xem tin tức mà tin tức Giang

Thành phản ứng cũng đủ nhanh và kịp thời. Trang tin tực đầu chính là Cố

Bí thư đích thân tới Xuân Dương cắt băng khai mạc và Tả Viên Triêu đặc

biệt lưu ý đến, trong tin tức cũng không có nói đến chuyện Xuân Dương là phân hội trường mà chỉ nói Cố Bí thư đích thân tới Giang Thành cắt băng khai mạc Phục dương ẩm thục tiết. Tả Viên Triêu lại lần nữa nhìn thấy

trên màn ảnh hình ảnh Bí thư Thị ủy Hồng Vĩ Cơ, tìm được hình ảnh Thường vụ Phó thị trưởng Lý Trường Vũ, tìm được hình ảnh nhiều vị Thường ủy

Thị ủy. Khi biết được Bí thư Tỉnh ủy đích thân tới Xuân Dương đám người

này đã lợi dụng các cách để chạy đến và rất xảo diệu xuất hiện trong màn ảnh.

*

Tả Viên Triêu còn nhìn thấy được Bí thư Huyện ủy Xuân Dương Tần Thanh,

thậm chí là cả cái tên Trương Dương khiến hắn hận đến ngứa răng mà lại

đau đầu không thôi kia. Hắn minh bạch lần này cũng không phải đài truyền hình kia cố tình trộm hoán khái niệm mà là các cấp lãnh đạo Giang Thành lặng yên đạt thành ăn ý, chủ hội trường Phục dương ẩm thực tiết trong

vòng một ngày đã biến thành Xuân Dương!

*

Tả Viên Triêu bi ai, chính mình đang bị cô lập.

*

Trong tin tức đương nhiên cũng nâng hắn lên, nâng Phó tỉnh trưởng Triệu

Quý Đình lên nhưng hình ảnh cắt băng khai mạc lại không được truyền lên

mà cái truyền lên là đoạn Triệu Quỷ Đình nói chuyện, chỗ nâng lên trong

tin tức cũng chỉ là Khai phá khu Giang Thành cũng tổ chức lễ chúc mừng

Phục dương tiết với cờ quạt long trọng. Tả Viên Triêu buồn bực, rõ ràng

đây mới là chủ hội trường cắt băng, tại sao đột nhiên lại biến thành

hoạt động cờ quạt long trọng chúc mừng, mẹ nó. Ta mới là phía chính

quyền, ta mới là chính thức, tại sao lại nghe tựa như một tổ chức hoạt

động dân gian?

*

Tả Viên Triêu ý thức được Phục dương tiết lần này chính mình đã sai lầm, hắn sai là không nên đi trêu chọc Trương Dương. Hắn vốn tưởng rằng

Trương Dương chỉ là quân cờ của Lý Trường Vũ. Khi hắn đả kích Lý Trường

Vũ thì đồng thời rất nhẹ nhàng một cước đem hắn đá văng ra. Lại không

thể tưởng được quân cờ này lại đúc bằng sắt, chẳng những không bị hắn đá đi mà ngược lại còn làm hắn bị thương ngón chân, cốt đoạn gân tích, máu chảy không ngừng.

*

Thường vụ Phó tỉnh trưởng Triệu Quý Đình hiển nhiên cũng minh bạch lần

này đã bị Đại lão bản lợi dụng cho nên sau khi cắt băng và ăn cơm trưa

xong thì lập tức rời Giang Thành quay trở về Đông Giang. Hắn thậm chí

không có tâm tình lưu lại để tham gia hội nghị thương mại kế tiếp.

*

Chỉ có dân chúng Giang Thành là không biết tột cùng các cấp lãnh đạo có

việc gì mà mừng rỡ sung sướng vùi đầu vào Phục dương tiết lễ.

*

Đêm dạ hội khai mạc Xuân Dương vói đại đội hình minh tinh khiến cho cả

Giang Thành chấn động. Từ rất nhiều nơi quanh Giang Thành có rất nhiều

người mê ca nhạc mê điện ảnh chạy tới, tất cả đều là vì muốn nhìn thấy

phong thái của các minh tinh, vì vậy trong dạ hội tổ chức tại sân thể

dục huyện xuất hiện một cục diện khó cầu và chưa từng xảy ra tại Giang

Thành. Để duy trì trật tự, Cục trưởng Cục công an huyện Thiệu Vệ Giang

đã an bài đại lượng cảnh lực cam đoan đảm bảo an ninh cho dạ hội.

*

Mở đầu đêm dạ hội khai mạc là một màn vũ đạo, hơn hai mươi hán tử cầm

trống lớn chạy về phía giữa sân, lúc này đèn cao áp mới rọi xuống phía

dưới, đại sứ hình ảnh Thanh Thai sơn Hà Ca Nhan mặc váy hồng tựa như

thiên ngoại phi tiên từ trên không trung bay vút xuống. Mũi chân trắng

noãn tựa như chuồn chuồn đạp nước lướt vào đúng trên cái trống lớn nhất ở giữa sân.

*

Mũi chân vừa đụng vào trống, tất cả các hán tử đồng thời đánh trống đồng thời hét lớn một tiếng hùng hồn phóng khoáng “Hai!" Phía ngoài sân bãi

các ngọn đèn theo thứ tự sáng lên, Hà Ca Nhan tung bay, váy đỏ bay múa,

mũi chân chuyển động trên mặt trống. Hán tử chung quanh tùy theo mà kích trống, tùy theo vũ đạo của nàng càng ngày càng nhanh thì tiếng trống

cũng càng trở nên càng mãnh liệt. Rung động nhân tâm, biểu hiện của các

hán từ hùng tráng kết hợp với một Hà Ca Nhan kỹ thuật hết sức ôn nhu mà

tôn nhau lên, không khí tại hiện trường như bị đốt nóng lên, tiếng vỗ

tay theo tiếng trống không ngừng vang lên, tiếng hoan hô trầm trồ khen

ngợi không dứt bên tai.

*

La Tuệ Ninh được Tần Thanh và Cố Giai Đồng cùng đi ra thưởng thức biểu

diễn, nàng không khỏi vỗ tay nói: “Thật sự là không tệ, cô bé này nhảy

thật tốt!”. Tần Thanh mỉm cười giới thiệu nói: “Nàng là Hà Ca Nhan, đại

sứ du lịch Thanh Thai sơn mà chúng ta mới thuê!"

*

Cố Giai Đồng dịu dàng cười nói: “Có phải là do Trương Dương giói thiệu

không, hai nguời bọn họ quan hệ không tệ!”. Khi nói ra những lời này ánh mắt Cố Giai Đồng cùng Tần Thanh giao nhau, hai người tựa hồ cũng ý thúc được đối phương đang suy nghĩ gì nên ánh mắt vừa mới chạm đến thì lập

tức lại tách ra. Cố Giai Đồng đã sớm nghe nói về quan hệ giữa Tần Thanh

cùng Trương Dương và Tần Thanh đối với quan hệ giữa Cố Giai Đồng cùng

Trương Dương cũng nghe thấy đã lâu. Hai người đều rất hiểu tính Trương

Dương nên trong nội tâm đều tán thưởng dung mạo của đối phương mà đồng

thời lại biểu hiện ra sự cảnh giác nhất định.

*

La Tuệ Ninh từ lúc bắt đầu đã nhìn ra quan hệ vi diệu giữa hai người, gã con nuôi nàng cái gì cũng tốt, chỉ có trên mặt cảm tình có phần không

chịu trách nhiệm. Hai cô gái này hắn đều trước sau có quan hệ.

*

La Tuệ Ninh thấy ánh mắt các nàng nhìn Trương Dương thì cũng đã đoán

được cảm tình của các nàng đối với Trương Dương, vô luận là Tần Thanh

hay là Cố Giai Đồng đều là mỹ nữ khó tìm, càng khó được là xuất thân

cùng trí tuệ của các nàng cũng đồng dạng nổi tiếng nhưng hai nha đầu này lại đồng thời si mê Trương Dương. La Tuệ Ninh cảm thán Trương Dưong

diễm phúc tề thiên đồng thời lại không khỏi có phần đồng tình với những

nữ hài tử này. Cuối cùng có một ngày Trương Dương sẽ phải lựa chọn và sẽ có người phải thương tâm! Nàng đưa mắt nhìn lên trên đài, nhìn Hà Ca

Nhan đang nhảy múa mà thâm nghĩ trong lòng: “Hy vọng cô bé này không rơi vào cảnh ngộ này!"

*

Trương Dương xuất hiện ở bên người La Tuệ Ninh, thằng nhãi này đưa cho

Tần Thanh cùng Cố Giai Đồng mỗi người một chai nước lạnh, La Tuệ Ninh

không thích đồ lạnh nên Trương Dương sai đám nhân viên công tác chuẩn bị chai nước khoáng không lạnh.

*

Trương Dương kéo ghế ngồi chen vào giữa La Tuệ Ninh và Cố Giai Đồng. Tuy hành động này rất bí mật nhưng vẫn rất thu hút, vẫn bị rất nhiều vị

lãnh đạo chú ý tới. Xem ra lời đồn đại bên ngoài về mối quan hệ giữa

Trương Dương cùng con gái Cố Bí thư Tỉnh ủy là có thật, còn có một tin

tức trọng yếu đó chính là Trương Dương là con nuôi phu nhân Văn phó tổng lý. Theo thái độ của La Tuệ Ninh đối với hắn thì quả thực là như đối xử với con cháu.

*

Trương Dương thấp giọng đem việc Cố Duẫn Tri muốn gặp La Tuệ Ninh một

mình nói ra, La Tuệ Ninh gật đầu, nàng nhìn đồng hồ đã là tám giờ tối

nói: “8:30 đi, ta ở phòng họp nhỏ chờ hắn! Trương Dương, ngươi cứ đi

theo ta!”. Nói xong, La Tuệ Ninh đứng dậy. Nàng đối với văn nghệ vốn

không có quá nhiều hứng thú. Nguyên vốn đã định sớm trở về nghỉ ngơi

nhưng mà vũ đạo của Hà Ca Nhan thật sự quá đặc sắc nên hấp dẫn nàng xem

xem hết tiết mục này.

*

Trương Dương nhìn về phía Cố Giai Đồng đảo mắt ý bảo nàng đi thông tri

cho phụ thân. Trương Dương cùng La Tuệ Ninh tuy đi trước một bước nhưng

Cố Duẫn Tri lại tới phòng họp nhỏ trước. Vô luận là hướng về phía Văn

phó tổng lý hay là nam nhân, Cố Duẫn Tri đều muốn biểu hiện ra lễ mạo

phải làm.

*

Trương Dương cùng Cố Giai Đồng cũng không có tiện ở đây nên rất thức thời lui ra ngoài.

*

La Tuệ Ninh đối với Cố Duẫn Tri cũng không biết nhiều, nàng chỉ nghe

trượng phu nói qua thì Cố Duẫn Tri là người rất có năng lực. Tỉnh Bình

Hải do hắn quản lý mà trở thành Tỉnh có kinh tế cầm cờ đi trước, thời

đại giờ đây kinh tế đã trở thành tiêu chuẩn trọng yếu để đánh giá cán

bộ.

*

La Tuệ Ninh mỉm cười nói: “Cố Bí thư tìm ta có chuyện gì?”.

*

Cố Duẫn Tri nói khẽ: “Văn phu nhân, ta tìm ngươi là muốn minh bạch một việc về đồng chí Hứa Thường Đức....."

*

Cố Giai Đồng cùng Trương Dương ngồi tại gian phòng cách vách, đây là chỗ Cố Giai Đồng từng ở lúc đến Xuân Dương, Cố Giai Đồng lấy từ trong tủ

lạnh ra hai lon đồ uống, vừa đưa cho Trương Dương vừa mở một lon cho

mình, sau khi uống một ngụm thì nói: “Ngày mai đoàn khảo sát kinh tế

Nhật Bản sẽ đến Xuân Dương, nên chú trọng công tác tiếp đãi!”.

*

Trương Dương cười nói: “Yên tâm đi, lần này Huyện Xuân Dương đã chuẩn bị rất đầy đủ, về phương diện tiếp đãi tuyệt sẽ không có bất cứ vấn đề

gì!”.

*

Cố Giai Đồng gật nhẹ đầu: “ Tần Thanh xác thực rất có khả năng!”. Trương đại quan nhân có chút chột dạ nhìn nhìn nàng: "Ân, là cán bộ trẻ rất có năng lực và cũng rất xinh đẹp!"

*

“Đúng rồi nhưng mà xinh đẹp không phải là tiêu chuẩn để đánh giá cán bộ!”.

*

“Đối với ngươi cũng không tệ!”.

*

“Lãnh đạo quan tâm thuộc hạ cũng là chuyện thường!” Trương đại quan nhân rất khiêm tốn nói......., tại sao không thấy nàng đối xử với người khác như vậy a!?”.

*

Trương Dương cười nói: “Ta có năng lực quá, nếu không thì ngươi có thể

không đối với ta tốt như vậy?". Cố Giai Đồng nói: “Người đối với ngươi

tốt nhiều lắm, cũng không chỉ có ta!”.

*

“Giai Đồng tỷ, ta tại sao cảm thấy đêm nay ngươi nói chuyện có vẻ đầy đỗ kị vậy?". “Ta không hơi đâu mà ăn dấm chua, nếu ghen, ta nhất định sẽ

bị dấm chua làm đau dạ dày!” Cố Giai Đồng nói đến đây thì cũng nhịn

không được bật cười lên, nhỏ giọng nói: "Ngươi đừng sợ, ta cũng không

muốn quản ngươi nhưng mà chính ngươi cũng phải thu liễm một chút. Nếu để cho người ta ở sau lưng nói tác phong có vấn đề thì không phải là

chuyện tốt!”.

*

Trương Dương đi sang ôm lấy eo ôm Cố Giai Đồng, tay còn lại thì không

chút khách khí thò vào trong váy nàng, xoa nắn đôi đùi dài trơn bóng rồi có vẻ không muốn dừng lại mà xông lên. Cố Giai Đồng vội đưa tay cản lại nói: “Bại hoại, thành thật đi, ba của ta còn đang ngồi cách vách bên

kia!”.

*

Trương Dương kề vào tai nàng nhỏ giọng nói: “Ta là sắc trung ác ma, sắc

đảm ngập trời, Thiên Vương lão tử đến đây ta còn không sợ!”.

*

“Thổi a!”.

*

“Ta sẽ không tha cho ngươi!”.

*

“Ngươi dám?” Cố Giai Đồng đỏ mặt nói nhưng một bộ phận thân thể lại bởi vậy mà bắt đầu ẩm ướt.

*

Lúc này điện thoại của Trương đại quan nhân đột nhiên vang lên khiến hai nguòi bọn họ giật nảy mình. Trương Dương ho khan một tiếng, đi sang một bên cầm điện thoại lên còn Cố Giai Đồng cuống quít sửa sang lại quần áo một chút, bộ dáng rụt rè lại thè lưỡi trông rất đáng yêu.

*

Người gọi điện thoại là Sở Trấn Nam, hắn muốn sáng mai đi leo Thanh Thai sơn rồi thuận tiện đi gặp lão chiến hữu Trần Sùng Sơn nên bảo Trương

Dương đêm nay chuẩn bị một chút. Lão gia tử tinh thần rất đầy đủ nên ước định với Trương Dương 4:30 sáng sớm ngày mai đi.

*

Để điện thoại xuống Trương Dương không khỏi cười khổ lắc đầu. Cố Giai

Đồng lấy gương sửa sang lại đầu tóc bị hắn làm rối loạn nói khẽ: “Ngày

mai chúng ta sẽ lên núi muộn hơn một ít. Gặp nhau trên núi gặp a!”.

*

Trương Dương gật gật đầu rồi lại nghĩ tới một sự kiện: “Đúng rồi, Cố Bí thư ngày mai có đi Thanh Thai sơn không?”

*

Cố Giai Đồng lắc đầu nói: “Ba ta nói muốn đi Giang Thành xem xét tình

hình! Hơn nữa trong tỉnh còn rất nhiêu sự tình cần phải xử lý, ngày mai

hắn trở về Đông Giang!”.

*

Trương Dương nói: “Tới đây rồi mà không đi xem Thanh Thai sơn, hưởng bọt khí ôn tuyền thì thật sự là quá đáng tiếc!”. Cố Giai Đồng ôn nhu cười

nói: “Ngươi nếu có lòng thì lần này hảo hảo chiêu đãi ta đi!”. Trương

Dương vẻ mặt mập mờ nói: “Ta nhất định sẽ khiến ngươi ăn no trở về!”.

*

“Cút!” Cố Giai Đồng giơ chân nhẹ nhàng đá vào đít hắn, Trương đại quan

nhân không khỏi tán thưởng nói: “Di! có chút tiêu chuẩn a!”.

*

“Đó là ta mới học được từ Dưỡng Dưỡng, nhìn ngươi sau này còn dám khi dễ ta không!”.