Nhìn thấy Kỷ Lâm bước đi, Tư Vũ cũng không đem hành động kì dị của hắn để ở trong lòng, chỉ có chút cảm khái: Không hổ là con trai dưới ngòi bút của cô, ánh sáng trên đỉnh đầu Kỷ Lâm sáng nhất so với tất cả những người cô nhìn thấy, một màu đỏ tiá gần chuyển sang tím, Tư Vũ đã từng nghe qua câu "Tử khí đông lai" (nghĩa là khí tía từ phương Đông đến. Đây làloại khí tốt lành, mang lại bình an và may mắn), vì thế cô có chút phỏng đoán, những thứ ánh sáng này, có phải thể hiện khí vận của một người?
Màu càng gần với màu đỏ, giống như Kỷ Lâm, thể hiện rõ khí vận của họ đủ đầy, mà sương đen trên đầu Vu Linh ngày hôm nay, chính là vận rủi của cô ấy?
Tư Vũ nghĩ tới cô có chạm vào làn sương ấy, trong đầu hiện lên một thoáng hình ảnh, biểu tình không khỏi ngưng trệ.
Đúng rồi, nếu những hình ảnh đó dự báo tương lai, vậy thì con gái của Vu Linh......
Tư Vũ nhớ lại tên những cửa hàng xuất hiện trong hình ảnh, lập tức tìm địa chỉ, gọi xe chạy đi gấp.
Tới địa điểm, Tư Vũ mới phát hiện nơi sự cố phát sinh chính là một đoạn đường đông đúc tại trung tâm thành phố Giang thành, xe xe cộ cộ, nơi đông người tất nhiên không khí cực kì không tốt, Tư Vũ bỏ qua lồng ngực đang bị đè ép, tìm một vòng xung quanh, chưa có tìm được bé gái có khuôn mặt giống Vu Linh.
Nhưng chính cô, xoay vài vòng, liền chóng mặt nhức đầu, cô biết mình chuẩn bị muốn hộc máu, trước khi ra khỏi nhà cũng đã chuẩn bị một bịch khăn giấy, vì thế nhân lúc không ai chú ý, bình tĩnh rút ra tờ giấy, che đi khóe miệng, ói ra hết máu bầm ở ngực, cả người lúc này mới thanh tỉnh.
Đứng ở giữa đường hộc máu nên có chút chột dạ, và cũng bịch khăn giấy sắp dùng hết, Tư Vũ che che dấu dấu sửa sang lại, ngồi xuống chiếc ghế dài bên vệ đường, dự định ôm cây đợi thỏ.
Dù bản thân Tư Vũ không hoàn toàn chắc chắn, nhưng vận cô có một loại dự cảm, hôm nay con gái của Vu Linh nhất định sẽ có chuyện, loại cảm giác này khó mà giải thích, nhưng nó lien quan đến một mạng người, Tư Vũ nghĩ thầm vất vả một chút cũng không sao, nếu bé gái kia thật sự xảy ra chuyện gì, cô sẽ hối hận chết mất.
Chờ một lúc lâu liền đã qua buổi trưa. Dạ dày Tư Vũ không tốt, kiếp trước giờ giấc loạn xạ cũng không sao cả, nhưng hiện tại phải ăn cơm đúng giờ, nếu không sẽ động chạm tới gân cốt, nhưng cô sợ lúc cô rời đi sẽ có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, đành phải chịu đựng cơn đau từ dạ dày, tiếp tục ngồi trên ghế, gắng tìm hình bóng của bé gái.
Không phụ lòng người, tại thời điểm thân thể của Tư Vũ muốn bãi công, cô nhìn thấy bé gái: Giống với hình ảnh mà cô nhìn thấy, bé gái đeo balo, vô tri vô giác bị dòng người đẩy ra bên ngoài làn đường người đi bộ.
Chính là cô bé ấy! Tư Vũ lập tức đứng dậy, cố nén mệt mỏi chạy tới bé gái kia, muốn kéo bé ra trước khi sự cố xuất hiện, may mắn là cô cách cô bé chỉ có 30m, Tư Vũ rất nhanh liền chạy tới, còn kém chút xíu là chạy tới bên người bé gái, Tư Vũ bỗng nhiên nhớ ra cô quên đi một điều.
Đúng rồi, còn có một chiếc ô tô mất lái!
Tư Vũ vội vàng quay đầu, quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen, không biết như thế nào, bánh xe bỗng nhiên trượt một cái, chiếc xe thay đổi một góc 90 độ, đâm thẳng lào làn đường của người đi bộ, mà phương hướng của đầu xe chính là vị trí mà bé gái đang đứng.
Trong đám người vang lên tiếng thét chói tai, mà bé gái không biết có phải sợ quá hay không, lặng người ở chỗ đó không hề nhúc nhích, bị đám người ở sau lưng vì chạy trốn mà đẩy lẫn nhau, bé té ngã trên mặt đất, chỉ có thể ngây ngốc nhìn chiếc xe đang lao tới --
Đúng lúc này, bé gái bỗng cảm nhận được có một cái ôm lành lạnh từ phía sau, ôm lấy bé lăn vài vòng, rời khỏi nơi vừa rồi, ngay sau đó một bàn tay mát lạnh che lên đôi mắt bé, che đi đôi mắt đang khủng hoảng.
Liền tại khoảnh khắc ấy, chiếc xe xa hoa kia liền va vào dải phân cách, không khó để nghĩ, nếu là hai người không tránh thoát được, hậu quả nhất định thảm trọng.
Ôm lấy bé gái, Tư Vũ nhẹ nhàng thở ra, may mắn, thực sự may mắn, còn kịp......
Tuy rằng có chút chật vật, nhưng Tư Vũ vẫn cẩn thận che chở đầu của bé, sở hữu mọi lực cản đều một mình cô nhận, có lẽ phương hướng không đúng, vừa mới thoát khỏi nguy hiểm bên kia, Tư Vũ lăn lăn bên này, phần lưng liền đụng vào trụ phân cách. Vốn dĩ thân thể của Tư Vũ cực kỳ yếu ớt như thủy tinh, va chạm một cái, liền tan vỡ.
Cô nhất thời không nhịn được, liên tục hộc ra máu, rõ ràng đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng cô so với bị tông xe còn thảm hơn.
Bé gái trong ngực Tư Vũ bị dọa ngốc, chờ bé phản ứng lại, dù người trước mặt vẫn tiếp tục ho ra máu, nhưng bàn tay đặt trên lưng bé vẫn tiếp tục trấn an nhẹ nhàng, không biết vì sao, dù bị dọa sợ, nhưng bé vẫn gắt gao nắm lấy quần áo của Tư Vũ, chậm rãi tìm được một chút cảm giác an toàn, hốc mắt đỏ lên, lại không có khóc thành tiếng, nâng lên bàn tay, thay Tư Vũ lau vết máu bên khóe miệng.
"Chị ơi, em giúp chị thổi thổi, đau đau sẽ biến mất......"
Bé gái trợn tròn mắt, khuôn mặt non nớt tràn đầy nghiêm túc.
Một lớn một nhỏ ôm rúc vào nhau, dù một màn vừa rồi hung hiểm vạn phần, nhưng hiện giờ nhìn vào, lại chỉ cảm thấy có chút ấm áp. Trước lúc xảy ra chuyện, có một đôi tình nhân đang quay video gần đó, camera không sai biệt lắm quay lại một màn từ lúc Tư Vũ ôm lấy bé gái tránh thoát khỏi xe điên, sau khi Tư Vũ cùng bé gái được đưa lên xe cứu thương, đoạn video này cũng được phát lên Weibo, trong một giây đã có hơn 1000 lượt chia sẻ, không giây phút đã lên hot search.
【Thiếu niên bên vách tường hoa】: Tui nhìn không cũng đã sợ này, chiếc xe này đột nhiên phi tới, tui còn không nhìn kịp, chị gái này đã lao lên rồi, thật dũng cảm! Nếu là tui chắc chỉ biết kêu cứu mạng QAQ
【 hôm nay sẽ gầy đi 】: Mọi người có nhìn thấy không, cô gái ấy lúc ôm đứa bé, còn che lại đôi mắt của bé! Là sợ bé bị dọa sao? Rất tri kỉ nha, trong hoàn cảnh như vậy còn nghĩ đến cảm nhận của bé, rất đáng nể!
【 hai chiếc chân gà bé bé 】: Ô ô ô hình ảnh hai người ôm nhau thật đẹp! Họ đều là thiên sứ sao! Nhất định là thế!
【 Công chúa nhỏ 】: Cô gái ấy hộc máu trông thật thê thảm, có phải vì cú va chạm kia nên bị thương bên trong? Nhìn rất đau a.
【 Bánh mì sữa đậu 】: Mười phút, tôi muốn biết chị ấy đi bệnh viện nào vậy! Tôi muốn thăm thiên sứ của tôi!
Đoạn video này liên tục trở thành tâm điểm, "Thiên sứ cứu người khỏi xe mất lái" trong một thời gian ngắn trở thành tin tức hot nhất trên các mặt báo, có người ở hiện trường lúc ấy đứng ra nói sau khi Tư Vũ cứu người bị va vào trụ phân cách, liền hôn mê bất tỉnh, đã bị đưa đến bệnh viện, cộng đồng mạng lại nhớ đến trong video Tư Vũ điên cuồng hộc máu, lòng thương cảm lại sống dậy.
Mà dưới video kia, một V nhỏ là người trong công ty Phong Thượng nghi hoặc bình luận một câu: "Người cứu đứa bé kia, rất giống với người mẫu vừa chụp mặt bìa tại công ty tôi nha? Thân thể cô ấy dường như không tốt lắm, lúc chụp ảnh cũng hộc máu, nhưng siêu chuyên nghiệp, dù bệnh như vậy cũng kiên trì chụp xong."
Do bình luận ngày càng nhiều, tin tức này cũng bị trôi đi, không có ai chú ý tới.
Vu Linh công tác mệt mỏi một ngày, thu thập xong, chờ thang máy xuống dưới gara để xe, cô theo thường lệ nhìn điện thoại, ngó một hồi Weibo, cô dự định đưa con gái đi ăn cơm chiều, nhà hàng lại gần trường học, cho nên con gái cô sẽ đi bộ ra đó trước, dĩ vãng đều là như thế, nhưng không biết vì sao, hôm nay trong lòng Vu Linh luôn có chút bất an.
Trùng hợp là, một tin tức hot hiện lên trang đầu trên điện thoại Vu Linh, "Thiên sứ cứu người khỏi xe mất lái"?......
Vu Linh vốn định bỏ qua, nhưng ngón tay không cẩn thận mở ra video, lần này không thể làm lơ, ánh mắt của cô lập tức bị thu hút: Đây không phải là --con gái cô sao?!
......
Lúc tin tức trên Weibo trở nên hot nhất, cũng là lúc tin tức này rơi vào tay người cầm quyền ở Lục gia.
Gia chủ của Lục gia hiện giờ là Lục Càn, tuy trên danh nghĩa là gia chủ, nhưng Lục Càn biết, Lục gia từ trên xuống dưới người toàn quyền quyết định chỉ có một, chính là nam nhân đang nhắm mắt dưỡng thần trước mặt hắn.
"Đó là chiếc xe của Tinh Châu, nó đến Giang thành để nhận vị trí tổng giám đốc của Hoàn Nghệ! Không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện này!"
Lục Càn nói đến con trai cả, trên trán xuất hiện gân xanh, "Tôi đã phái người tới Giang thành kiểm tra, tài xế lái chiếc xe kia bị người hạ thuốc liên quan tới thần kinh, tuyệt đối không thể lái xe, còn may mắn là Tinh Châu mạng lớn, không xảy ra việc gì."
Lục Càn tức muốn hộc máu,đem văn kiện trong tay ném xuống đất, giọng căm hận nói: "Ngũ gia, đây rõ ràng là có người muốn tính mạng của Tinh Châu, ngài phải tra rõ rốt cuộc là ai a!"
Nam nhân ngồi trên sofa một thân đường trang, nội liễm mà ưu nhã, thần sắc giấu đi khiến người ta xem không rõ, chỉ có đôi bàn tay trắng nõn tựa đồ sứ đẹp nhất trên đời đặt trên đùi là đáng chú ý, một bàn tay đang vân vê chuỗi Phật châu, còn có thể ngửi được mùi thơm lạ lùng từ Phật châu tỏa ra.
Lư hương trên bàn tỏa ra từng làn khói trắng, người nam nhân bị gọi là Ngũ gia dừng lại bàn tay đang vân vê Phật châu, chậm rãi mở mắt ra.
"Lục Càn, việc này tự chú giải quyết, nhưng mà......" Âm sắc của hắn lãnh đạm, nhưng nếu nghe kĩ, ngữ khí tựa hồ có một chút hứng thú, "Chú hẳn là may mắn vì không có chết người."
Lục Càn liên tục gật đầu: "Phải,phải, may mắn Tinh Châu trốn được một kiếp......"
"Không phải là Lục Tinh Châu." Lục ngũ gia không lưu tình chút nào ngắt lời Lục Càn:"Tôi nói, chiếc xe kia không có tông vào người khác, nếu không thanh danh của Lục gia bao nhiêu năm bảo tồn, sẽ có một vết nhơ, chiếc xe đó có dấu ấn của Lục gia, chú cho rằng người ta sẽ tra không ra?"
Lục Càn không dám phản bác: "Đúng đúng, Ngũ gia, may là có một cô gái gan to, cứu người......"
Lục ngũ gia tựa hồ hứng thú, lười nhác ngước mắt lên: "Nga?"
Lục Càn không dám chậm trễ, vội vàng tìm ra đoạn video kia, đưa qua: "Ngũ gia, chính là cô gái này."
Lục ngũ gia nhàn nhạt liếc qua, liền hết hứng thú nhắm lại đôi mắt, bàn tay tiếp tục vân vê Phật châu.
"Nếu là vậy, chú liền kêu Lục Tinh Châu tới nhà người ta nhận lỗi đi."