Vương Công Quý Tộc

Chương 42

Bae Seul Gi thế nào cũng không ngờ được, cha không nói một tiếng đã đồng ý chuyện đính hôn với Choi gia, cô thích Jung Yunho, thấy Yunho cẩn thận chăm sóc cho Jaejoong, cô liền bi thương cùng chua xót.

Không thể phản kháng chỉ có thể chấp nhận bài bố như một con rối, căn bản chính cô cũng không có năng lực sinh tồn.

Từ sau khi mang thai, thân mình dễ dàng mệt mỏi lại buồn ngủ, sau khi yến hội chấm dứt, Jaejoong đã ngáp lên ngáp xuống vài lần, sau khi cùng mọi người tạm biệt, Yunho liền ôm cậu lên xe về nhà.

Jaejoong tìm tư thế thoải mái tựa vào lòng Yunho liền chìm vào giấc ngủ, bên tai truyền tới tiếng hít thở đều đều, Yunho cúi đầu nhìn dung nhan bà xã đang ngủ say, sau đó xoa xoa cái bụng bằng phẳng, khẽ âu yếm cái trán trơn bóng.

“Đừng lộn xộn.” Jaejoong lầu bầu, sau đó cọ cọ hắn.

“A ha.” Yunho cười khẽ, lấy tay vẽ quanh viền môi Jaejoong, khiến cậu nhíu nhíu mày vì bị làm phiền, lại cúi xuống liếm liếm môi người ta, sau đó bị Jaejoong tức giận cắn một cái.


“Á.”

Jaejoong mở to mắt, khó chịu nhìn Yunho: “Anh có để yên không thì bảo?!” Thanh âm có chút cau có.

“Em nói xem?” Yunho đỡ ót Jaejoong cúi xuống cho một nụ hôn sâu.

“Anh đừng có được 1 tấc lại tiến 1 thước.” Jaejoong đẩy hắn ra, nhếch miệng, ngồi sang một bên. Ánh mắt gắt gao Yunho nhìn chằm chằm Jaejoong, đem cậu cố định giữa hai tay và cửa xe.

“Được 1 tấc lại tiến 1 thước?” Sau đó nâng cằm Jaejoong lên: “Anh hôn bà xã của anh, sao lại nói là được 1 tấc tiến 1 thước?”

“Ai là bà xã của anh chứ?!” Jaejoong mạnh miệng, nhưng mặt mũi lại đỏ bừng, vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng đã gần về tới nhà.

“Em nói xem?” Yunho cầm ngón tay Jaejoong lên, in lên một nụ hôn lên chiếc nhẫn sáng bóng, khiến Jaejoong buồn buồn cười không ngừng.

“Dù sao cũng không phải em.” Vẫn không rút tay lại.

“Vậy sao? Vậy anh tùy tiện cưới một người nha?” Ngậm tay xinh vào miệng, nhẹ nhàng mút.

“Anh dám?!” Jaejoong rút tay lại, trừng mắt với Yunho đang cười gian trá.

“Vậy làm sao bây giờ? Anh không muốn cô độc tới già đâu.” Yunho giả bộ đáng thương, chọc cười Jaejoong, vươn người ôm lấy Yunho.


“Anh theo Kim đại gia cả đời đi.” Jaejoong ngồi lên đùi Yunho, tay vòng quanh cổ hắn.

“Ừ, để anh áp em cả đời.”

“Yah…” Jaejoong hung hăng nhéo bắp tay Yunho, Yunho cũng không kêu la mặc kệ bà xã ra tay, Jaejoong không vui.

“Anh kêu coi.” Chọc chọc vai hắn. “A…a….” Yunho tượng trưng kêu hai tiếng.

“Yah.” Mắt hạnh trợn tròn, nhưng khuôn mặt lại là thẹn thùng xấu hổ. “Ha ha.” Vuốt ve tóc Jaejoong, đem người ôm chặt trong lòng.

“Yunho, anh chờ bị em áp đi, hừ hừ.” Jaejoong sờ sờ bụng, vẻ mặt nắm chắc thắng lợi trong tay.

“Sao? Con báo mộng cho em sao?” sao đó vươn tay đặt lên bàn tay đang xoa bụng của Jaejoong.


“Đúng thế, Yulsu nói cho em biết.” Jaejoong ngửa cổ lên, hơi dẩu miệng.

“Nhưng Jaemi lại nói cho anh biết, nhất định là anh đè mẹ con bé.” Tran Yunho chạm vào trán Jaejoong.

“Yunho, anh khi nào lại ngây thơ như vậy?!” Jaejoong chọc chọc ngực Yunho.

“Còn không phải Kim đại gia đang mang bầu sao?!”

“Miệng lưỡi trơn tru.” Jaejoong hờn dỗi cắn cắn ngực Yunho.

“Em thích là được rồi.” Yunho cầm tay mỹ nhân, hôn lên môi bà xã.