Vũ Vương

Chương 987: Địa cầu

- Nhưng mà bây giờ phải nhanh chóng phân biệt phương hướng, rời khỏi giới vách tường không gian quay về Thanh Hư Thiên Vực!

Trong nội tâm Mộ Hàn tin tưởng dùng huyết mạch Linh Hư tộc của mình tăng lên thì điều khiển "Tử Hư Thần Cung" càng dễ dàng hơn trước, hoàn toàn không cần động thủ, chỉ cần khí tức tỏa ra là có thể triệt để áp chế tất cả tộc nhân Linh Hư tộc dưới Thiên Nhân Cảnh. Cho dù là ở Đại Thiên Linh Đảo hắn có thể áp chế toàn bộ Thiên Nhân Vũ Tiên.

Nhưng nếu tất cả liên thủ phản kháng thì Mộ Hàn cũng chỉ có thể từ từ đánh tan mà thôi.

Nghĩ tới đó Mộ Hàn liền lấy "Vạn Vực Đồ" ra, vừa mở ra thì hào quang lóng lánh, hoặc lớn hoặc nhỏ, rậm rạp chằng chịt. Mỗi một đạo hào quang là một cái Thiên Vực thế giới, nhưng mà Mộ Hàn cũng không tìm ra được vị trí của mình ở chỗ nào.

- Không có?

Mộ Hàn nhíu mày, có chút nghi hoặc, hắn lại sưu tìm trong "Vạn Vực Đồ" tỉ mỉ nhưng không tìm ra ở chỗ nào.

- Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ nơi này không nằm trong phạm vi ‘ Vạn Vực Đồ ’ hay sao?

Mộ Hàn nói thầm.

"Vạn Vực Đồ" này đánh dấu các nơi trong Thiên Vực.

Nhưng mà thế giới này rộng lớn khôn cùng, cũng không phải "Vạn Vực Đồ" có khả năng bao quát toàn bộ. Trong Thiên Vực có không gian giới bích, mà ở bên ngoài ngàn vạn Thiên Vực nghe nói là hư không vô cùng vô tận, chỉ sợ cho dù cường giả Võ Thần cũng không biết thế giới này lớn bao nhiêu.

- Xem ra mình đã tiến ra khỏi không gian hư vô của Thiên Vực rồi!

Trong ánh mắt Mộ Hàn hiện ra thần sắc ngưng trọng.

Không gian này nhìn qua không có quá khác biệt với không gian giới bích Thiên Vực. Nhưng mà càng khó phân biệt phương hướng hơn nhiều.

Trọng yếu nhất là trong không gian hư vô này chẳng có lực lượng tồn tại.

Cho dù là cường giả bán thần như Thái Thượng Thiên, Cái Thế ở trong không gian hư vô mất đi phương hướng, tới cuối cùng sẽ hao hết lực lượng và tử vong.

- Vạn Vực Đồ không có hiệu quả, vậy thì thông qua Tử Diễm Đồ Đằng xác định phương hướng vậy.

Thu Vạn Vực Đồ vào trong không gian tâm cung, ý niệm Mộ Hàn khẽ động, một khí tức màu tím hiện ra ngoài. Một lát sau trong tối tăm lại sinh ra liên hệ kỳ diệu liên kết với "Tử Diễm Đồ Đằng".

Nhưng mà trên cơ bản liên hệ này nằm ở hướng tây nam xa xôi.


Mộ Hàn biết rõ chỗ đó chính là "Bảo Tiên Thiên Vực ", tại đó "Tử Diễm Đồ Đằng" có đám người Đồ Giang, Lâu Lan Tuyết....

- Ồ?

Đột nhiên Mộ Hàn kinh ngạc thấp hô ra tiếng.

Đột nhiên hắn cảm ứng ra được liên hệ trong đó có một tia ở tây bắc, cảm giác này rất mạnh và cách không xa.

- Đó chính là... Thanh Hỏa?

Trong lòng Mộ Hàn khẽ động. Liên hệ này tới từ Thanh Hỏa tộc nhân U Ảnh tộc.

Tu sĩ được Mộ Hàn dung nhập vào Tử Diễm Đồ Đằng không ít, nhưng có thể khiến hắn phán đoán ra phương vị cũng chỉ có Thanh Hỏa cùng đám ngươi Đồ Giang, những cường giả Linh Hư tộc cùng Cái Thiên Thần Tông và Tiêu Tố Ảnh tất cả đang ở không gian tâm cung của Mộ Hàn. Tự nhiên không có khả năng chỉ dẫn phương hướng.

Trên mặt đầy vui mừng, Mộ Hàn lập tức tập trung vào khí tức như tơ trong tâm cung, lập tức liên hệ lại tăng cường.

- Nhiều năm không gặp, Thanh Hỏa chắc đã đột phá lên Tiên Cảnh tứ trọng Thái Vi Cảnh.

Trong khoảnh khắc Mộ Hàn đạt được chút tin tức của Thanh Hỏa.

- Xem ra rời khỏi Bảo Tiên Thiên Vực thì hắn thôn phệ không ít cường giả U Ảnh tộc. Hắn lúc trước là Ảnh Hầu tọa trấn ‘ Thái Tố Thành ’, hiện tại có thân phận gì? Dùng tu vị Thái Vi Cảnh của hắn chắc đã là ‘ Ảnh Vương ’!"

Vèo!

Thân ảnh Mộ Hàn lóe lên, hắn bay qua hướng tây bắc. Cơ hồ đồng thời lực lượng tinh thần của Mộ Hàn lan tràn ra bốn phía, tra xét tình huống chung quanh rõ ràng.

Hư vô chi địa này không có bất kỳ lực lượng nào cả.

Khi tiến lên hắn toàn bộ dựa vào lực lượng bản thân. Khi thân thể xuyên thẳng qua hư không lực lượng trong người Mộ Hàn trôi qua từng chút. Nhưng mà huyết mạch Linh Hư tộc của Mộ Hàn có thể diễn sinh ra lực lượng vô cùng vô tận, hơn nữa vị trí Thanh Hỏa dường như không xa, Mộ Hàn cũng không sợ chút tiêu hao này.

Có lẽ là vài giờ, có lẽ là mấy ngày...

Một viên tinh cầu hiện ra trong phạm vi cảm ứng của Mộ Hàn, viên tinh cầu này bị sương mù nồng đậm bao phủ không thấy được thứ gì bên trong cả.


Nhưng mà Thanh Hỏa đang ở viên tinh cầu này.

Mộ Hàn lập tức tăng thêm tốc độ, thân ảnh của hắn xuyên qua trong không gian.

Cũng không lâu lắm Mộ Hàn đã xuyên qua không gian mấy vạn dặm, rồi sau đó hắn thu liễm toàn bộ khí tức của bản thân, lúc cách tinh cầu này chừng ngàn dặm thì dừng lại. Trong viên tinh cầu này chỉ sợ không có mình Thanh Hỏa là Võ Tiên, lại không rõ tình huống mà tới gần rất dễ dàng dẫn phát phiền toái không cần thiết.

Chỉ lặng lẽ quan sát một chút, Mộ Hàn nhắm mắt lại, u minh ma trơi trong "Tử Hư Thần Cung" chấn động càng thêm mạnh mẽ, một tin tức chấn động bay ra ngoài.

Vèo!

Qua chừng nửa phút sau một đạo bóng đen từ trong sương mù bay ra ngoài, trong thời gian ngắn ngủi đã xuất hiện trước mặt Mộ Hàn.

Người tới chính là Thanh Hỏa.

So với năm đó thì Thanh Hỏa càng tuấn mỹ, ấn ký ở mi tâm biến thành màu đỏ thẫm, toàn thân tỏa ra khí tức yêu dị.

- Thanh Hỏa, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ?

Mộ Hàn mỉm cười, quả nhiên đúng như cảm ứng của hắn, tu vị của Thanh Hỏa tăng lên trên phạm vi lớn, hắn đạt tới Thái Vi Cảnh đỉnh phong rồi.

Có "Tử Diễm Đồ Đằng", Thanh Hỏa có thể dễ dàng hấp thu lực lượng linh hồn của U Ảnh tộc, đạt tới tình trạng này cũng không kỳ quái.

- Mộ Hàn, ngươi đột phá đến Thiên Nhân Cảnh?

Mộ Hàn thần sắc lạnh nhạt, trong mắt Thanh Hỏa đầy kinh ngạc.

Hắn cho rằng tu vị của mình tăng lên đã đủ nhanh rồi, lại không nghĩ rằng Mộ Hàn tăng lên còn nhanh hơn cả hắn, hiện tại Mộ Hàn cho hắn cảm giác thâm bất khả trắc giống như xuất hiện ở đây không phải thân thể, mà là một lỗ đen thâm thúy.

Tu vị của hắn đạt tới mức độ cực khủng bố rồi, chỉ có một giải thích Hàn đã bước vào Thiên Nhân Cảnh. Vốn hắn cho rằng sau khi thực lực của mình cường đại tới mức độ nhất định, nói không chừng có thể thoát khỏi khống chế "Tử Diễm Đồ Đằng" của Mộ Hàn, nhưng bây giờ xem ra là hy vọng xa vời.

Tuổi còn trẻ đã đột phá đến Tiên Cảnh ngũ trọng, dùng tu chất của hắn cho dù vượt qua "Hư Thiên thần kiều ", bước vào võ đạo Thần Cảnh cũng không phải khả năng.

- Đúng vậy, vừa đột phá không lâu.

Mộ Hàn nhẹ một gật đầu, chớt chỉ về phía trước, mỉm cười hỏi:

- Thanh Hỏa, chỗ này là chỗ nào?

Thanh Hỏa vội vàng thu thập tâm tình:

- Đó là ‘ địa cầu ’...

- Địa cầu?

Nghe được hai chữ này thì giọng nói Mộ Hàn chấn động, hai mắt không có tiêu cự.