Vũ Vương

Chương 913: Vạn Vực

Lúc chạng vạng tối, trong một cung điện trên Thiên Trúc sơn.

- Tiểu gia hỏa, ngươi thực ý định tiến về Thần U Thiên Vực?

Cổ Thương Phong nhíu mày, hơi có chút bất đắc dĩ hỏi. Đối với Mộ Hàn, Cổ Thương Phong có chút cảm kích, hôm nay có thể định đại cục, công lao của Mộ Hàn là không thể bỏ qua.

Năm đó sau khi đại chiến kết thúc, Cổ Thương Phong có chỗ lĩnh ngộ, vượt qua lục trọng Hư Kiếp.

Bất quá, lục trọng Hư Kiếp đã là cực hạn của hắn. Nhưng để cho hắn không nghĩ tới chính là, hơn một năm trước kia, Mộ Hàn lại để cho Đại Địa Ma Long đưa cho hắn ba khỏa Hỗn Nguyên Kim Châu, đúng là dựa vào ba khỏa Hỗn Nguyên Kim Châu kia, hắn mới một lần hành động vượt qua thất trọng Hư Kiếp, bước vào Võ Tiên cảnh.

- Sơn chủ, ta muốn đi Thiên Vực thế giới càng lớn nhìn xem.

Mộ Hàn thanh âm bình thản, trong giọng nói kia lộ ra quyết tâm cùng cực kỳ kiên định.

- Cũng thế.

Cổ Thương Phong khẽ thở dài.

- Bất kể như thế nào, Côn Luân tiên phủ Phủ chủ vị này, ta đều sẽ vì ngươi giữ lại! Khi nào ngươi từ Thần U Thiên Vực trở về, lúc đó sẽ kế nhiệm Phủ chủ... Còn có trong tâm cung của Phó Tiên Minh tìm ra bản Vạn Vực đồ này, ngươi cầm đi. Không có nó, sẽ không dễ dàng đến Thần U Thiên Vực như vậy.

Đang khi nói chuyện, trong tay Cổ Thương Phong lăng không nhiều ra một quyển trục tuyết trắng.

- Đa tạ sơn chủ!

Mộ Hàn vui vẻ nói.

...

Cổ Thương Phong vừa ly khai, Mộ Hàn liền không thể chờ đợi được mở quyển trục kia ra.

Lúc ban đầu nhìn lại, quyển trục chỉ có dài nửa thước, nhưng càng giãn ra, quyển trục liền kéo càng dài.

Khi bức Vạn Vực đồ này hoàn toàn triển khai, nó dài rộng đúng là vượt qua trăm mét. Tầng ngoài bản vẽ trắng noãn như Ngọc, lóe ra ánh quang lốm đa lốm đốm bốn màu, trong đó màu xám là Hạ Thiên Vực, màu vàng là Trung Thiên vực, màu xanh da trời là Thượng Thiên vực, mà màu đỏ là Thánh Thiên vực.

Hai mắt Mộ Hàn rất nhanh quét một vòng, rất nhanh liền ở trên bản đồ tìm được mấy chữ quen thuộc.

Thái Huyền Thiên Vực, Đại Hạc Thiên Vực, Pháp La Thiên Vực, Bảo Tiên Thiên Vực...

Vùng Thiên vực thế giới này tất cả đều tụ tập tại góc tây nam Vạn Vực đồ, phi thường ẩn khuất, trong đó địa đồ Bảo Tiên Thiên Vực cùng Thần U Thiên Vực kia khoảng cách tối thiểu vượt qua 60 m. Ngược lại là Không Minh Thiên Vực hơi chút gần một ít, nhưng trên bản đồ khoảng cách cũng không sai biệt lắm hơn 50m.


Tuy xa hơn chút ít, bất quá vẫn là trước đi Thần U Thiên Vực.

Tại Không Minh Thánh Thiên Vực, Vô Cực Thâm Uyên, phong ấn lấy bộ phận linh hồn của Thái Thanh cùng Mộ Chiêu Nghi, Mộ Hàn tự nhiên hi vọng nhanh chóng giải trừ phong ấn, để cho bọn hắn tỉnh lại. Bất quá, dùng thực lực bây giờ của Mộ Hàn. Còn khó có thể chống lại Thái Thượng Thiên khống chế Linh Hư tộc, nếu phong ấn biến mất, khí tức linh hồn của Thái Thanh tiết lộ ra ngoài, bị Thái Thượng Thiên tra biết, vậy đối với ba người mà nói cũng có thể là tai hoạ ngập đầu.

Huống chi hiện tại Mộ Hàn đoán chừng ngay cả Vô Cực Thâm Uyên còn không thể nào vào được, chớ nói chi là giải trừ phong ấn.

Đợi bước vào Võ Tiên cảnh, lại đi Không Minh Thiên Vực cũng không muộn.

Mộ Hàn tâm niệm cấp chuyển, ánh mắt lập tức rơi vào một điểm đỏ đại biểu cho Thần U Thiên Vực trung tâm Vạn Vực đồ kia, Bảo Tiên Thiên Vực cùng Thần U Thiên Vực tầm đó, vậy mà cách 3285 Thiên Vực... Nếu dùng Tu Di châu chạy đi, tối thiểu phải hao phí bốn ngàn khỏa. Dù sao Thiên Vực thế giới trên đường này cũng không phải là khắp nơi đều thông thẳng, có nhiều chỗ còn cần từ những Thiên Vực thế giới khác vòng đi qua.

- Chậc chậc, bốn ngàn... chỉ sợ đem toàn bộ Tu Di châu củ cả Bảo Tiên Thiên Vực tới cũng không đủ, may mắn có Linh Không Tiên Hồ Lô...

Sau nửa ngày qua đi, Mộ Hàn mới thu hồi Vạn Vực đồ, lực chú ý chuyển dời đến trong không gian tâm cung.

Giờ phút này, Cổ Thương Phong bắt được bốn gã Ma Linh tộc cường giả kia, đã bị Mộ Hàn đặt ở Tử Hư Thần cung, hiện tại vừa vặn xử trí bọn hắn.

- Bốn vị bằng hữu Ma Linh tộc, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.

Mộ Hàn tâm thần hư ảnh phút chốc xuất hiện ở trước mặt bốn người. Cười mỉm mà nói.

- Ân? Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?

Nghe được lời này của Mộ Hàn, bốn gã Ma Linh tộc cường giả đều sững sờ, tiếp theo hai mặt nhìn nhau, hắn đây là ý gì, mọi người đã từng gặp nhau ở nơi nào sao?

Hô! Một cái hồ lô óng ánh sáng long lanh bỗng nhiên thoáng hiện.

- Linh Không Tiên Hồ Lô? Nó vậy mà ở chỗ ngươi, làm sao có thể...

Bốn gã Ma Linh tộc cường giả trợn mắt há hốc mồm, lúc ở Đại Động Tiên Khư, bọn hắn rõ ràng đã xác định cái Linh Không Tiên Hồ Lô kia là bị U Ảnh tộc nhân cướp lấy, đối với đem hắn tìm trở về cũng đã không ôm bất cứ hy vọng nào, lại không nghĩ rằng, kiện tiên phẩm đạo khí kia lại sẽ xuất hiện ở trong tâm cung Mộ Hàn.

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Chẳng lẽ võ đạo tu sĩ trước mắt này, là gian tế của U Ảnh tộc lẻn vào Côn Luân tiên phủ?

- Các ngươi ở Đại Động Tiên Khư nhìn thấy U Ảnh tộc nhân kia, chỉ là khôi lỗi của ta mà thôi. Dùng không được bao lâu, các ngươi sẽ cùng nó đồng dạng, cũng trở thành khôi lỗi của ta.

Ngay thời điểm bốn người cực độ khiếp sợ, Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng.

Hô!


Lực lượng tâm thần bàng bạc liền đem tên ngũ trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc cường giả kia bao khỏa, một đoàn ngọn lửa màu tím nho nhỏ hướng mi tâm hắn điện bắn đi.

- Muốn đem ta biến thành khôi lỗi? Nằm mơ!

Ma Linh tộc cường giả kia đột nhiên bừng tỉnh, linh hồn đúng là kịch liệt giãy dụa lên.

Mặc dù Tâm cung của hắn đã bị phong ấn, nhưng hắn là ngũ trọng Hư Kiếp cường giả, sâu trong linh hồn cổ bản năng kháng cự chi lực kia lại cường đại vô cùng.

Lúc trước Thanh Hỏa cùng hắn so sánh, liền giống như gặp dân chơi thứ thiệt.

Hiện tại cho dù tu vị của Mộ Hàn tăng nhiều, nhưng muốn đem Tử Diễm Đồ Đằng trồng vào trong linh hồn vị Ma Linh tộc cường giả này, lại cũng không phải chuyện dễ dàng.

Một cái cực lực bách áp! Một cái dốc sức liều mạng kháng cự!

Hai người rất nhanh liền lâm vào giằng co.

Thời gian ngày từng ngày đi qua...

Tu vị Võ Tiên cảnh khủng bố kia của Cổ Thương Phong, làm cho tất cả tu sĩ tiên phủ muốn phản kháng đều cảm nhận được tuyệt vọng, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ mà tiếp nhận sự thật.

Thời gian dần qua, Côn Luân tiên phủ khôi phục bình tĩnh.

Nhưng tin tức tiên phủ đổi chủ, cũng ở trong Bảo Tiên Thiên Vực nhấc lên sóng to gió lớn. Võ đạo tu sĩ của Thiên Vũ tông, Thái Dương thành, Vị Ương Kiếm Tông… tất cả thế lực lớn còn lại hoặc ở bên ngoài tiên phủ băn khoăn bồi hồi, hoặc dùng các loại lý do tiến vào tiên phủ dò xét tình huống.

Đối với tình huống chân thật ngày đó, Cổ Thương Phong cũng không hạ lệnh giữ bí mật.

Khi tin tức được chứng thực, vô số người khiếp sợ.

Tông phái cường đại nhất Bảo Tiên Thiên Vực rõ ràng đã xảy ra nội loạn, hơn nữa sau khi nội loạn, thực lực của Côn Luân tiên phủ chẳng những không có suy yếu, ngược lại bởi vì Cổ Thương Phong cái Võ Tiên cảnh siêu cấp cường giả này xuất hiện mà đạt đến một cái đỉnh phong mới. Tại Bảo Tiên Thiên Vực, Võ Tiên tuyệt đối là tồn tại Cự Vô Phách!

Côn Luân tiên phủ kia càng không thể trêu chọc!

Cuối cùng toàn bộ đều an ổn!

Ngay thời điểm phần đông thế lực của Bảo Tiên Thiên Vực trong lòng run sợ, trong cung điện Thiên Trúc sơn của Côn Luân tiên phủ, Mộ Hàn rốt cục hiển lộ ra một vòng vui vẻ thoải mái. Ngay tại vừa rồi, hắn rốt cục hướng trong linh hồn tên tam trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc cường giả cuối cùng kia trồng vào Tử Diễm Đồ Đằng, đoàn U Minh hoả diễm kia cũng là lần nữa bành trướng.

Trong khoảng thời gian này, bốn gã Hư Kiếp cường giả liên tiếp hóa thành khôi lỗi, ngọn lửa màu tím trong Tâm cung Mộ Hàn lại tùy theo lớn mạnh mấy chục lần.

Phanh!

Gần như đồng thời, tầng bích chướng vô hình gần như nghiền nát trong cơ thể Thiên anh của Mộ Hàn kia cũng nhịn không được nữa, lập tức bạo tán ra, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Thần Hải thất trọng thiên!

Cảm thụ được chân nguyên cùng với cường độ chân nguyên điên cuồng tăng lên trong cơ thể kia bắt đầu khởi động, Mộ Hàn bắn người mà lên, không sai biệt lắm có thể xuất phát... Bất quá ở trước khi rời đi, còn có chuyện phải xử lý thoáng một phát.

- Người kia ở Thái Tố thành cổ tránh được một kiếp, hôm nay cũng là thời điểm nghỉ ngơi!

Lời còn chưa dứt, thân ảnh Mộ Hàn đã từ trong cung điện biến mất.

Một ngày sau, đêm khuya, trong một tòa lầu các tinh mỹ của Tư Không gia tộc, Tư Không Chiếu đang cùng một vị nữ tử mỹ mạo điên loan đảo phượng, lại đột nhiên bị một nhúm tử mang đâm trúng, toàn bộ thân hình đều hóa thành một đoàn huyết vụ, đem thân thể nõn nà của nữ tử kia nhuộm đỏ bừng một mảnh...