Âm thanh của lão vốn đã to, lại được chân khí trong cơ thể kích động thêm nên càng được phóng đại thêm mấy lần, khiến cho khán giả ở từng góc sân khảo nghiệm đều có thể nghe được rõ ràng.
Lão đang nói còn chưa lời liền có bốn bóng người đồng thời từ bốn góc sân khảo nghiệm lao nhanh ra, rơi xuống bên rìa đài cao bao phủ dưới lớp sương mù mờ ảo.
Trong nháy mắt này, tiếng huyên náo chung quanh đúng là hoàn toàn biến mất, sân khảo nghiệm yên tĩnh đến cái kim rơi cũng có thể nghe thấy được.
Mọi người ngưng thần nín thở nhìn chăm chú vào bốn người kia, ánh mắt lom lom nhìn không dám chớp mắt. Những thiếu niên Mộ gia ở lối vào sân khảo nghiệm cũng trở nên càng thêm căng thẳng.
Mộ Hàn thì có chút tò mò đánh giá bốn vị trưởng lão đột nhiên xuất hiện kia. Trong số bọn họ, Mộ Hàn chỉ nhận ra được ông lão áo xám ở trong đó. Lão chính là viện chủ của viện Tuyển Phong, Thất trưởng lão Mộ Phi Vân.
- Khởi động.
Ngay sau đó, lại là hai âm thanh bật ra từ cổ họng của Mộ Thanh Hải.
Mà trong khoảnh khắc âm thanh này vang lên, bốn vị trưởng lão lại đồng thời vươn song chưởng, nhanh như chớp vỗ vào trên vách tường của đài cao. Chỉ nghe tiếng động ầm ầm vang lên từ bên trong đài cao do được kích động ra, từng đợt từng đợt ánh sáng trắng xóa nhè nhẹ lấy tám bàn tay làm trung tâm, tựa như mạng nhện mà điên cuồng kéo dài về hướng bốn phía.
Trong thời gian còn không đến một phần mười canh giờ , từng đợt từng đợt ánh sáng nhè nhẹ đã kết dính với nhau , phủ kín cả đài cao. Màn sương mù bao phủ đài cao trong nháy mắt liền tiêu tan hầu như không còn.
Bốn vị trưởng lão như Mộ Phi Vân bất chợt thu tay lại, rồi ngồi bệt xuống ngay tại chỗ, trong thần sắc lại mơ hồ lộ ra vẻ mỏi mệt. Trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, chân khí của bọn họ cơ hồ tiêu hao hết sạch.
- Ái chà chà!
Khi tình trạng bên trong đài cao này hoàn toàn bày biện ra, tộc nhân Mộ gia ở chung quanh dẫu đã từng nhìn thấy nhưng vẫn không thể không kinh ngạc, còn như Mộ Hàn lại không nhịn được khẽ hít vào một hơi. Bên trong đài cao thật giống bị moi trống rỗng toàn bộ . Thông qua lớp màn trong suốt giống như thủy tinh phủ trên đỉnh đài cao, có khả năng nhìn rõ ràng bên trong có một thông đạo đan xen, uốn lượn quanh co khúc khuỷu, thật giống như mê cung.
Khảo nghiệm Tuyển Phong của Mộ gia, liền tiến hành tại bên trong mê cung kia.
Cái đài tròn thật lớn này cao đến gần hai thước, thế nhưng đỉnh của nó lại chỉ ngang bằng gần như song song cùng với tầng bậc thang thứ nhất chung quanh sân khảo nghiệm . Đứng ở trên những bậc thang này, mọi người có khả năng nhìn thấy phi thường tinh tường tất cả mọi thứ phát sinh bên trong mê cung . Điều này liền ý nghĩa, bất cứ động tĩnh nào ở bên trong đều không thoát khỏi tầm mắt của mọi người đứng xem.
- Đã sớm nghe nói mê cung sân khảo nghiệm của Mộ gia thập phần kỳ diệu. Hôm nay trông thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Trên khán đài phía bắc, một người nữ nhân điệu bộ cực kì thướt tha không nhịn được vỗ tay lên tiếng hô nhỏ. Trên gương mặt xinh đẹp duyên dáng mơ hồ lộ ra vẻ kinh ngạc. Người này là trưởng lão Kim gia Kim Vũ Trúc đến từ Liên Thành .
- Cũng không biết khảo nghiệm Tuyển Phong này sẽ lấy dạng phương thức như thế nào để tiến hành? Đối diện đánh nhau ở trong mê cung chăng?
Hùng Hãn cũng là thì thào tự nói.
- Trong sân khảo nghiệm mê cung có khắc họa Đồ Văn đúng là cực kỳ phiền phức. Do đó cần có bốn vị tu sĩ Vũ Hóa Cảnh thi triển toàn lực mới có thể khởi động. Có lẽ cũng được coi là một món Đạo Khí cao phẩm. Đáng tiếc, Đạo Khí này cũng không phải vũ khí, hơn nữa cũng không thể hòa tan vào cùng nơi đây. Nếu không còn không biết sẽ đưa tới biết bao nhiêu người mơ ước.
- Xì xào xì xào
Nhìn thấy đài tròn mà mê cung này phô ra, các đại biểu thế tộc không yên lòng cuối cùng cũng đành che giấu tâm tư đi một chút. Hoặc là tự lầm bầm lầu bầu, hoặc là bàn tán nói thầm thì với nhau.
Thu hết những âm thanh này vào trong tai, trong mắt Mộ Thanh Sơn hiện lên một dáng vẻ không dễ gì phát hiện được.
Đúng lúc này, một người trưởng lão Mộ gia đột nhiên tới gần bên cạnh Mộ Thanh Sơn, làn môi có hơi nhúc nhích vài cái, tựa hồ đang nói cái gì đó cho lão ta.
- Hả?
Mộ Thanh Sơn trong mũi hừ nhẹ một tiếng, gương mặt với mái tóc hoa râm khẽ cau lại. Hai đạo ánh mắt giống như xuyên qua không trung hơn trăm thước, rồi rơi trên người đám thiếu niên Mộ gia đang đứng ở lối vào sân khảo nghiệm kia. Chỉ sau một lúc lâu, ánh mắt của lão liền trở nên cực kỳ phức tạp, ngoài sự cố ý còn có tò mò, có mừng vui bất ngờ, có tức giận
- Ai đang nhìn ta vậy?
Mộ Hàn vừa mới có chút hồ nghi mà ngước mắt nhìn lên, thế nhưng cảm giác mơ hồ trong lòng về tình trạng khác thường nho nhỏ này liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Hắn không khỏi bắt đầu nhìn quanh hai bên.
Lúc này, âm thanh của Mộ Thanh Hải lại lần nữa vang vọng cả sân khảo nghiệm:
- Chư vị, khảo nghiệm Tuyển Phong mỗi năm một lần của Mộ gia chúng ta , hiện tại bắt đầu!
Trong tiếng quát kích động, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía những thiếu niên sẽ tham gia khảo nghiệm này .
Âm thanh của Mộ Thiết Tiên cũng chợt lọt vào trong tai của gần hai trăm tên thiếu niên
- Qui củ của khảo nghiệm Tuyển Phong, các ngươi đều đã phi thường rõ ràng. Sau khi tiến vào cần phải dốc ra toàn lực, đừng để cho người ta coi thường Mộ gia chúng ta. Mười người đứng đầu khảo nghiệm đều có thể tiến vào viện Duệ Phong. Người đứng đầu lại còn thu được thêm Như Ý Kim Đan., tất cả chín người còn lại thì ai cũng sẽ có phần thưởng hậu hĩnh. Được rồi, tất cả mọi người xuất phát đi, nhất định phải dốc toàn lực, không nên che giấu.
- Vâng!
Đối diện mấy thước là lối đi xuống để đi tới đài tròn của mê cung. Khi nghe gọi đến tên, mọi người lên tiếng trả lời rồi bước tới. Ai nấy đều bước vào thông đạo, thông qua cánh cửa hình vòm cung tròn để tiến vào hành lang đối diện phía trước . Cơ hồ là trong khoảnh khắc bước chân vào cửa bên trong hành lang thì bóng dáng của bọn họ liền đã biến mất. Rồi sau đó lại thoáng hiện tại các khu vực khác nhau của mê cung.
- Mộ Hàn, ngươi cần phải biểu hiện thật tốt!
Lúc nhìn thấy Mộ Hàn đi qua chính mình về phía trước thì sắc mặt Mộ Thiết Tiên đột nhiên tối sầm, lão cười lạnh một tiếng.
- Thiết Tiên giáo thụ, đệ tử nhất định sẽ không để người thất vọng.
Mộ Hàn cười híp mắt mà khẽ gật đầu, rồi sau đó lại nói phi thường nghiêm túc
- Nếu không, chẳng phải lãng phí khối lệnh bài đệ tử Tứ Trọng kia mà giáo thụ đã cấp phát cho đệ tử sao.
Mộ Hàn nói ra những lời này, trong nháy mắt khiến cho Mộ Thiết Tiên nghĩ tới nỗi xấu hổ hôm trước. Khuôn mặt lão lập tức liền đen sì, đôi môi vừa mới hé mở một cái thì lại phát hiện Mộ Hàn sau khi vừa nói hết lời, thân hình không hề dừng lại chút nào. Chỉ hai ba bước liền nhảy đến lối vào thông đạo gần nhất, một bước liền chui vào trong cổng vòm.