- Hiện tại hẳn là ngày thứ hai mươi, Mộ Hàn, ngươi vẫn còn chịu đựng được sao?
Võ Cực Điện, bên trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh ân cần thăm hỏi. Nàng giấu mình ở trong Tâm Cung, áp lực bên ngoài đối với nàng không sinh ra bất cứ ảnh hưởng nào, nhưng Mộ Hàn cũng không giống như vậy. Việc nuốt chửng hơn hai trăm Linh Võ Tiên Nguyên, khiến cho thân thể và linh hồn Mộ Hàn phải gánh chịu những áp lực vô cùng hào hùng.
Nếu như hai tu sĩ cảnh giới Linh Trì cùng ngây người ở bên trong Võ Cực Điện suốt một thời gian dài như nhau, trong đó một người chỉ nuốt chửng hai mươi đám Linh Võ Tiên Nguyên, tên còn lại số lượng nuốt chửng Linh Võ Tiên Nguyên lại đạt tới hơn hai trăm. Như vậy áp lực mà người sau phải gánh chịu đã tuyệt đối xa vượt xa người trước.
Trong số tất cả tu sĩ cảnh giới Linh Trì tiến vào này Linh Vũ Pháp Giới này, Mộ Hàn còn cách thời gian trụ lại kỉ lục dài nhất cũng một hồi lâunữa, nhưng áp lực mà hắn phải đón nhận khẳng định là mạnh nhất.
- Vẫn còn có thể.
Qua một hồi thật lâu sau, âm thanh đáp lại của Mộ Hàn mới bắt đầu vang vọng bên trong Tâm Cung, trong âm thanh ẩn chứa sự tự tin vô cùng lớn lao
- Chúng ta hiện tại tổng cộng bắt được hai trăm Linh Võ Tiên Nguyên, tranh thủ đến lúc phải đi ra ngoài sao cho tổng số Linh Võ Tiên Nguyên có thể vượt qua hai trăm mười.
- Được rồi, nếu như không chống đỡ nổi thì cũng đừng gượng gạo chính mình. Có hai trăm Linh Võ Tiên Nguyên là đã vượt ra ngoài dự tính lúc ban đầu của chúng ta nhiều lắm.
- Ừ.
Giờ phút này, Mộ Hàn tuy là mặt mày mỏi mệt, nhưng tinh thần cũng là vẫn còn hơi khỏe mạnh. Những đám khí tức xanh lam tới lui qua lại ở không gian trong bụng Thiên Anh . Cảm thụ được lực lượng khủng bố ẩn chứa bên trong bọn chúng, Mộ Hàn liền không nhịn được mà thấy tâm thần phấn chấn, chỉ cảm thấy trong cơ thể tựa hồ lại tràn ngập sức lực.
Một lát sau. Tâm thần Mộ Hàn đã hành động.
Lần này, Mộ Hàn nhắm vào chính là một đám Linh Võ Tiên Nguyên chỉ to bằng bàn tay. Trong mấy ngày gần đây, hắn lựa chọn đều là loại mồi săn chỉ có hình thể nhỏ này. Mặc dù là hai cái Vô Lượng Tiên Cung và Tử Hư Thần Cung hợp lực, hiện tại cũng rất khó bắt được loại Linh Võ Tiên Nguyên to như chậu nước rửa mặt.
Hình thể càng lớn, năng lực cảm ứng của Linh Võ Tiên Nguyên lại càng mạnh.
Nhất là khi Mộ Hàn nuốt chửng càng nhiều Linh Võ Tiên Nguyên, bọn chúng lại càng có thể cảm ứng được sự tồn tại tâm thần của Mộ Hàn. Đến hơn mười ngày gần đây, cơ hồ là khi tâm thần của Mộ Hàn vừa hành động, bọn chúng liền tránh né thật xa. Hơn nữa Mộ Hàn còn phải chống đỡ với loại công kích nhằm vào linh hồn này, khiến cho việc vận hành lực tâm thần càng ngày càng gian nan, đã rất khó vượt qua tốc độ của loại Linh Võ Tiên Nguyên hình thể lớn, chỉ có thể lui mà túm lấy loại thứ yếu nhỏ hơn.
- Vút!
Tiếng rít rất nhỏ xé gió phá không dựng lên. Tâm thần Mộ Hàn phảng phất đang bước đi trong vũng bùn. Nó chia làm mấy chục phần từ bốn phương tám hướng ập đến gần một đám Linh Võ Tiên Nguyên nho nhỏ.
Mấy chục cỗ tâm thần này có tốc độ không đồng nhất,tùy theo cự ly có xa có gần đến Linh Võ Tiên Nguyên kia .
- Vèo!
Đến khi cỗ tâm thần tốc độ nhanh nhất kia còn cách Linh Võ Tiên Nguyên không sai biệt lắm khoảng hai mươi thước thì nó giống như hồ ly ngửi được mùi nguy hiểm liền nhằm hướng xa xa mà chạy trốn mãnh liệt . Tuy nhiên, chỉ trong tích tắc liền lại có một cỗ tâm thần khác đột nhiên xuất hiện ở phía trước, ngăn cản đường đi của nó.
Linh Võ Tiên Nguyên lại chuyển hướng lần nữa , rồi lại thêm một lần bị ngăn cản.
Cứ liên tục tuần hoàn như thế , không gian hoạt động của Linh Võ Tiên Nguyên càng ngày càng nhỏ. Gần một khắc canh giờ sau, Linh Võ Tiên Nguyên rốt cục đã thành cá trong chậu. Bị mấy chục cỗ tâm thần của Mộ Hàn bao trùm. Lập tức ngay sau đó, kình lực hút mạnh mẽ liền tuôn ra ập tới, kéo nó chậm rãi về hướng Mộ Hàn .
Vào những lúc như thế này, với lực lượng của Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh, mặc dù là nuốt chửng loại Linh Võ Tiên Nguyên nho nhỏ thì tốc độ cũng là chậm như ốc sên.
Trong ngày thứ hai mươi tiến vào Linh Vũ Pháp Giới , hai người cùng nhau thu được bốn đám Linh Võ Tiên Nguyên.
. . .
- Quả nhiên là phá kỉ lục!
- Nhìn xu thế này, bọn họ sợ là có thể chống đỡ ở Võ Cực Điện trên hai mươi ba hai mươi bốn ngày.
- Dịch Phong Chủ và Ngư Phong Chủ, nếu mà biết đệ tử của bọn họ làm được chuyện chấn động như thế ở chỗ này , sợ là con ngươi đều phải trợn trừng lồi ra, ha ha.
. . .
Linh Vũ Pháp Giới,bên trong tòa tiểu đình nghỉ chân đẹp đẽ tinh xảo kia, số lượng tu sĩ cảnh giới Dương Hồ hội tụ mà đến đã gia tăng lên hơn mười người. Tiếng thán phục, âm thanh tán thưởng thỉnh thoảng vang lên.
- Các vị trưởng lão, làm thế nào mà tất cả đều đến nơi này vậy?
Bỗng dưng, một âm thanh cứng cáp truyền tới. Mọi người theo bản năng nhìn lại theo tiếng nói, chỉ thấy có hai bóng người đang chạy như bay mà đến. Trong đó ông lão áo bào trắng kia đúng là Khai Dương Phong Chủ Dịch Chân Nhân.
Đi cùng Dịch Chân Nhân dắt tay nhau tới, chính là Diêu Quang Phong Chủ Ngư Thanh Liên.
- Dịch Phong Chủ!
- Ngư Phong Chủ!
Mọi người vội vàng chào hỏi.
Một ông lão gầy còm liền tươi cười đáp với nét mặt hân hoan:
- Hai vị Phong Chủ, lão gia hỏa chúng ta đến đây đều là vì hai tên đệ tử kia của các ngươi.
- A?
Dịch Chân Nhân cười dài bay xuống tiểu đình, tâm thần lớn lao chính là tức thì lan tràn đi về phía Võ Cực Điện ở đằng trước. Chỉ chốc lát sau đó, nụ cười trên mặt Dịch Chân Nhân càng rạng rỡ hơn
- Không tồi, không tồi, xem ra còn có thể chống đỡ thêm vài ngày, sáng lập ra kỉ lục mới của tu sĩ cảnh giới Linh Trì tu luyện ở trong Linh Vũ Pháp Giới này.
Trong khoảng thời gian này, Dịch Chân Nhân và Ngư Thanh Liên cũng không sống ở Linh Vũ Pháp Giới. Tu vi của bọn họ đều đã đạt tới cảnh giới Dương Hồ cực hạn. Đến tình trạng như vậy, nếu dựa hết vào khổ tu đã không có tác dụng quá lớn, vẫn nhất định phải có cơ duyên và thấu hiểu ngộ ra. Cho nên, nếu mà vô sự thì bọn họ thông thường đều tới nơi này.
Hôm nay đúng là ngày thứ hai mươi mà Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh tiến vào Linh Vũ Pháp Giới. Bọn họ thấy Mộ Hàn trước sau không hề xuất hiện, liền vào lúc sắp hết ngày lại lần nữa tiến vào Linh Vũ Pháp Giới để xem một chút tình huống. Mà trạng thái của Mộ Hàn giờ phút này, hiển nhiên khiến cho Dịch Chân Nhân phi thường vừa lòng.
- Cái gì, Tố Ảnh đâu?
Dịch Chân Nhân vừa dứt lời, Ngư Thanh Liên liền sắc mặt khẽ biến, trong đầu lập tức toát ra một ý niệm. Chẳng lẽ đúng lúc chính mình tiến vào Linh Vũ Pháp Giới , thì là thời điểm Tiêu Tố Ảnh bị mạnh mẽ cưỡng chế tống đi ra ngoài? Trong lúc suy nghĩ đó, Ngư Thanh Liên không khỏi có chút tiếc rẻ. Chỉ thiếu chút nữa thồi là đệ tử kia của mình cũng có thể phá bỏ kỉ lục.
Một người nữ nhân trung niên mỉm cười nói:
- Ngư Phong Chủ đừng lo lắng, đệ tử kia cũng vẫn còn ở Võ Cực Điện, nhưng lại là bên trong Tâm Cung của La Thành .
- Cái gì?
Nghe nói như thế, Ngư Thanh Liên không khỏi ngây người sửng sốt, tức thì nhanh chóng trao đổi ánh mắt với Dịch Chân Nhân. Cả hai đều từ trong con mắt đối phương thấy được một nỗi kinh ngạc.
- Tiêu Tố Ảnh không cố gắng luyện hóa hấp thu Linh Võ Tiên Nguyên bên trong Võ Cực Điện, lại chạy đến chui vào Tâm Cung người khác làm cái gì?
Liền vào lúc Dịch Chân Nhân và Ngư Thanh Liên trăm suy nghĩ cũng không giải đáp được , ông lão gầy còm kia nói với vẻ mặt kì dị cổ quái:
- Đây là hai đứa tiểu tử kia đang cùng hợp tác nuốt chửng Linh Võ Tiên Nguyên . . . Dịch Phong Chủ, Ngư Phong Chủ, các ngươi có biết hai mươi ngày này, bọn họ tổng cộng bắt được bao nhiêu Tiên Nguyên?
- Bao nhiêu?
Dịch Chân Nhân và Ngư Thanh Liên cơ hồ đồng thanh hỏi.
- Hơn hai trăm!
. . .
Khai Dương Phong Chủ và Diêu Quang Phong Chủ lập tức ngây người ngay tại chỗ. Phải qua một hồi lâu, hai người mới khó có thể tin lại lần nữa nhìn về phía Võ Cực Điện. Xuyên qua cửa điện mở rộng, ánh mắt hai người phảng phất giống như đã thực chất hóa mà nhìn không chớp mắt chằm chằm vào người Mộ Hàn. Lúc này, Mộ Hàn đang từ từ kéo một đám Linh Võ Tiên Nguyên về phía mình. . .
Thời gian lướt qua rất nhanh. Ngày thứ hai mươi mốt, Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh thu được hai đám Linh Võ Tiên Nguyên.
Ngày thứ hai mươi hai, vẫn là hai đám Linh Võ Tiên Nguyên.
Ngày thứ hai mươi ba . . .