Vũ Vương

Chương 673: Lễ vật của Phong Chủ ( tam )

- Đệ tử ra mắt sư phụ.

Lại được Dịch Chân Nhân triệu hoán, Mộ Hàn thêm một lần đi vào điện Huyền Dương thì trong lòng không nhịn được mà có hơi chờ mong. Nhưng khi hắn thấy rõ gương mặt của Dịch Chân Nhân thì lại không khỏi ngây người sửng sốt. Lúc này, Dịch Chân Nhân dường như cực kỳ kích động, phảng phất như đang thấy được báu vật hiếm có trên đời nào đó .

- Ngồi , ngồi, để cho sư phụ nhìn một chút Tâm Cung của ngươi.

Dịch Chân Nhân mặt mày hớn hở vẫy vẫy tay.

- Vâng!

Mộ Hàn lên tiếng trả lời mà đi về phía trước, đầu óc lại đang bắt đầu suy tính cực kì nhanh chóng .

Nghe được Dịch Chân Nhân nói những lời này, Mộ Hàn lập tức liền đoán được là xảy ra chuyện gì. Chính mình hấp thu Xuân Vũ Hóa Sinh Đan đã sử dụng thời gian quá ngắn, cho nên khiến cho trong lòng sư phụ nghi ngờ, lúc này mới muốn dò xét Tâm Cung của mình. Nhưng mà, nhìn thần sắc của sư phụ thì hẳn không phải là làm hỏng cái gì.

- Theo Sơn Chủ suy đoán, ngươi có thể liền hoàn toàn hấp thu dược lực của Xuân Vũ Hóa Sinh Đan nhanh như vậy . Vậy rất có thể là Đạm Hồn Thánh Cung của ngươi đã lột xác thành Phệ Linh Tiên Cung .

Dịch Chân Nhân cười híp mắt nhìn Mộ Hàn, rồi chậm rãi nói ra suy đoán của Sơn Chủ Chân Vũ Thánh Sơn Cổ Thương Phong .

- Phệ Linh Tiên Cung?

Mộ Hàn kinh ngạc ngồi ở phía đối diện Dịch Chân Nhân.

- Đúng, chính là Phệ Linh Tiên Cung, sau khi lột xác đã làm cho chủng loại Tâm Cung này tích tụ sản sinh ra vô số lực hút bên trong không gian Tâm Cung. Tốc độ nuốt chửng lực lượng linh hồn ít nhất có thể tăng lên mấy chục lần. Có được Tâm Cung như vậy, tự nhiên có khả năng lập tức hấp thu dược lực mà không phải lo lắng sẽ bị cắn trả.

Dịch Chân Nhân vuốt râu mà cười.

- Sư phụ, sáng nay tại bên trong Chân Vũ Các sau khi đột phá đến Linh Trì Nhị Trọng Thiên, đệ tử liền phát hiện bên trong Tâm Cung hình như thời thời khắc khắc đều tràn ngập lực hút.

Tâm niệm Mộ Hàn suy tính thật nhanh. Lập tức cứ theo những lời Dịch Chân Nhân đã nói vừa rồi mà phụ họa theo. Chỉ là lừa gạt ông ta như vậy, lại làm cho trong lòng Mộ Hàn cảm thấy xấu hổ.

- Thế này là được rồi.

Dịch Chân Nhân càng là tươi cười rạng rỡ, lập tức để song song hai ngón tay rồi điểm vào mi tâm của Mộ Hàn. Hỏa pháp lực chợt lóe rồi biến mất. Mộ Hàn cũng không kháng cự, tùy ý để cho pháp lực của Dịch Chân Nhân tiến vào Tâm Cung của mình. Cơ hồ đồng thời, ý niệm của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, lực hút cuồn cuộn không ngừng từ trong cơ thể Thiên Anh khuếch tán tỏa ra.

- Lực hút quả là mạnh!

Tức thì, Dịch Chân Nhân liền thu hồi hai ngón tay mà nói với vẻ hơi kích động


- Tâm Cung của ngươi quả nhiên là lột xác. Có Phệ Linh Tiên Cung này , tốc độ tu luyện của ngươi sẽ nhanh hơn. Đáng tiếc, trên tay vi sư cũng không có đan dược thích hợp cho ngươi dùng. Nói cách khác, chưa biết chừng có thể trong vòng năm năm đột phá đến Linh Trì Thất Trọng Thiên, trong vòng mười năm đột phá đến cảnh giới Dương Hồ. Đến lúc đó vừa lúc tiến cử ngươi gia nhập Côn Lôn Tiên Phủ, nếu không, lại được đợi thêm năm mươi năm nữa .

- Côn Lôn Tiên Phủ?

Mộ Hàn tim đập thình thịch, hắn tình nguyện khởi đầu từ đệ tử Ngoại Sơn mà cũng muốn gia nhập Chân Vũ Thánh Sơn. Không phải là vì để có thể tiến vào Côn Lôn Tiên Phủ sao? Lúc này hắn hào hùng vạn trượng mà nói:

- Sư phụ yên tâm, coi như không có đan dược hỗ trợ. Đệ tử cũng phải trong vòng mười năm bước vào cảnh giới Dương Hồ!

- Hảo, quả nhiên không hổ là đồ đệ của Dịch Chân Nhân ta!

Dịch Chân Nhân nghe vậy, bất giác cười to

- La Thành, ngươi hôm nay giúp Khai Dương Phong chúng ta đoạt được vị trí thứ tư trong Võ Các Đạo Hội . Vốn là vi sư muốn thưởng cho ngươi năm trăm vạn Công Huân, để ngươi đến nội đường của Điện Võ Công mà đổi lấy vài loại công pháp võ đạo. Nhưng mà, ngươi đã có chí lớn như thế, ta đây làm sư phụ cũng không thể rất keo kiệt. Vi sư quyết định thay đổi một loại phần thưởng cho ngươi , đưa ngươi nhập Chân Linh Pháp Giới. Ngươi có thể ở nơi đó thu hoạch được bao nhiêu, phải nhìn vận may của ngươi .

- Linh Vũ Pháp Giới?

Mộ Hàn kinh ngạc hỏi, chỗ này hắn vẫn là lần đầu nghe nói.

Dịch Chân Nhân gật đầu cười nói:

- Linh Vũ Pháp Giới này là một không gian độc lập của Chân Vũ Thánh Sơn chúng ta. Chỉ có tu sĩ từ cảnh giới Dương Hồ trở lên mới có thể vào trong đó tu luyện . . . Ngươi tuy là tu sĩ cảnh giới Linh Trì, nhưng ngươi có được Phệ Linh Tiên Cung nên trong khoảng thời gian ngắn, hẳn là có thể đón nhận được áo lực bên trong Linh Vũ Pháp Giới kia.

- Nhưng mà rốt cuộc có thể kéo dài được bao nhiêu ngày ở nơi này thì phải nhìn năng lực của một mình ngươi. Nếu mà thực sự không chịu nổi thì cũng không có nguy hiểm gì, chỉ là sẽ bị Linh Vũ Pháp Giới trả về Chân Vũ Thánh Sơn này. Chỉ là đến một chuyến như vậy, trước khi đạt tới cảnh giới Dương Hồ thì ngươi không bao giờ có thể đi vào nữa.

Nói đến đây, Dịch Chân Nhân lại trêu ghẹo cười nói

- La Thành, cơ hội như thế có thể cũng không nhiều lắm, đưa tu sĩ cảnh giới Linh Trì như ngươi này đi vào một lần, chân nguyên toàn thân vi sư đều sẽ tiêu hao sạch sẽ. Ngươi cần phải cố gắng làm rạng mặt vi sư, nhất định phải cố gắng lưu lại ở bên trong đủ hai mươi mốt ngày.

Mộ Hàn lấy làm kinh hãi:

- Sư phụ, đưa đồ đệ đi vào, người lại phải hao phí toàn bộ chân nguyên?

Dịch Chân Nhân cười nói:

- Nếu như chỉ là một mình vi sư thì tiến vào Linh Vũ Pháp Giới tự nhiên phi thường dễ dàng. Nhưng muốn dẫn được ngươi cùng theo đi vào thì có thể không được dễ dàng như vậy. Nếu mà không có tu vi cảnh giới Dương Hồ , sau khi tiến vào lối thông không gian tất nhiên sẽ phải chịu Linh Vũ Pháp Giới bài xích. Muốn kháng cự sức đẩy chống lại kia, mặc dù là vi sư thì cũng phải dùng hết toàn lực.


Kỳ thật, Dịch Chân Nhân còn có một câu không hề nói ra, một khi sức đẩy bị khơi gợi xuất ra bên trong không gian thông đạo của Linh Vũ Pháp Giới, thì cho dù là có thực lực dũng mãnh như lão thì cũng bị gánh chịu nguy hiểm không nhỏ .

Mộ Hàn lập tức bắt đầu chần chờ:

- Nói như vậy. . .

Dịch Chân Nhân trầm giọng nói:

- Tiểu tử kia, không nên tình cảm yếu đuối. Chân nguyên hết sạch, nhanh chóng là có thể tu luyện trở về. Nếu mà hiện tại Tâm Cung của ngươi vẫn là Đạm Hồn Thánh Cung, coi như xin vi sư đưa ngươi đi vào thì vi sư cũng không có khả năng đồng ý. Ngươi hiện nay có Phệ Linh Tiên Cung, không vào Linh Vũ Pháp Giới tu luyện thì rất đáng tiếc .

- Vâng, sư phụ.

Mộ Hàn đành phải gật đầu, trong lồng ngực dị thường cảm kích.

- Nhớ lấy, tranh thủ lưu lại ở bên trong đủ hai mươi mốt ngày.

Dịch Chân Nhân cười dài nói.

- Tại sao cần phải như thế?

Mộ Hàn có chút hồ nghi.

- Trong lịch sử Chân Vũ Thánh Sơn chúng ta , tu sĩ cảnh giới Linh Trì tiến vào Linh Vũ Pháp Giới thì thời gian tu luyện dài nhất trong ghi chép là hai mươi ngày. Vi sư hy vọng ngươi có thể phá bỏ cái kỉ lục này.

Dịch Chân Nhân vui vẻ dạt dào mà nói cường điệu

- Điều này chẳng những là kỳ vọng của sư phụ, mà cũng là kỳ vọng của Sơn Chủ lão nhân gia ông ta.

- Sơn Chủ?

Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhảy, trong đầu trong nháy mắt hiện lên vô số ý nghĩ. Hắn chợt hít một hơi thật dài mà nói

- Sư phụ yên tâm, cho dù liều chết chống đỡ, đệ tử cũng sẽ chống đỡ đủ hai mươi mốt ngày tại Linh Vũ Pháp Giới.

- Rất tốt.

Dịch Chân Nhân vừa lòng cười cười. Sau khi tiến vào Linh Vũ Pháp Giới liền sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì nữa. Cho nên lão mới có thể không hề cố kỵ mà gia tăng áp lực lên Mộ Hàn . Đương nhiên, đó cũng là nhờ phẩm chất Tâm Cung của Mộ Hàn nên có hy vọng phá vỡ kỉ lục. Nếu không, tự nhiên thì lão sẽ không làm điều thừa.

- Ngươi vừa mới đột phá đến Linh Trì Tam Trọng Thiên, đi về trước củng cố vững chắc tu vi một phen. Ba ngày sau, vi sư sẽ cho ngươi đi Linh Vũ Pháp Giới .

- Vâng!

. . .

Mộ Hàn khom người trở lui.

Sau khi trở lại chỗ ở của mình tại Khai Dương Phong, Mộ Hàn lập tức đóng chặt cửa phòng, bắt đầu tĩnh tâm tu luyện. Không mất bao nhiêu thời gian, liền lần lượt có đệ tử Nội Sơn đi tới thăm hỏi. Trong đó có đồng môn Khai Dương Phong, cũng có đệ tử đứng đầu còn lại. Thậm chí ngay cả bọn người Tiêu Cố, Ân Vận, Yến Thu Mi, Cầm Cơ và Mục Phong đều đi một chuyến đến đây. Nhưng mà chỉ là đứng ở ngoài cửa cảm ứng trong chốc lát, liền đều lặng yên rời đi, cũng không có người nào quấy nhiễu Mộ Hàn.

Thời gian lướt qua rất nhanh, ba ngày chỉ thoáng cái là vượt qua.