- Qua Thiện bại?
- Thế này cũng quá nhanh đi, ta đều còn không có phản ứng kịp liền đã phân ra thắng bại.
- Chậc chậc, Ngự Khí thuật của La Thành không ngờ lợi hại như thế?
. . .
Chỉ chốc lát yên lặng trôi qua, chung quanh Võ Phong Thai đã lại ồ lên.
- Sư muội, thấy rồi chứ.
Ven rìa khu rừng phía tây Võ Phong Thai , Yến Thu Mi dáng người thướt tha, duyên dáng yêu kiều đưa mắt nhìn sang Tu Diệu Châu đang đứng ở bên cạnh, trên mặt hiện lên một nụ cười mỉm.
Lúc này, Tu Diệu Châu đang bưng cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh ngạc.
Mặc dù nghe nói Mộ Hàn chiến thắng Mặc Vũ Khanh vốn ngang ngửa với Linh Trì Ngũ Trọng Thiên, Tu Diệu Châu chỉ là trong lồng ngực cảm thấy kinh ngạc, dù sao không có chính mắt nhìn thấy. Mà nay tự mình thấy hình ảnh Mộ Hàn đánh bại Qua Thiện đồng dạng cũng là tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên, nàng mới chính thức cảm nhận được một loại rung động không gì sánh kịp.
- La Thành sư đệ, thắng được cũng quá dứt khoát đi?
Tu Diệu Châu nói đầy vẻ thán phục
- Lại chỉ dùng một đao, liền đánh rớt Qua Thiện xuống dưới đài.
. . .
- Đến ngay cả một đao của La Thành đều không đỡ nổi, Qua Thiện này thật sự là .... !
Cách đó không xa, Lâm Ngọc Bạch sắc mặt tối sầm, cố nhịn mới không lên tiếng quát mắng hai chữ phế vật .
Nhưng mà đồng thời với sự tức giận, trong lòng Lâm Ngọc Bạch cũng dâng trào một sự kinh ngạc lộ rõ. Hắn thật không ngờ, thủ đoạn Ngự Khí của Mộ Hàn lại lợi hại như thế. Tu sĩ khác có lẽ chỉ là kinh ngạc với kết quả, nhưng mà cùng là Đạo Văn Sư nên Lâm Ngọc Bạch lại có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng khủng bố ẩn chứa trong thanh đoản đao xanh ngắt của Mộ Hàn .
Hắn vào lúc Linh Trì Nhất Trọng Thiên liền đã được như thế. Nếu mà đến Linh Trì Thất Trọng Thiên thì thủ đoạn Ngự Khí của hắn sẽ còn dũng mãnh như thế nào nữa đây?
Lâm Ngọc Bạch cắn chặt hàm răng, trong lòng bắt đầu khởi động một cơn ghen tỵ không sao diễn tả nổi.
- Hảo! La sư đệ, làm được rất hay!
Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Ngọc Bạch, Tiêu Cố ở cách đó mấy chục thước cũng lại hướng về phía Mộ Hàn trên Võ Phong Thai mà cao giọng kêu to lên, gương mặt tràn đầy sự vui vẻ khó có thể che dấu.
Chung quanh Tiêu Cố đều là đệ tử Khai Dương Phong. Thấy thế, tất cả cũng vội vàng cổ động Mộ Hàn.
Bọn họ ầm ĩ gây ra động tĩnh lớn như vậy. Đệ tử Thiên Tuyền Phong ở ngay bên cạnh tự nhiên là không chịu được liền vội vàng trợn mắt nhìn. Mùi thuốc súng trên Võ Phong Thai này lại cũng bắt đầu trở nên nồng nặc.
- Đạo Khí kia, chẳng lẽ là Sinh Tức Mộc Dương Đao năm đó của Dịch Phong Chủ ?
Ở trên đỉnh một tòa lầu các tại sườn núi Thiên Xu Phong, Vệ Sơn y bào phần phật đang trông về phía dưới chân núi xa xa, trên mặt lộ vẻ có hơi kinh ngạc. Năm đó, Dịch Phong Chủ cửu tử nhất sanh mới chiến thắng được đối thủ, thu được Sinh Tức Mộc Dương Đao . Mặc dù nó tịnh không thích hợp cho chính mình sử dụng, nhưng cũng trước sau đều quí trọng nó, không chịu dễ dàng cho người, không nghĩ tới lại chuyển giao nó cho La Thành.
- Sinh Tức Mộc Dương Đao đao là cực phẩm trong Đạo Khí siêu phẩm . Hơn nữa chất liệu đặc thù, nên có thể không ngừng cuồn cuộn mà tích tụ sản sinh ra Mộc pháp lực. Nay La Thành có Sinh Tức Mộc Dương Đao này nên pháp lực cũng sinh sôi không thôi . . . Những sư đệ Thiên Tuyền Phong này mà muốn thắng hắn, sợ là phi thường khó khăn.
. . .
- La Thành. Thắng!
Trên Võ Phong Thai, bóng dáng Hỗ Tinh Vân đột nhiên thoáng hiện để tuyên bố kết quả luận bàn giữa Mộ Hàn và Qua Thiện. Khi ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn thì không tự chủ được mà toát ra vẻ kinh ngạc.
Có hơi dừng lại chỉ chốc lát, hắn mới lại nói:
- La sư đệ, chiếu theo quy củ, trước trận luận bàn tiếp theo, ngươi có khả năng nghỉ ngơi hai khắc chung.
- Hỗ sư huynh, không cần phải nghỉ ngơi .
Mộ Hàn cao giọng cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Lữ Vân Phi là người thứ hai bị hắn khiêu chiến .
Lữ Vân Phi cau mày lại, chậm rãi đứng lên. Hắn cũng không bởi vì Mộ Hàn khinh thường mà tức giận, sắc mặt ngược lại có vẻ vô cùng nghiêm túc. Hắn biết rõ, tu vi của chính mình mặc dù cao hơn Mộ Hàn Tứ Trọng, nhưng lấy thực lực của Mộ Hàn, đích xác có tư cách khinh thường chính mình. Kết cục này của Qua Thiện là chứng cứ rõ ràng.
- Đã như vậy thì liền như ngươi mong muốn.
Hỗ Tinh Vân cũng là cười một tiếng, ánh mắt đồng dạng chuyển hướng sang Lữ Vân Phi.
- Vút!
Lữ Vân Phi khẽ giơ tay phải, lệnh bài liền nhanh chóng phóng về hướng Hỗ Tinh Vân. Mà trong khoảnh khắc lệnh bài rời tay, thân hình cường tráng của Lữ Vân Phi liền đã có hơi cong lại. Hồng Bào không gió mà tự động đu đưa, giống như một con mãnh thú đang vận sức chờ phát động, chuẩn bị vồ lấy mồi săn. Một cỗ khí tức nóng bỏng đồng thời thổi quét lan ra về khắp tứ phía .
- La Thành, Lữ Vân Phi, luận bàn bắt đầu!
Hỗ Tinh Vân tiếp đón được lệnh bài, cánh tay liền không chút do dự mà chém xuống phía dưới.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Những tiếng nổ đì đùng kịch liệt bỗng nhiên chấn động thiên địa, chân nguyên mãnh liệt như ngọn lửa từ trong cơ thể phụt ra, lượn lờ bốc lên quanh người hắn. Mà chỉ trong nháy mắt, Lữ Vân Phi liền giống như đã hóa thành một hỏa cầu có đường kính mấy chục thước đang nện ầm ầm về phía Mộ Hàn ở đối diện cách hơn trăm mét.
Nơi nào nó đi qua, những tiếng nổ ùng ùng vang lên không dứt bên tai, phảng phất như ngay cả hư không đều bắt đầu bùng cháy.
- Xoẹt!
Tiếng gào đột nhiên nổi lên, những tia sáng xanh lại xuất hiện, Sinh Tức Mộc Dương Đao của Mộ Hàn lại một lần điện xạ nhanh như chớp tới. Trong những âm thanh va đập kinh thiên động địa, hỏa cầu bị vỡ tung, kình khí bão táp liền tan tác tứ tán. Một bóng người khôi ngô không thể khống chế bay ngược ra về phía sau . Rồi lập tức ngay sau đó, liền té ra khỏi bên rìa đài cao.
- Trận luận bàn thứ hai, Lữ Vân Phi bại.
Lại là một lần thắng lợi gọn gàng dứt khoát! Trong chớp mắt, tiếng hoan hô, tiếng mắng, tiếng kêu kinh ngạc hay sợ hãi. . . nổi lên liên tiếp. Các loại âm thanh ngưng tụ thành tiếng gầm thật lớn dội thẳng tới trời cao.
Đồng dạng là không hề dừng lại chút nào, luận bàn giữa Mộ Hàn và đệ tử Thiên Tuyền Phong tiếp tục tiến hành.
- Trận thứ ba, Si Tùng bại!
- Trận thứ tư, Thượng Quan Dục Ảnh bại!
- Trận thứ năm , Miêu Hải Minh bại!
- Trận thứ sáu . . .
. . .
Thời gian lặng yên trôi qua, Mộ Hàn thu được thắng lợi hết lần này đến lần khác . Cho dù đối thủ là ai, Sinh Tức Mộc Dương Đao của hắn đều là chỉ cần có một đao.
Mọi người từ lúc chấn động ban đầu, đến kinh ngạc tiếp theo. Rồi tới đến cuối cùng, mọi người cơ hồ đã chết lặng.
Mộ Hàn chiến thắng, ở trong mắt mọi người đã là trở nên đương nhiên.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Chớp xanh lóe ra, bóng kiếm kín trời lập tức tiêu tan. Một đạo bóng đen tới cũng nhanh, lui còn nhanh hơn. Hắn cứ thế sau khi tà tà nện xuống sàn đấu, lại như Hồ Lô rơi xuống đất mà quay cuồng lăn xuống dưới đài. Thanh trường kiếm kia trong tay của hắn cũng đã trở nên lờ mờ không ánh sáng, trên thân kiếm rộng rãi phân bố chi chít vết rách, giống như mạng nhện.
- Trận thứ mười, Hạ Trần bại!
Đến bước này, mười người có được tu vi Linh Trì Ngũ Trọng Thiên trong số mười sáu đệ tử Thiên Tuyền Phong bị Mộ Hàn khiêu chiến đã là toàn quân bị diệt. Số bóng dáng ngồi xếp bằng bên rìa phía đông Võ Phong Thai chỉ còn lại có sáu. Những đệ tử Thiên Tuyền Phong này đều là cao thủ Linh Trì Lục Trọng Thiên, thế nhưng việc Mộ Hàn hát vang tiến mạnh, một mạch giành lấy chiến thắng hiển nhiên cũng khiến cho bọn họ cảm nhận được áp lực cường đại. Sắc mặt mỗi người đều là dị thường căng thẳng, nên chỉ kiềm chế khí tức lượn lờ quanh thân bọn họ.
- La Thành, thắng!
Tiếng hét lớn của Hỗ Tinh Vân lại vang lên một lần nữa
- Ti!
Trong giây lát Hỗ Tinh Vân nói dứt lời , từ bên cạnh phía đông Võ Phong Thai đông có một đệ tử Thiên Tuyền Phong vóc người gầy thấp như phản xạ có điều kiện liền bắn người dựng lên. Lệnh bài rời tay ra, bị Hỗ Tinh Vân tóm chặt.
- Chậm đã!
Thế nhưng đúng lúc Hỗ Tinh Vân muốn tuyên bố trận luận bàn thứ mười một bắt đầu, thì Mộ Hàn đột nhiên khoát khoát tay, cười hỏi
- Hỗ sư huynh, lần này đây ta có thể nghỉ ngơi hai khắc chung hay không?
- Đương nhiên có khả năng.
Hỗ Tinh Vân sửng sốt, chợt gật đầu. Nhưng lại có cảm giác âm thầm thở phào, xem ra vị sư đệ La Thành sau khi thắng liên tiếp mười trận thì lực lượng bản thân cũng tiêu hao khá nhiều.
Sáu vị đệ tử Thiên Tuyền Phong trên đài kia tức thì trao đổi ánh mắt. Trong con mắt đều là kìm lòng không đậu mà lộ ra một sự mừng rỡ không dễ phát hiện.