Vũ Vương

Chương 614: Võ Các Đạo Hội

Chân Vũ Thánh Sơn, Thiên Tuyền Phong.

- Còn cách cảnh giới Dương Hồ chỉ có nửa bước, nhưng muốn vượt qua nửa bước này lại thật sự là gian nan.

Bên trong điện phủ tĩnh mịch, Lâm Ngọc Bạch ngồi xếp bằng trên đất. Phút chốc hắn mở mắt mà bắt đầu nhẹ nhàng thở dài. Trên khuôn mặt trắng nõn tuấn tú không nhịn được toát ra một vẻ tiếc nuối. Gần mấy tháng qua, hắn đã liên tục mấy lần thử nghiệm đột phá vào cảnh giới Dương Hồ, lại thủy chung không thu được thành công.

Tiếc nuối có thừa, trong lòng Lâm Ngọc Bạch lại không khỏi vô cùng lo lắng.

Trong số Bắc Đấu Thất Phong ở Chân Vũ Thánh Sơn, đệ tử đứng đầu Thiên Xu Phong đã đột phá đến cảnh giới Dương Hồ. Mà đệ tử đứng đầu Thiên Quyền, Khai Dương, Ngọc Hành tam Phong vừa mới đột phá đến Linh Trì Thất Trọng Thiên chưa đến hai năm. Còn đệ tử đứng đầu Thiên Tuyền, Thiên Ki và Diêu Quang tam Phong đều là cách cảnh giới Dương Hồ chỉ kém nửa bước.

Bắc Đấu Thất Phong mặc dù cùng thuộc về Chân Vũ Thánh Sơn, nhưng tranh đua giữa các đệ tử Thất Phong lại là phi thường kịch liệt. Hiện tại, chính là Lâm Ngọc Bạch hắn cùng với Cầm Cơ ở Thiên Ki Phong , Yến Thu Mi của Diêu Quang Phong đang cạnh tranh, xem ai có thể trở thành người tiếp theo Thiên Xu Phong , trở thành đệ tử đứng đầu thứ hai đột phá đến cảnh giới Dương Hồ.

- Cũng không biết Cầm Cơ và Yến Thu Mi hiện nay đến một bước nào ?

Lâm Ngọc Bạch khe khẽ tự nói nhỏ. Chợt hắn nghe được một tiếng xé gió rất nhỏ lọt vào trong tai liền ngước mắt nhìn tới. Đó là Câu Na toàn thân mặc đồ đỏ, dáng người yểu điệu vừa nhẹ nhàng đi vào. Trên mặt Lâm Ngọc Bạch lập tức hiện ra một nụ cười mà hỏi:

- Câu Na, cái tên La Thành kia hiện nay đã có tin tức ?

Câu Na cười tươi như hoa:

- Sư huynh, ta mới đi Linh Vũ Thánh Thành một chuyến, La Thành vẫn không hề xuất hiện. Mấy tháng không có chút xíu tin tức, xem ra hắn thật sự đã chết ở Vong Linh Ma Cốc.

Từ sau khi "La Thành" tiếp nhận nhiệm vụ rời đi. Nàng liền một mực chú ý đến động tĩnh của đối phương. Nếu như "La Thành" thật sự tiến vào "Vong Linh Ma Cốc", trong thời gian dài như vậy mà còn không ra thì hẳn là phải chết không nghi ngờ. Đương nhiên, cũng không bài trừ "La Thành" đến khi gặp chuyện thì trong lòng sợ hãi mà không hề đi vào. Nhưng mà , loại khả năng này coi như tương đối nhỏ. Nếu là nói như vậy thì hắn sớm nên trở về đến Linh Vũ Thánh Thành .

Dù sao cho dù nhiệm vụ thất bại, sẽ bị khấu trừ hai mươi vạn Công Huân. Lấy năng lực của hắn cũng có thể bổ túc cho đủ số lượng , hoàn toàn không hề cần phải một mực ẩn núp ở bên ngoài.

- Rất tốt, cái này chính là kết quả không biết lượng sức mình.

Lâm Ngọc Bạch hơi gật đầu, liền hoàn toàn bỏ qua việc này mà vui vẻ dạt dào nói tiếp

- Sau mấy tháng nữa là sẽ đến Võ Các Đạo Hội của Bắc Đẩu Thất Phong chúng ta . Ngươi thay ta đi thông tri những gia hỏa này, bảo bọn hắn trong khoảng thời gian tiếp theo này hoàn toàn dồn vào tu luyện. Đừng đi nhận nhiệm vụ nữa. Lần Võ Các Đạo Hội này, Thiên Xu Phong hẳn là vẫn đệ nhất, nhưng Thiên Tuyền Phong chúng ta cần phải lấy được ngôi thứ nhì, ở trong Chân Vũ Các Lâu đoạt lấy một chỗ đứng tốt.

- Vâng, sư huynh, ta phải đi đây.


- lẩm bẩm lẩm bẩm . . .

. . .

- Những gia hỏa này ở Thiên Tuyền Phong đều tuyên bố, nói muốn vượt qua chúng ta để cướp lấy vị trí thứ nhì lần Võ Các Đạo Hội này, thật sự là khẩu khí quá lớn.

Diêu Quang Phong. Ở trong rừng rậm, Tu Diệu Châu khanh khách cười rộ lên. Ở giữa các Bắc Đấu Thất Phong, cơ hồ không có gì đích thực là bí mật. Những lời của Lâm Ngọc Bạch như đệ tử đứng đầu Thiên Tuyền Phong vừa truyền xuống còn không đến một khắc canh giờ, thì các đệ tử Diêu Quang Phong liền không sai biệt lắm cũng biết toàn bộ.

- Những gia hỏa này cũng không sợ khoe khoang khoác lác. Nếu Thiên Tuyền Phong có thể đứng thứ hai, vậy chúng ta có thể được thứ nhất .

- Lâm Ngọc Bạch lại rất tự tin. Đáng tiếc, lý tưởng rất tốt đẹp, thực tế rất xương xẩu. . .

- Đúng, đúng, Thiên Tuyền Phong này vạn năm làm lão Tam là đã định rồi!

- Xôn xao xôn xao . . .

Chung quanh Tu Diệu Châu tụ tập không ít nữ đệ tử của Diêu Quang Phong. Ai nấy đều không nhịn được mà đua nhau líu ríu mở miệng, trong lúc nhất thời, trong rừng này tiếng cười nói như châu ngọc.

- Cũng không thể sơ ý.

Yến Thu Mi khoát khoát tay, khuyên nhủ

- Hiện nay Diêu Quang Phong chúng ta về thực lực tổng thể mà so sánh với Thiên Tuyền Phong cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Nếu mà quá mức khinh địch, nói không chừng lần Võ Các Đạo Hội này thật sự sẽ bại dưới tay Thiên Tuyền Phong. Nói vậy, sang năm chúng ta phải nhường vị trí lầu hai ở Chân Vũ Các .

- Vâng, sư tỷ.

Mọi người nghe vậy, đều là trong lòng rùng mình, thu hồi sự khinh thị lúc trước.

Yến Thu Mi gật đầu, ánh mắt lập tức nhìn về phía Tu Diệu Châu:

- Tu sư muội, La Thành vẫn không hề có tin tức?


- Không có.

Tu Diệu Châu bất đắc dĩ lắc đầu.

Yến Thu Mi cau chặt hàng mi, có chút nghi hoặc:

- Không đúng a, hắn tại phương diện trình độ Luyện khí thì lợi hại như vậy, chỉ cần tỉ mỉ quan sát, hẳn là có thể nhìn ra được bí ẩn của Tịnh Linh Bình mới đúng. Có Tịnh Linh Bình kia trong tay, hắn hẳn là đã sớm lấy được U Minh Hồn Thủy mà trở về.

- Nói không chừng hắn một mực không hề phát hiện ra.

Tu Diệu Châu nói với vẻ hồ nghi.

- Nếu mà nói vậy, hắn tiến vào Vong Linh Ma Cốc, chỉ có một con đường chết.

- Xì xào xì xào . . .

. . .

- Cũng không biết hiện tại đã đến chỗ khu vực nào của Vong Linh Ma Cốc ?

Không gian bão táp khủng bố không hề có quy luật cứ thế tùy ý xuyên qua không gian bên trong "Vong Linh Ma Cốc" rộng lớn. Mộ Hàn lẳng lặng ngồi ở bên trong "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" , trong đầu không nhịn được hiện lên như vậy một suy nghĩ.

Bên trong không gian bão táp này, Lôi Điện Chi Lực bị không ngừng tiêu hao, Mộ Hàn cũng không dám lại dùng bọn chúng để ngưng tụ luyện ra Anh Lôi, nhằm tránh bọn chúng bị tiêu hao với tốc độ nhanh hơn. Không thể dùng số lượng Anh Lôi gia tăng để đánh giá tình hình, Mộ Hàn tất nhiên không biết chính mình sẽ bị không gian bão táp này lôi cuốn bao lâu.

Trong khoảng thời gian này, Mộ Hàn chỉ là càng không ngừng bắt giữ, luyện hóa những Vong Linh có vận số không tốt .

Cho tới bây giờ, trừ hai con lúc ban đầu ra, lại có lượng lớn Vong Linh đâm về hướng Lôi Vực. Đại bộ phận đều bị lôi điện sấm chớp công kích mà hồn phi phách tán. Chỉ có mấy chục con Vong Linh bị Mộ Hàn bắt được. Trong đó cảnh giới Linh Trì có bốn con, thực lực đều ở Linh Trì Tam Trọng Thiên, còn lại thì đều là cảnh giới Mệnh Tuyền và thực lực Vạn Lưu Cảnh.

Mấy chục con Vong Linh cảnh giới Vạn Lưu và cảnh giới Linh Trì, đã sớm làm cho tu vi của Mộ Hàn tăng lên đến Vạn Lưu Thất Trọng Thiên đỉnh cao. Nhưng cánh cửa nối thông tới cảnh giới Linh Trì, Mộ Hàn lại trước sau vẫn không sờ tới được.

- Lôi Điện Chi Lực ẩn chứa trong Cửu Long Lôi Hỏa Tráo chỉ sợ đã tiêu hao không sai biệt lắm hết một nửa. . .

Cảm ứng được động tĩnh bên ngoài, tâm niệm Mộ Hàn thay đổi thật nhanh. Nếu mà lại liên tục như vậy, Lôi Điện Chi Lực bên trong "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" sẽ càng ngày càng yếu. Cho đến lúc đó, đừng nói là không biết được có đủ sức ngăn được công kích của những Vong Linh này. Công Tôn Long nói không chừng đều có thể tự mình thoát khỏi xiềng xích của lôi điện sấm chớp mà thoát thân ra ngoài .

- Mộ Hàn, ngươi có thể nghĩ ra được biện pháp thoát thân?

Công Tôn Long hỏi với vẻ vô cùng lo lắng hỏi.

Mặc dù lão không phát hiện được tình trạng bên ngoài, nhưng chín đạo lôi điện sấm chớp đang xiềng xích lão lại tương thông cùng "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" . Nên lão tự nhiên có thể rõ ràng cảm ứng được Lôi Điện Chi Lực đang từ từ suy giảm. Trong lòng lão phi thường rõ ràng, nếu như Lôi Điện Chi Lực tiếp tục yếu bớt, lão đích xác có khả năng tự mình thoát khốn, giành lấy được tự do.

Nếu là ở ngoài "Vong Linh Ma Cốc" thì lão ước gì như vậy. Nhưng lúc này cũng lại là đang ở bên trong không gian bão táp. Nếu như không có "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" bảo vệ, Mộ Hàn có lẽ vẫn còn có thể giữ được tánh mạng, nhưng lão lại hẳn phải chết không nghi ngờ. Với thực lực Linh Trì Thất Trọng Thiên của lão, tuyệt đối không thể ngăn cản vô số Vong Linh kia.