Vũ Vương

Chương 588: Tiếp thu toàn bộ

Cơ hồ cùng thời khắc đó đám tu sĩ Vạn Lưu Cảnh chung quanh đồng thời mở to mắt ra, ngay sau đó, những tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng từ trong mộng giật mình tỉnh táo lại.

- Chúc mừng chư vị, các ngươi đều thông qua kiểm tra đo lường.

Rốt cuộc nam tử trung niên tươi cười vui vẻ, nói:

- Sau khi giao nạp đầy đủ thì các ngươi đều là đệ tử ngoại sơn của Chân Vũ Thánh Sơn, chỉ (cái) muốn hảo hảo cố gắng, tu vị đột phá đến Linh Trì Cảnh hoặc thông qua tuyển bạt hàng năm thì có thể trở thành đệ tử chánh thức.

Thời gian kế tiếp gió êm sóng lặng, mọi người lục tục nộp đan dược, đạo khí các loại vật phẩm, sau đó nam tử trung niên trong tay cầm thẻ bài đại biểu đệ tử ngoại sơn và bọn họ cũng dung nhập tâm thần của mình vào trong là xem như hoàn thành gia nhập Chân Vũ Thánh Sơn.

- Từ hôm nay trở đi chúng ta đều là đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn.

Sau khi bốn nam tử trung niên kia đồng loạt rời đi, không ít người hoan hô lên. Đường Hoan mặt mày hơn hở và vẻ mặt kích động.

- Là đệ tử ngoại sơn.

Mộ Hàn cười một tiếng, hắn nhét thẻ bài vào trong ngực.

Đối với Chân Vũ Thánh Sơn tuyển nhận đệ tử ngoại sơn thì nội tâm của hắn không cho là đúng, hàng năm đều có đại lượng đệ tử ngoại sơn bị loại bỏ cũng như hàng năm đều có nhiều đệ tử ngoại sơn gia nhập vào, mấy chục vạn đệ tử ngoại sơn là con số khổng lồ, mỗi năm đều cung cấp nhiều tài nguyên tu luyện cho Chân Vũ Thánh Sơn.

Chân Vũ Thánh Sơn cần làm chỉ là hàng năm bày ra bảy danh ngạch đệ tử chính thức mà thôi, tuyệt đại bộ phận đệ tử ngoại sơn chẳng khác gì làm không công cho Chân Vũ Thánh Sơn.

Nhưng mà đây cũng không phải là âm mưu. Mà là dương mưu.

Cơ hồ tất cả mọi người biết rõ trở thành đệ tử ngoại sơn cũng không thể mang cho mình chỗ tốt thực chất gì đó, nhưng vẫn có vô số người chạy theo như vịt, đi tranh thủ bảy danh ngạch hàng năm này.

Oành! Oành! Oành!

Đúng lúc này có ba tiếng chuông vang vọng khắp nơi.

Bên cạnh cung điện có vách tường sương mù, đột nhiên một sân khấu hiện ra sau màn sáng, đây là một bình đài hình chữ nhật dài mấy trăm mét, phía sau bình đài có một trăm tu sĩ đang đứng, nữ có nam có. Tu vị đều là Vạn Lưu Cảnh. Phía sau bọn họ có khảm nam vô số phương cách, rậm rạp chằng chịt giống như tổ ong, bên trong đặt đủ vật phẩm, muôn màu muôn vẻ.

- La Thành đại ca, những sư huynh sư tỷ kia cũng là đệ tử ngoại sơn. Phụ trách cung cấp nhiệm vụ và kết toán công huân cho đệ tử chúng ta.


Thấy Mộ Hàn đưa mắt nhìn sang, Đường Hoan vội vàng giải thích một câu. Vừa cười nói. Tiếng chuông thứ hai qua đi, dùng không bao nhiêu thời gian đệ tử ngoại sơn tiến vào càng ngày càng nhiều.

- La Thành đại ca, ngươi kế tiếp có làm gì không, hay là đi tới chỗ ta ngồi một chút.

Mộ Hàn cũng không rời đi, hắn trầm ngâm nói:

- Đường Hoan, ngươi biết nhận nhiệm vụ ở đây cần điều kiện gì không?

- Chỉ cần là đệ tử ngoại sơn có thể.

Đường Hoan cười ha hả nói.

- Một lần xác nhận nhiệm vụ cũng không có hạn chế, chẳng qua nếu như thất bại thì khấu trừ không ít công huân. Một khi công huân biến thành số âm thì trong một năm không thể nào nhận nhiệm vụ ở Võ Công Điện. Chỉ có thể thông qua nộp lên trên các loại vật phẩm đổi lấy công huân. Nếu cuối năm không thể mang công huân của mình biến thành số dương, thời điểm đầu năm sẽ bị Chân Vũ Thánh Sơn xóa tên trong đệ tử ngoại sơn. Hơn nữa mặc dù sau khi bị xóa tên còn phải bổ túc công huân mới có thể rời khỏi Chân Vũ Thánh thành, nếu không sẽ bị nghiêm trị.

Nói đến đây Đường Hoan kinh ngạc nói:

- La Thành đại ca, chẳng lẽ ngươi hiện giờ muốn nhận nhiệm vụ sao?

- Đúng vậy, nếu chỉ là đệ tử ngoại sơn thì ta không thể lãng phí thời gian.

Mộ Hàn gật gật đầu, đi qua bên cạnh đài hình chữ nhật kia, Đường Hoan thấy thế vội vàng đuổi theo. Mà hai người nói chuyện bên này Võ Công Điện có hơn ngàn người đi vào, hoặc là đi tới bên cạnh bia nhiệm vụ, hoặc là như Mộ Hàn đi tới bình đài.

Không bao lâu Mộ Hàn đã dừng bước, ở trước mặt hắn là một cô gái áo đen, tuổi chừng hai mươi sáu bảy, tư thái bay bổng thướt tha nhưng gương mặt hết sức bình thường.

- Nhận nhiệm vụ?

Cô gái này đưa mắt nhìn qua Mộ Hàn, duỗi ngón tay phải trắng nõn ra. Mộ Hàn hơi sững sờ sau đó kịp phản ứng, đưa lệnh bài của mình ra.

Nàng tiếp nhận lệnh bài của Mộ Hàn và cũng không nhìn, đưa vào vào ngọc trụ một mét bên cạnh.

- Đó là ‘ công huân trụ ’.


Đường Hoan thấp giọng nói nhỏ bên tai Mộ Hàn, mà giọng của hắn vừa vang lên lệnh bài Mộ Hàn đã dung nhập vào giữa ngọc trụ, ngay sau đó trên ngọc trụ có hoa văn sáng ngời, lại ngưng tụ ra hai chữ La Thành, sau đó con số công huân là 0.

Ý niệm Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, công huân trụ này cách làm khác với công huân ngọc trụ ở Vô Cực Thiên Tông Cực Chân Các nhưng cách làm lại giống nhau tới kỳ diệu.

- Muốn tiếp nhiệm vụ?

Cô gái áo đen lườm qua Mộ Hàn, thần sắc lạnh nhạt.

- Mười ba, chín mươi sáu, hai trăm bảy mươi mốt...

Ngữ khí Mộ Hàn cực nhanh, hắn một hơi báo ra mười cái tên, những con số này hắn nhìn qua trong bia nhiệm vụ, cơ hồ tất cả đều là nhiệm vụ chữa trị đạo khí.

Nhìn thấy Mộ Hàn một lần tiếp nhiều nhiệm vụ như vậy, cô gái áo đen và Đường Hoan dùng ánh mắt khó tin nhìn qua.

- La Thành, ngươi muốn tiếp mười nhiệm vụ?

Cô gái áo đen lúc này khôi phục tinh thần lại, còn cho rằng mình nghe lầm.

- La Thành đại ca, ngàn vạn đừng tiếp nhiều như vậy, tiếp một... gần... Đủ.

Sau khi kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, Đường Hoan cũng lên tiếng khuyên bảo.

- Đừng lo lắng, ta tự có nắm chắc.

Mộ Hàn quay đầu cười cười.

Nếu hoàn thành mười nhiệm vụ này thì kiếm được một ngàn công huân, nếu như thất bại sẽ mất một ngàn công huân, hơn nữa một khi tiếp nhiệm vụ phải hoàn thành trong bảy ngày.

- La Thành, ngươi hiểu rõ chứ?

Cô gái áo đen lúc này nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, trầm giọng nói.

- Sư tỷ, ta hiểu rõ ràng, tiếp toàn bộ.

- Tốt, nếu ngươi tự chuốc lấy cực khổ vậy cũng do ngươi, nếu như trước thời hạn không hoàn thành nhiệm vụ cũng đừng nói ta không có nhắc nhở ngươi.

Thấy Mộ Hàn không cải biến chủ ý thì cô gái mặc áo đen có chút không vui, hừ lạnh một tiếng, ngón tay điểm lên số nhiệm vụ mà Mộ Hàn vừa nhận, rót chân nguyên vào trong đó.

Hơi chút dò xét Mộ Hàn liền phát hiện được chân nguyên của nữ tử dẫn dắt, hình như có một loại lực lượng kỳ dị trong ngọc trụ bắn ra, ngưng tụ thành thành những con số dung nhập vào trong ngọc bài. Sau khi chữ viết đã ngưng tụ xong thì cô gái lấy lệnh bài ra.

Ném lệnh bài lại cho Mộ Hàn, thân ảnh cô gái áo đen lập loè, trong chốc lát đã đi ra vách tường phía sau tiếp những cái hộp gỗ đưa tới trước mặt Mộ Hàn, rồi sau đó không nói tiếng nào vẻ mặt lạnh lùng nhìn qua Mộ Hàn, giống như đang mỉa mai hắn không biết tự lượng sức.

Mộ Hàn cũng không thèm để ý, nhìn g Đường Hoan ý chào một cái, một người ôm lấy năm hộp gỗ trước ánh mắt kinh ngạc của nhiều người, thản nhiên đi ra ngoài Võ Công Điện.