Đứa trẻ có thể trong quá trình không ngừng nghiền nát con kiến tìm được niềm vui thú rất lớn. Nhưng nếu như người lớn đi làm cùng chuyện như vậy thì lại không có được bao nhiêu niềm vui thích.
Chỉ yên lặng quan sát một hồi, Mộ Hàn âm thầm lặng lẽ rời đi . Chỉ trong thời gian chốc lát, hắn liền xuất hiện ở bên ngoài Hắc Ma Điện tại chỗ sâu trong "Hắc Ma Cốc".
Xuyên qua cửa điện đen tuyền, rơi vào trong mắt Mộ Hàn là hành lang quen thuộc kia.
Trên hành lang thật dài , ở giữa đám hài cốt chồng chất như núi lại có thêm không ít xương cốt mới mẻ, hiển nhiên là vừa chết đi không được bao lâu thời gian.
- Boong!
Âm thanh tiếng chuông vang lên lọt vào trong tai, ngay sau đó liền có màn sương đen dày đặc từ cuối hành lang cuồn cuộn mà đến. Ngay lập tức , kẻ đánh bất ngờ đã đi tới trước người Mộ Hàn.
- Lại là chiêu này.
Mộ Hàn cảm thấy tức cười.
Ý niệm khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn liền cất bước hướng về phía trước. Nơi nào hắn đi qua, khói độc không ngừng rẽ sang hai bên mà lướt qua.
Chỉ trong nháy mắt, Mộ Hàn liền không có trở ngại tiến vào bên trong điện phủ. Pho tượng điêu khắc to lớn của Độc Long Thú Tôn lập tức lọt vào trong tầm mắt của hắn .
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Tiếng gầm gừ đột nhiên vang lên, một đạo hư ảnh mãnh thú từ bên trong pho tượng điêu khắc bay dựng lên. Đúng là linh hồn Độc Long Thú Tôn. Thấy rõ mặt mũi mới đến, Độc Long Thú Tôn lập tức giận dữ không thể át.
- Lại là ngươi , tiểu hỗn đản đáng ghét kia!
Không đợi nó nói dứt lời. Mộ Hàn đã bắn ra dữ dội, bóng dáng như điện, trong khoảnh khắc xuất hiện ở trong không trung pho tượng điêu khắc, tay phải hung hăng chụp xuống.
Hồi đó Mộ Hàn tiến vào chỗ Hắc Ma Điện này thì, thực lực Độc Long Thú Tôn mới khôi phục đến cảnh giới Huyền Thai không lâu. Sau khi bị hắn hút lấy một bộ phận lực lượng linh hồn thì tu vi lại rơi xuống Võ Cảnh.
Hiện nay. Thực lực của nó chỉ có trình độVũ Hóa Cảnh đỉnh cao. Loại trình độ này của linh hồn Hắc Ma ở trong mắt Mộ Hàn, liền như con kiến hôi. Nhấc tay liền diệt.
- A. . .
Thực lực chênh lệch cách xa , khiến cho Độc Long Thú Tôn chưa kịp né tránh liền bị năm ngón tay Mộ Hàn bóp chặt lấy đầu. Trong miệng nó phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Độc Long Thú Tôn cũng giống như Xà Long Thú Tôn không lâu, trong lòng tràn đầy sợ hãi và không thể tưởng tượng nổi. Chợt nó lại như con thằn lằn tự chặt đuôi cứu mạng, thân thể lập tức cắt thành hai đoạn. Nó hoàn toàn vứt bỏ nửa đoạn phía trước đang bị Mộ Hàn bắt giữ, một nửa phần sau chính là lập tức chạy tới bên trong pho tượng điêu khắc định chui vào trong đó.
- Ngươi cho là chạy về không gian phong ấn liền an toàn ?
Mộ Hàn cười nhạo một tiếng, trong giây lát sau đó, tâm thần cường đại lập tức theo sát nửa đoạn thân thể của Độc Long Thú Tôn mà cũng chui vào bên trong không gian phong ấn.
Bên trong không gian phong ấn chỉ có một vùng áng chừng độ mấy chục thước, lực phong ấn đã ngưng tụ mà thành một quả cầu thật lớn . Bên trong đó, Độc Long Thú Tôn cuộn mình thành một đám, dùng một loại âm thanh run run khe khẽ mà nói:
- Cái tên tiểu hỗn đản kia, làm thế nào mà thực lực của hắn lại trở nên mạnh như vậy. Ít nhất đạt tới cảnh giới Mệnh Tuyền đỉnh cao. Mấy năm trước hắn chỉ mới là Võ Cảnh Tam Trọng Thực Khí Cảnh a. . . Còn may bổn tôn chạy thật nhanh, nói cách khác, lần này thật sự. . . A a a a. . .
Nói xong lời cuối cùng, Độc Long Thú Tôn đúng là cao giọng hét rầm lên, hai mắt hoảng sợ trọn lên nhìn đạo bóng dáng đột nhiên thoáng hiện bên ngoài quả cầu kia, ngay cả linh hồn đều "tốc tốc" run rẩy:
- Làm thế nào mà ngươi lại có thể đi vào?
- Tách tách!
Trả lời nó cũng là một tiếng nứt ra giòn tan.
Mộ Hàn hai tay xé mở lực phong ấn, dễ dàng tiến vào bên trong quả cầu.
So sánh với chỗ phong ấn kia ở "Hắc Yểm Sâm Lâm" , lực phong ấn nơi này đã là càng thêm nhỏ bé. Tâm thần Mộ Hàn không cần tốn nhiều sức liền đột phá vào bên trong không gian phong ấn kia, vượt qua tầng vây khốn nay đã thành lớp bình phong che chở cho linh hồn Độc Long Thú Tôn . Cũng khó trách, bộ phận linh hồn của Độc Long Thú Tôn có thể xuất hiện ở bên ngoài pho tượng điêu khắc.
Chỉ cần thực lực của Độc Long Thú Tôn này có thể khôi phục đến Huyền Thai Thất Trọng Thiên là có thể hoàn toàn đột phá phong ấn.
Đáng tiếc chính là, nó sẽ không có cơ hội như vậy nữa.
- Hắc Ma!
Bóng dáng Đại Địa Ma Long đột nhiên thoáng hiện.
- Thú. . . Thần thú đại nhân. . .
Con ngươi của Độc Long Thú Tôn đều suýt nữa lồi ra ngoài. Đại Địa Ma Long lại chỉ liếc mắt nhìn nó, liền cười híp mắt nói với Mộ Hàn
- Đại ca, Hắc Diễm Đồ Đằng trong linh hồn kẻ này so sánh với Xà Long Thú Tôn càng yếu, có khả năng hoàn toàn tiêu diệt.
- Ngươi, các ngươi. . .
Độc Long Thú Tôn khiếp sợ vô cùng. Nhưng mà không đợi nỗi khiếp sợ trong ánh mắt nó chuyển hóa thành tuyệt vọng, kình lực hút hào hùng đã bao trùm lấy nó. Trong thời gian ngắn Độc Long Thú Tôn đã tiến vào Tâm Cung của Mộ Hàn. Một chút lực lượng linh hồn nhỏ bé như vậy, Mộ Hàn cũng lười hấp thu, trực tiếp quăng nó đi cùng làm bạn với Xà Long Thú Tôn và Đại Địa Ma Long.
Lập tức, tâm thần Mộ Hàn đã trở về bản thể.
- Hai tai hoạ ngầm đã giải quyết được toàn bộ. Hiện tại biết ta có được Thần Phẩm Tâm Cung, cũng chỉ còn Tiêu Tố Ảnh .
Mộ Hàn khẽ hít vào một hơi, trên mặt lộ ra một nụ cười vui vẻ. Cứ việc nói chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật, nhưng Mộ Hàn cũng không nghĩ động thủ ra tay đối với Tiêu Tố Ảnh. Ngoài trừ bởi vì loại quan hệ giữa hai người, càng bởi vì khi hắn bị Đại Địa Ma Long nuốt chửng thì nàng từng ở lại liều chết cứu giúp.
Mộ Hàn mặc dù đã càng ngày càng có lòng dạ độc ác, nhưng rốt cuộc còn chưa tới tình trạng diệt sạch nhân tính.
Một lát sau, Mộ Hàn liền thu thập tâm thần, rời khỏi Hắc Ma Điện.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc khi bóng dáng Mộ Hàn xuất hiện ở ngoài điện, đột nhiên từ trong lòng nổi lên một linh cảm báo động mãnh liệt. Hình như có nguy hiểm lớn lao nào đó đang giáng xuống.
Cơ hồ không có bất cứ chần chờ gì, Mộ Hàn đã vận chuyển chân nguyên toàn thân, bốn mươi ba đạo Anh Lôi đồng thời lộ ra Tâm Cung. Ở bên ngoài cơ thể chúng đan vào thành một lớp lưới lôi võng thật dầy chiếm một vùng hơn mười thước . Chỉ một thoáng, tiếng sấm nổ vang, điện xạ nhanh như chớp gào thét, đám mây tím sáng lạn chiếu rọi Hắc Ám Sâm Lâm ở chung quanh đến mức có thể nhìn rõ từng li từng tí.
Lập tức, cách hơn trăm mét có ba bóng dáng liền rơi vào trong tầm mắt của Mộ Hàn.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, ba bóng dáng mãnh thú to lớn đã choán đầy tầm mắt của Mộ Hàn. Đúng là một Hồng Sư ( sư tử đỏ) , một con Hắc Lang ( sói đen), một con Bạch Ưng ( chim ưng trắng) . Ba con mãnh thú này nhanh như tia chớp nhào vào trên Lôi Võng quanh người Mộ Hàn, kình đạo khủng bố như những cơn sóng ngập trời điên cuồng mà tràn ngập lan ra.