Vũ Vương

Chương 411: Ngoài dự tính

Người thứ nhất và người thứ nhì Thiên Tông Võ Hội liền sẽ chọn ra trong số bọn họ. Có điều, Cơ Vân Thiền và Hoa Hải mặc dù đã bị thua, nhưng hành trình trong võ hội của bọn họ vẫn chưa kết thúc. Bọn họ còn phải tiến hành một trận tỷ thí. Người thắng trận này sẽ đứng thứ ba Thiên Tông Võ Hội , có thể thu được một viên Âm Dương Thần Biến Đan làm phần thưởng.

Đối với tu sĩ đã đạt tới Vạn Lưu Cảnh mà nói, tác dụng của loại đan dược này cũng không lớn.

Nhưng chính mình không thể dùng, lại có khả năng đưa cho thân bằng bạn hữu dùng. Đan dược có thể bồi dưỡng ra một vị cường giả Vạn Lưu Cảnh, mức trân quý của nó tất nhiên không cần nói cũng biết. Cho nên, dưới tình huống không có khả năng thay đổi kết quả tỷ thí giữa mình và Mộ Hàn , thì nàng cũng chỉ có thể cố gắng kiềm chế lửa giận trong lồng ngực, bắt đầu điều tức.

Nếu không, trong cuộc tỷ thí kế tiếp, nàng thất bại là không nghi ngờ.

Về phần Hoa Hải, chính là so sánh nàng đã điều chỉnh tốt tâm trạng sớm hơn . Hắn đang lẳng lặng ngồi ở một chỗ dưới sàn đấu, cực lực hấp thu linh khí thiên địa chung quanh.

- Thông!

Gần một giờ sau, một tiếng gõ thật lớn vang lên đột nhiên kích động thiên địa.

- Tỷ thí cuối cùng sẽ đến !

Nghe được âm thanh bất thình lình này, mọi người đầu tiên là ngẩn người, nhưng chợt liền mơ hồ hiểu được.

Thoáng chốc, cơ hồ mọi người ngưng thần nín thở, phía chân trời sân điện vốn ồn ào náo động dị thường đột nhiên trở nên lặng ngắt như tờ, đúng là yên tĩnh đến mức cái kim rơi cũng có thể nghe thấy được. Mà lúc này, bốn người Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh ở trên võ đài cùng với Cơ Vân Thiền, Hoa Hải ở trung tâm sân điện cơ hồ đồng thời mở mắt.

Âm thanh của Tiêu Dịch Tiên lập tức chấn động vang dội:

- Các vị. Một vòng tỷ thí cuối cùng của Thiên Tông Võ Hội hiện tại bắt đầu!

- Tiêu Tố Ảnh!

- Mộ Hàn!


- Hoa Hải!

- Cơ Vân Thiền!

Bốn cái tên liên tiếp phát ra từ trong miệng Tiêu Dịch Tiên.

Trận chung kết cuối cùng này đã không cần đám tu sĩ kích phát thân phận của mình vào Ngọc Bài, để rồi từ võ đài ngẫu nhiên truyền tống đến sàn đấu. Dù sao đối thủ của bọn họ đều đã cố định cả.

Cho nên, mỗi khi Tiêu Dịch Tiên đọc ra một cái tên. Liền có một cỗ lực lượng dồi dào từ trên trời giáng xuống, bao vây lấy bốn người thân hình, phân biệt đưa bọn họ vào bên trong hai tòa sàn đấu trên sân điện Thiên Cực.

Sàn đấu của Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh, đúng là chỗ trước đây hắn và Cơ Vân Thiền tỷ thí.

- Cuối cùng bắt đầu rồi!

- Trong số hai người Hoa sư huynh và Cơ sư tỷ, phỏng đoán thu được ngôi vị thứ ba phải là Cơ sư tỷ. Số Đạo Khí siêu phẩm mà nàng có được thật sự nhiều lắm.

- Hai người Tiêu Tố Ảnh và Mộ Hàn, không biết ai có thể thu được thắng lợi cuối cùng? Nhưng mà bọn hắn đều là đệ tử Vô Cực Thiên Tông, cho dù ai thắng, hai món phần thưởng Vũ Hoàng Thiên Y và Lưu Ly Thất Thải Thạch này đều là vật trong túi Vô Cực Thiên Tông. Lần võ hội này, Vô Cực Thiên Tông thắng lớn!

. . .

Chỉ sau một chốc lát yên tĩnh, chung quanh sân điện Thiên Cực lại khôi phục sự náo nhiệt trước đây. Nhìn hai đôi bóng dáng ở trung tâm sân điện, mọi người vội vàng phỏng đoán không thôi.

- Mộ sư đệ, thật không nghĩ tới. Có thể gặp phải ngươi ở trong trận chung kết cuối cùng .

Trên sàn đấu, Tiêu Tố Ảnh dáng người thướt tha, duyên dáng yêu kiều, mắt nhung nhìn chăm chú vào Mộ Hàn, trên mặt vui vẻ dạt dào, nhưng trong lòng cũng là cảm khái dị thường.


Mặc dù từ lúc vòng tỷ thí trước kết thúc đến bây giờ cũng đã qua thời gian không ngắn, nhưng đến khi thấy Mộ Hàn đứng ở trước mặt mình thì Tiêu Tố Ảnh vẫn là cảm xúc chập chùng.

Trong lần Thiên Tông Võ Hội này, kẻ làm cho người khác chú ý nhất không phải nàng và Cơ Vân Thiền, cũng không Hoa Hải, Văn Nhân Tinh Nhược và Cố Liên Thành, mà là Mộ Hàn này, một thớt ngựa ô xuất hiện ngang trời.

Trong lịch sử dĩ vãng Thiên Tông Võ Hội, tu sĩ lấy tu vi cảnh giới Mệnh Tuyền tiến vào trận chung kết cuối cùng không phải không có. Nhưng là giống như Mộ Hàn, lấy tu vi Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên và Mệnh Tuyền Tam Trọng Thiên liền liên tục đánh bại hai vị tu sĩ Vạn Lưu Cảnh mà một mạch xông vào trận chung kết, thì cũng là có một không hai.

Cũng may hắn là đệ tử Vô Cực Thiên Tông.

Tiêu Tố Ảnh âm thầm hít một hơi, trong lòng ngổn ngang trăm mối.

Lấy năng lực cảm ứng của Mộ Hàn, tự nhiên có thể nhận thấy được Tiêu Tố Ảnh đang có tâm tư dao động. Nên hắn cũng cười nói:

- Ta cũng không nghĩ tới sẽ ở trong võ hội lấy phương thức như thế gặp mặt Tiêu sư tỷ, nán lại đến được đây, vẫn còn xin sư tỷ nhẹ tay thương xót.

Có lẽ bởi vì nguyên nhân đối thủ là Tiêu Tố Ảnh, Mộ Hàn đúng là có hơi dễ dàng, trong lòng chẳng những không có cảm giác bức bách khi đại chiến sắp xảy ra, ngược lại có một tia chờ mong.

Lúc ban đầu tại Việt Quốc , Mộ Hàn chỉ là một tu sĩ Võ Cảnh nho nhỏ. Khi đó hắn chưa từng nghĩ tới một ngày kia có thể tỷ thí trên cùng võ đài với Thiên Chi Kiêu Nữ như nàng.

Đối với Mộ Hàn mà nói, trận tỷ thí này thắng bại cũng không quan trọng. Cũng không còn cần phải liều mạng giống như khi tỷ thí với Văn Nhân Tinh Nhược, Cơ Vân Thiền vậy. Hắn chỉ cần lấy tâm trạng bình thường phát huy ra được thực lực của mình là tốt rồi. Nếu mà có thể thắng, đương nhiên rất tốt. Thu được Lưu Ly Thất Thải Thạch, liền tương đương có được cơ hội tiến vào Sâm La Thần Điện. Coi như bại, Mộ Hàn cũng không ảo não, phần thưởng Vũ Hoàng Thiên Y cho người thứ nhì cũng là phi thường chẳng kém gì so với Đạo Khí bảo vệ tính mạng. Hơn nữa, Mộ Hàn cũng có không có tâm tư dùng món đồ khác để trao đổi Lưu Ly Thất Thải Thạch từ trong tay Tiêu Tố Ảnh .

- Mộ sư đệ, ngươi đây là đang giễu cợt ta sao?

Tiêu Tố Ảnh nghe vậy không khỏi trắng mắt liếc nhìn Mộ Hàn một cái . Chợt khóe môi liền hiện ra một nụ cười làm điên đảo chúng sinh

- Ngươi có thể thắng được Linh Bảo Thiên Tông Văn Nhân Tinh Nhược và Cơ Vân Thiền, tự nhiên cũng có thể thắng được ta. Có chỗ nào còn cần ta nhẹ tay thương xót? Trận tỷ thí này, ta nhất định phải thua. Mộ sư đệ, theo ta thấy, chúng ta tỷ thí cũng có thể đến chỗ này thì kết thúc, phần thưởng Vũ Hoàng Thiên Y cho người thứ nhì võ hội ta chính là đã thèm muốn lâu rồi.

- A?

Mộ Hàn ngẩn người, lập tức có chút há hốc mồm.

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, hắn liền tỉnh ngộ lại. Đây đúng là Tiêu Tố Ảnh tính toán buông tha cho trận tỷ thí này, để cho hắn thu được ngôi vị người đứng đầu Thiên Tông Võ Hội. Mộ Hàn không nghĩ tới Tiêu Tố Ảnh lại ôm ý nghĩ như vậy, không khỏi có chút dở khóc dở cười. Chính là còn không chờ hắn lên tiếng, Tiêu Tố Ảnh liền lúc lắc cổ tay trắng nõn mà cười nói:

- Mộ sư đệ, cứ như vậy đi. Đối với loại tỷ thí không thua không thắng thì ta không có hứng thú tự mình đi chuốc lấy cực khổ.