Vũ Vương

Chương 377: Sâm La Thần Điện (2)\n

Thật sự từ Quỷ Tướng tấn chức làm Quỷ Vương.

Mặc Đan Thanh giống như đứa trẻ thấy món đồ chơi hiếm quý , một đôi mắt to mở tròn xoe. Nàng đi tới đi lui vòng quanh Khô Lâu Đạo Khí, ánh mắt như những làn sóng lấp lánh lan tỏa ra, trong miệng cũng là thỉnh thoảng ngạc nhiên chậc chậc lên tiếng

- Linh tính rất mạnh a, chuyện mà ta dùng rất nhiều năm mới làm được. Ngươi lại chỉ tốn mấy tháng.

- Ít nhiều do Mặc sư tỷ chỉ điểm.

Mộ Hàn khiêm tốn nói.

- Đừng nịnh nọt ta, đây đều là công sức của chính mình ngươi.

Mặc Đan Thanh chu chu cái miệng nhỏ nhắn, liếc mắt lườm Mộ Hàn rồi chợt vỗ nhẹ bàn tay. Dáng vẻ điệu bộ cảm thấy mỹ mãn

- Tốt rồi, đã được thấy Đạo Khí của ngươi. Ta cũng nên rời khỏi thành Vô Cực.

Mộ Hàn giật mình hỏi lại:

- Rời khỏi thành Vô Cực?

Mặc Đan Thanh gật đầu nói:

- Đúng!

Mộ Hàn càng là kinh ngạc:


- Không phải tỉ nói rằng mỗi vị đệ tử chính thức của Tứ Đại Thiên Tông đều phải tham gia Thiên Tông Võ Hội sao?

- Không sai!

Mặc Đan Thanh cười híp mắt đáp

- Nhưng mà , ta hả . . . Là ngoại lệ duy nhất! Đi đây!

Trong tiếng cười trong vắt như chuông bạc, bóng dáng Mặc Đan Thanh tung lên, trong nháy mắt liền đã biến mất khỏi tầm mắt của Mộ Hàn. Đúng là nàng tới dứt khoát lưu loát, đi lại càng là không có một chút dài dòng.

Nhìn bóng dáng Mặc Đan Thanh biến mất ở đầu cầu thang, sự tò mò trong lòng Mộ Hàn trong nháy mắt kéo lên đến đỉnh. Thiếu nữ tên là Mặc Đan Thanh này không chỉ có lai lịch thần bí, hành tung cũng là biến hoá kỳ lạ, hơn nữa kiến thức càng là cực kỳ uyên bác, như mới vừa rồi nàng nói về nguyên nhân Đại Hạc Thiên Vực xâm lấn. Mặc dù là trưởng lão Vô Cực Thiên Tông, đều không nhất định biết, nhưng nàng lại có thể một câu nói ra. Tựa hồ đối với nàng mà nói, đó hoàn toàn không là việc bí ẩn gì.

Mộ Hàn cũng không có thói quen truy đến cùng. Hắn biết rõ, chỉ cần thực lực của mình đạt tới trình tự tương ứng, bí mật và bí ẩn trên người Mặc Đan Thanh sẽ tự nhiên mà mở ra. Qua một hồi lâu, Mộ Hàn mới chậm rãi di chuyển bước chân. Trong mắt toát ra một vẻ chờ mong.

- Thật lâu không có hoạt động gân cốt , không biết lần Thiên Tông Võ Hội này. Chính mình có thể đi tới một bước nào?


Vào lúc ban đêm, hiện nay thành Vô Cực so sánh trước kia, càng là đèn đuốc rực rỡ khắp nơi, bầu trời cũng sáng lạn theo. Phố lớn ngõ nhỏ, đám tu sĩ đến đây du ngoạn chen vai thích cánh, dòng người chật như nêm cối.

Đi ở trên đường như vậy , nghe đủ các loại ngôn ngữ cường điệu chung quanh, cảm ứng được từng đạo khí tức khổng lồ. Mộ Hàn giờ khắc này đột nhiên lại có loại cảm giác kỳ dị, phảng phất đột nhiên trong lúc đó mình đã trở lại kiếp trước đi dạo chợ đêm .Không khí cũng là nhiệt liệt, cũng là huyên náo như thế. Chỉ có điều là, vào đúng lúc đó đi bên người đều là những người bình thường. Mà hiện tại, lượn vòng ở chung quanh thì tất cả đều là tu vi hay suýt soát tu sĩ võ đạo.

Từ sau khi đi tới thế giới này, Mộ Hàn một mực đều đang không ngừng tu luyện và đánh nhau, chỉ là vì khiến cho chính mình có thể sinh tồn được tốt. Mà lúc này thân ở trong hoàn cảnh như vậy, tinh thần hắn cũng là lặng yên được thả lỏng. Hắn chậm rãi di chuyển cùng với dòng người không điểm cuối này, hưởng thụ sự nhàn nhã hiếm có này.

Trong tiếng ồn ào náo động rung trời, thời gian một đêm chỉ thoáng cái đã lướt qua.


Hôm sau, vào lúc trời mới tờ mờ sáng, chỗ bốn phía sân điện Thiên Cực nằm ở mối giao nhau giữa Thiên Cực Đại Đạo và Huyền Cực đại đạo liền đã tụ tập vô số bóng dáng. Mà lúc này, vẫn còn có vô số bóng người như dòng nước từ bốn phía con đường hội tụ mà đến, vây quanh sân điện Thiên Cực chật như nêm cối.

So sánh với sân điện Hoàng Cực, sân điện Thiên Cực rộng rãi hơn gần chục lần. Lần Thiên Tông Võ Hội này sẽ được tiến hành tại sân điện Thiên Cực.

Thông! Thông! Thông. . .

Như quả cự chuỳ gõ trống, những âm thanh điếc tai nhức óc kích động hư không, trong khoảnh khắc truyền khắp cả thành Vô Cực. Đến khi âm thanh thứ chín vang lên thì những chùm tia chớp sáng trắng to lớn đột nhiên bắn ra từ lòng đất sân điện Thiên Cực dưới vô số đạo ánh mắt đang lom lom nhìn kỹ. Ngay sau đó liền thấy bên trong những tia chớp sáng trắng này, có những sàn đấu chu vi hơn mười thước liên tiếp cái nọ nối theo cái kia đột nhiên dựng thẳng lên.

- Lại có một ngàn sàn đấu, có thể dung nạp hai ngàn người đồng thời tỷ thí!

Trên trời cao bên ngoài sân điện Thiên Cực, Mộ Hàn ngự hư đứng thẳng, trong miệng chậc chậc thán phục. Một ngàn sàn đấu đồng thời được dựng lên, cảnh tượng này có thể nói là đồ sộ tới cực điểm. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Mộ Hàn thực khó mà tin tưởng phía dưới sân điện Thiên Cực này lại che giấu được nhiều sàn đấu như vậy.

Không chỉ có Mộ Hàn như thế, từ phía chân trời chung quanh sân điện khắp nơi đều liên tiếp vang lên âm thanh thán phục. Quang cảnh này đúng là khiến cho tất cả mọi người có loại cảm giác được mở rộng tầm mắt.

Mỗi một chiếc sàn đấu ở đây, đều là một món Đạo Khí cao phẩm.

Một ngàn món Đạo Khí cao phẩm nhất loạt bày ra ở chỗ này, có thể nghĩ sẽ hấp dẫn ánh mắt đến đâu. Từ đó cũng có thể nhìn ra, loại siêu cấp tông phái truyền thừa mấy vạn năm giống như Vô Cực Thiên Tông có nội tình phong phú ra sao. Không ngờ đến sàn đấu tỷ thí bày sát liền nhau đều là Đạo Khí cao phẩm.

Đương nhiên, luyện chế loại Đạo Khí cao phẩm đơn giản này thì khó khăn sẽ nhỏ đi rất nhiều. Nhưng dù vậy, cũng đủ để cho người giật mình.

- Vô Cực Thiên Tông chúng ta có hơn ba vạn đệ tử tham gia tỷ thí, trừ đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông có số lượng hơi ít hơn so với chúng ta thì hai Đại Thiên Tông Thần Tiêu, Vũ Long này về mặt nhân số đều nhiều hơn so với chúng ta. Tổng cộng lại, đệ tử tứ tông không sai biệt lắm có mười lăm vạn. Cho dù có một một ngàn sàn đấu, thì vòng tỷ thí thứ nhất này cũng phải chia làm tám nhóm.

Bay lơ lửng ở ngay sát bên cạnh Mộ Hàn, Kỷ Vũ Lộ không nhịn được mở miệng nói. Ba người Lăng Nghị, Hạng Thần, Ôn Siêu cũng đồng dạng đứng thẳng trong hư không, đều là vẻ mặt đầy xúc động. Mấy tháng khổ tu, ba người bọn họ đều đạt tới Huyền Thai Nhị Trọng Thiên, mà Kỷ Vũ Lộ thì tại mấy ngày trước vừa mới đột phá đến Huyền Thai Tam Trọng Thiên.

Sau khi hợp nhất cùng Mộ Hàn tại Hoàng Cực đại đạo, năm người liền chạy tới sân điện Thiên Cực. Lại vừa lúc thấy một ngàn sàn đấu xuất hiện rầm rộ.

Thiên Tông Võ Hội thì đôi bên đối chiến đều là ngẫu nhiên lấy ra. Tình huống tu sĩ Vũ Hóa Cảnh mà gặp phải tu sĩ cảnh giới Huyền Thai, thậm chí cảnh giới Mệnh Tuyền là rất thông thường. Một vòng này hẳn là kết thúc nhanh chóng.

Mộ Hàn cười cười một tiếng, bắt đầu đảo mắt đánh giá.

Lúc này không chỉ có trên mặt đất người đi lại tấp nập, trên trời cao càng là nổi lơ lửng vô số bóng dáng. Có được năng lực ngự hư, tự nhiên toàn bộ đều là tu sĩ Đạo Cảnh.