Vũ Vương

Chương 109: Tinh Vân động (3)​

- Cái gì? Vân Phiêu Phiêu đi Linh Bảo tông, vẫn còn thoái hôn sao?

Mộ Hàn làm bộ dựng thẳng vành tai lắng nghe, chợt liền giật mình bắt đầu la lên

- Chuyện này là xảy ra khi nào, tại sao ta chưa từng nghe qua? Tinh Vũ sư huynh không nên kích động, bỏ thì bỏ. Vân Phiêu Phiêu kia ỷ vào chính mình lúc còn tuổi nhỏ chính là tu sĩ Không Cốc Cảnh, hiện tại lại thành đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông gì gì đó, liền lập tức bắt đầu lộ mặt tiểu nhân đắc chí. Nữ nhân như vậy thì làm thế nào xứng đôi với Tinh Vũ sư huynh anh tuấn tiêu sái của chúng ta.

- Tiểu nha đầu kia muốn cắt để cho nàng dễ dàng bay nhảy cũng được. Hẳn nàng cho là cả Thái Huyền Thiên Vực cũng chỉ có một con thiên nga như nàng sao? Với thực lực và thân phận Ngọc Xu Cảnh của Tinh Vũ sư huynh , chỉ cần tùy tiện vẫy tay là có một đàn lớn Cáp Mô ( con cóc) . . . A không, đàn thiên nga khóc hô xông lại đòi gả.

Những đệ tử của viện Duệ Phong ở chung quanh càng nghe nói tiếp , sắc mặt liền càng thêm quái dị, Mộ Hàn này lắm mồm đi vòng vèo chăng tơ dệt lưới một đống lớn, chỉ còn thiếu chưa nói trắng ra Mộ Tinh Vũ là kẻ "Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga" .

Với tính tình của Mộ Tinh Vũ, làm sao có thể nhẫn nhịn được?

Sợ là sắp có trò hay cần nhìn !

Không ít người trong ánh mắt đều lộ ra ý tứ bao hàm hứng thú dạt dào.

Mộ Tinh Vũ thiên tư tốt, tu vi cao, hơn nữa lại có dung mạo làm cho nữ nhân đều phải ganh tị. Những điều kiện ưu việt này khiến cho bình thường hắn kiêu ngạo tới cực điểm. Lúc ở tại viện Duệ Phong thì quan hệ với mọi người cũng không tốt. Hắn ngấm ngầm mưu tính làm hại Mộ Hàn, nay trái lại bị Mộ Hàn chế nhạo như vậy, mọi người cũng vui vẻ được nhìn một trận náo nhiệt.

- Mộ Hàn, ta muốn luận bàn cùng ngươi!

Mộ Tinh Vũ khóe mắt giật giật, sắc mặt hung ác mà bắt đầu gào thét. Dáng vẻ anh tuấn tiêu sái đã không còn sót lại chút gì.

- Không có ý tứ, Tinh Vũ sư huynh, ta phải đi đào quặng .

Mục đích đã đạt tới, Mộ Hàn cũng không lại dài dòng, cười híp mắt mà xoay người.

- Vút!


Mộ Tinh Vũ dận chân một cái, nhanh như tia chớp chắn ngang trước người Mộ Hàn. Khí tức hào hùng từ trong cơ thể ào ra, áp lực mạnh mẽ như cơn sóng triều ập về hướng Mộ Hàn, hữu quyền cũng là dần dần giơ lên.

Nhìn Mộ Tinh Vũ giống như hung thần ác sát, ánh mắt Mộ Hàn cũng không hề chớp lấy một cái:

- Chẳng lẽ Tinh Vũ sư huynh cũng muốn đến Tinh Vân động để làm bạn cùng hai vị sư huynh Thanh Thành, Thiết Đường?

Nắm đấm trong phút chốc dừng lại ở trong không trung , hai mắt Mộ Tinh Vũ nhuộm đỏ , gắt gao nhìn chăm chú Mộ Hàn, trong ngực phập phồng kịch liệt. Sau một lúc lâu mới rít ra từ hàm răng vài câu:

- Mộ Tinh Hàn, ngươi điên rồi!

- So sánh với Tinh Vũ sư huynh, sư đệ ta nhân từ hơn nhiều lắm .

Mộ Hàn nhẹ nhàng hờ hững cười cười, phảng phất như không hề thấy ánh mắt của Mộ Tinh Vũ kia như hai con độc xà nham hiểm, trực tiếp di vòng qua bên cạnh hắn.

- Mộ Hàn này, ách, Mộ Tinh Hàn thật sự là. . . Hắn và Mộ Tinh Vũ đã kết thù lớn rồi.

- Cũng không trách được Mộ Tinh Hàn . Mộ Tinh Vũ bị thoái hôn, lại trút oán khí lên trên người hắn, hắn vẫn không thể phản kích sao?

- Nghe nói hôm đó Mộ Hàn khi quay về viện Duệ Phong, Vân Phiêu Phiêu vẫn còn đặc biệt đến trong nhà hắn để chờ. Hai người cô nam quả nữ lại ở trong cùng một gian phòng hồi lâu, bọn họ trong lúc đó có thể có. . . Gian tình hay không?

- Xì xào xì xào . . .

Những âm thanh àn lén nho nhở vang lên tại luyện võ tràng, sắc mặt Mộ Tinh Vũ càng tỏ ra khó coi. Nhất là khi nghe được hai chữ "Gian tình" kia thì, ánh mắt liền giống như hận không thể chẻ Mộ Hàn thành mảnh nhỏ.

- Gian tình?


Mộ Hàn cảm thấy tức cười, hắn rốt cục đã hiểu rõ ràng tại sao Mộ Tinh Vũ lại chĩa mũi dùi nhằm vào chính mình. Mộ Tinh Vũ không chỉ là muốn lôi chính mình ra để làm chỗ trút giận, còn tưởng rằng giữa bản thân mình và Vân Phiêu Phiêu có quan hệ gì đó không thể cho ai biết, thậm chí còn tưởng rằng Vân Phiêu Phiêu trước lúc thoái hôn thì đã đội nón xanh cho hắn.

Có điều cũng từ mặt này mà chứng thật, ngày đó khi Mộ Hàn từ viện Duệ Phong trở về thành Liệt Sơn, đích xác có người đã âm thầm giám thị nhất cử nhất động của hắn.

Xem ra Mộ Tinh Vũ này cũng giống hệt như Mộ Tinh Lăng , đều coi chính mình là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt .

Trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng, tại viện Duệ Phong, Mộ Tinh Vũ cho dù có hận chính mình đến đâu thì cũng không dám làm càn, nhiều nhất chỉ là giống như hôm nay vậy, giở trò chút tiểu quỷ kế mà thôi. Nhưng mà, chỉ cần qua đi được một hai tháng thì cho dù Mộ Tinh Vũ mạnh mẽ động thủ, nhưng đến lúc đó thì thực lực của hắn cũng đủ ứng phó được rồi.

Theo ý niệm, Mộ Hàn đã trấn tĩnh tinh thần, đi dọc theo con đường quanh co khúc khuỷu về hướng tới Tinh Vân động. Tại viện Duệ Phong, cơ hồ các đệ tử đều là nói đến mấy chữ Tinh Vân động liền biến sắc.

Mộ Hàn đối với địa phương kia, cũng là càng ngày càng hiếu kì.

Tinh Vân động nằm tại phía tây viện Duệ Phong, cũng là chỗ sâu nhất bên trong hẻm núi lớn này.

Bên dưới vách đá dốc đứng cao chót vót là một tòa cung điện phong cách cổ xưa. Hẳn cũng đã được xây dựng rất nhiều năm, nước sơn đỏ trên các cột gỗ đã sớm bị bong tróc, hoàn toàn loang lổ.

Mộ Hàn đã sớm nghe Mộ Tinh Thụ nói qua, cung điện này là lối vào Tinh Vân động.

Nếu chỉ từ bên ngoài nhìn vào thì vẫn còn không cảm thấy có gì khác lạ. Thế nhưng vừa mới bước vào trong điện, Mộ Hàn liền có loại cảm giác quái dị, phảng phất như ở bốn phía có vô số con mắt cũng đang không hề chớp mắt mà chăm chú nhìn chính mình.

Đảo mắt rất nhanh đánh giá chỉ chốc lát, vô số tuyến hoa văn chạm khắc bạc liền đập vào tầm mắt.

Trong tích tắc này, Mộ Hàn tức thời tỉnh ngộ lại. Cái cung điện cực lớn này rất có thể lại cũng giống như mê cung sân khảo nghiệm Mộ gia, đều là một món Đạo Khí cực lớn. Mộ Hàn không hề dừng lại nhiều hơn, mà trực tiếpđi về phía sau điện. Theo như Mộ Tinh Thụ nói, người trấn thủ Tinh Vân động đích xác là Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên của Mộ gia.

Vừa mới vượt qua cửa điện, Mộ Hàn liền thấy một cái cửa hang động hình vòm cung tròn.

Đó chính là Tinh Vân động!

Mà ở bên trái lối vào Tinh Vân động, có một bóng người áo đỏ đang lẳng lặng ngồi ở trên đệm cói. Đó là một thiếu phụ yểu điệu áng chừng ba mươi, gương mặt trái xoan, lông mày lá liễu, mặt mũi nhu mì. Mái tóc đen ở sau đầu dài đến thắt lưng. Trong nháy mắt Mộ Hàn đi vào, đôi mắt của nàng đang đóng chặt đã bỗng nhiên mở ra.

Mộ Hàn liền bước lên phía trước mấy bước:

- Vãn bối Mộ Tinh Hàn ra mắt Phi Tiên trưởng lão.

- Mộ Tinh Hàn? Ngươi chính là Mộ Hàn kia.