Hạ gia trang diện tích cũng không hề nhỏ, nhưng thì khi Hạ Nhất Minh tiến vào Từ gia bảo mới biết được rằng Từ gia bảo so với Hạ gia trang to hơn không biết bao nhiêu.
Nhưng đến hôm nay, hắn theo sau Tạ Minh Kim, cỡi một con ngựa lớn, thúc ngựa chạy băng băng trong Tạ gia phủ sau đó hắn mới biết được thì ra thế gia truyền thừa cả ngàn năm bên trong mới thật sự cực kỳ rộng lớn.
Đương nhiên, nếu tính cả diện tích bên trong Từ gia bảo có thể trồng trọt gộp cả vào mà so sánh hẳn là vượt qua diện tích Tạ phủ. Nhưng nếu tính diện tích về phòng ốc cùng phương diện kiến trúc trang trí mà nói, như vậy Thái Thương huyện tam đại thế gia có cỡi ngựa cũng khó đuổi kịp a.
Tạ Minh Kim nhảy xuống ngựa khi tới trước một căn phòng canh giữ nghiêm ngặt, mặc dù là người trong Tạ phủ đều biết hắn là Đại thiếu gia, nhưng khi tới nơi này những thủ vệ canh gác vẫn không nhường đường, cho đến sau khi hắn móc kim bài, những người đó mới cung kính mà cho qua.
Tạ phủ người hầu chấp pháp nghiêm chỉnh, có thể thấy rõ được điểm này.
Bên trong gian nhà lớn này có mười mấy căn phòng, mỗi một phòng phía trên đều viết một loạt chữ nhỏ. Tạ Minh Kim cũng không chần chừ, trực tiếp đưa Hạ Nhất Minh một căn phòng bên trên có viết Kim Đan phòng, đẩy cửa bước vào.
Động tác của hắn đối với nơi này hình như rất quen thuộc, xem chừng nguyên do là Hạ Noãn Ý đã nhiều lần dắt hắn đến đây.
Tiến vào trong phòng, Hạ Nhất Minh cảm thấy rất bất ngờ, trong căn phòng này tràn ngập hai tủ tàng thư, trong chỗ tàng thư này, cũ có, mới có, thậm chí còn có một chút thẻ tre trong truyền thuyết, loại phương pháp ghi chép văn tự này đã sớm bị loại bỏ tám trăm năm trước.
Có lẽ cũng chỉ có gia tộc truyền thừa ngàn năm mới có loại đồ cổ như vậy.
Ánh mắt đảo trên hai tủ sách, trong lòng hắn nhất thời nổi lên một trận khổ tâm. Thật không hổ là đại gia tộc truyền thừa ngàn năm a, chỉ cần là tàng thư về kim đan đã có nhiều như vậy, làm sao hắn có thể đọc hết chứ.
Hạ Nhất Minh đưa ra yêu cầu này, bất quá muốn đạt được một ít phương pháp đem nội đan luyện chế thành kim đan thôi, giờ nghĩ lại trong tàng thư này muốn tìm được thứ gì đó tuyệt không phải là chuyện dễ.
Đang lúc hắn âm thầm lo lắng, Tạ Minh Kim đã nhanh chóng tới tủ sách bên cạnh, hỏi:
- Hạ huynh, huynh muốn học từ đầu hay chỉ muốn luyện chế kim đan là được.
Hạ Nhất Minh giật mình, hỏi:
- Có gì khác nhau sao?
- Huynh muốn học từ đầu như vậy phải đọc trọn vẹn bộ sách nhập môn, toàn bộ tàng thư nơi này xem hết khoảng một phần năm, đồng thời phải hiểu rõ, đại khái là có thể xuất sư rồi.
Hạ Nhất Minh không chút nghĩ ngợi lắc đầu, hắn cũng không thế tốn nhiều thời gian rỗi rãi như vậy.
- Nếu huynh không muốn học tập toàn bộ tri thức, như vậy chỉ cần tìm hiểu phân loại một ít kim đan cùng tác dụng, về phần phương pháp chế luyện kim đan, vậy phải nhờ vào trí nhớ của huynh.
Tạ Minh Kim sắc mặt ngưng trọng, nói:
- Phương thuốc ở đây huynh có thể tùy ý xem, nhưng không thể sao chép ra ngoài.
Hạ Nhất Minh vốn là người am hiểu liền gật đầu, người ta đồng ý đem dược phương kim đan cho hắn xem, cũng đã là ân huệ to lớn rồi, nếu còn muốn được voi đòi tiên, chỉ sợ lập tức làm người ta phản cảm.
Bất quá hắn cũng hiểu rõ tại sao Tạ Noãn Hàng lại hào phóng như vậy, nếu chỉ vào trí nhớ của hắn, hắn tối đa cũng chỉ có thể nhớ được hơn mười phương thuốc cũng đã là giỏi lắm rồi. Chỉ là hơn mười phương thuốc so với tàng thư trong phòng này, quả là việc mất một sợ lông trên chín con trâu. Người ta cũng hiểu điều này, cho nên mới vui vẻ làm người hào phóng.
- Tạ huynh, huynh đem cho ta xem một chút công dụng của kim đan và dược phương bí tịch đi.
- Được.
Tạ Minh Kim đứng trước tủ sách, suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng từ trong rút ra mấy quyển, nói:
- Những điều này là chủ yếu nhất, huynh trước hết xem qua một chút.
Hạ Nhất Minh tiến lên, hướng Tạ Minh Kim cảm kích gật đầu, nếu không phải có hắn ở chỗ này, thì không biết mình như thế nào có thể bắt đầu.
Tạ Minh Kim đột nhiên lại gần, thanh âm nhỏ xuống nói:
- Hạ huynh, huynh từ từ xem, ta ra ngoài mang đến một thứ tốt cho huynh.
Hạ Nhất Minh thuận miệng lên tiếng, bất quá cũng không rõ có thứ gì tốt cho mình.
Đợi Tạ Minh Kim đi ra ngoài, Hạ Nhất Minh mở quyển bí tịch đầu tiên, ngay từ đầu bí tịch này đã miêu tả các công dụng của kim đan cùng phương pháp phân biệt.
Thì ra kim đan có rất nhiều chủng loại, mỗi loại đều có công dụng khác nhau, trừ bỏ loại kim đan có thể cho người dùng trở lên mạnh mẽ, phá tan bức tường cực hạn, còn có một loại kim đan có tác dụng là người tu luyện tha thiết mơ ước.
Loại kim đan này gọi là tinh lực kim đan, một khi ăn vào, sau đó tinh lực cơ thể đều tăng rất lớn, mà tinh lực gia tăng cũng có nghĩa là có thể chuyển hóa thành càng nhiều nội kinh. Loại kim đan này đích thực là tăng nhanh hơn độ tu luyện, mặc dù không bằng loại trước nhưng cũng là người bình thường mơ không mà không được.
Bất quá, bởi vì nội đan linh thú rất thưa thớt, cho nên dù có được nội đan, điều đầu tiên nghĩ đến là chế luyện cực hạn kim đan, về phần tinh lực kim đan, đa phần là dùng một chút dược liệu còn lại chế luyện thôi. Tuy rằng như thế, nhưng nếu có tinh lực kim đan bày bán trên thị trường, cũng thoáng chốc bị người ta dành nhau mua đến không còn, tuyệt đối có giá cả và đắt hàng.
Trừ hai loại trên ra, cũng có mơ hồ giới thiệu một chút kim đan, bất quá những kim đan này có đủ loại tác dụng.
Có thể rất nhanh cầm máu, có thể trị liệu nội thương, thậm chí còn có thể phòng ngừa ôn dịch cùng độc chưởng,.. tóm lại là rối loạn đủ cả, làm Hạ Nhất Minh thấy choáng váng trong đầu, trực tiếp buông tha.
Lật vài tờ sau, Hạ Nhất Minh bỗng nhiên thấy được miêu tả về cực hạn kim đan.
Cẩn thận nhìn lại một lần, trong lòng hắn lấy làm kỳ lạ.
Theo tác giả bí tịch cơ thể người như một đập nước, mỗi hậu thiên cường giả tu luyện đến trình độ nhất định, nước trong đập liền đạt tới cực hạn, không bao giờ có khả năng tăng thêm.
Lúc này muốn tiếp tục tăng cường thực lực, nhất định phải mở rộng đập chứa nước, cũng chính là để nội kình tu luyện càng đề cao thêm. Chỉ là, muốn làm được điều này, mặc dù cũng không khó khăn như tiến giai lên tiên thiên cảnh giới, nhưng cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Mà cực hạn kim đan lúc này mới cho thấy tác dụng.
Một khi phục dụng cực hạn kim đan, như vậy trong người gia tăng cũng không phải là tinh lực mà trực tiếp gia tăng nội kình.
Nội kình trong cơ thể vốn đã đạt đến cực hạn, chỉ cần gia tăng một chút như vậy là có được cơ hội đột phá tốt nhất. Dưới tình huống như vậy chỉ cần một sự cổ động làm tinh thần hăng hái lên, đem kinh mạch phong bế đả thông, đó chính là nước chảy thành sông, có thể tấn giai lên giai đoạn tiếp theo.
Nhưng là, nếu không có cách nào đả thông kinh mạch, như vậy sẽ chậm rãi mất đi tác dụng gia tăng nội kình, cuối cùng tiêu tan bên ngoài cơ thể.
Trên bí tịch còn đặc biệt giải thích rõ, hiệu quả kim đan như thế nào, cùng chất lượng kim đan có quan hệ mật thiết với tuổi người dùng linh đan ra sao.
Kim đan chất lượng càng tốt như vậy khả năng thành công càng cao, mà tuổi của người dùng càng nhỏ, thân thể sức sống mãnh liệt lại càng có khả năng năng thành công hơn.
Bất quá, mọi việc cũng không có gì là tuyệt đối, cuối cùng có thể thành công hay không, còn phải xem tình huống ý chí của người dùng ra sao,…không thể vơ đũa cả nắm.
Sau khi xem xong nội dung này, trong lòng Hạ Nhất Minh thật sự có chút bội phục, hắn mặc dù không biết tác giả là ai, nhưng cũng khẳng định là một vị cao nhân tiền bối đáng tôn kính rồi.
Bỗng nhiên cửa phòng mở ra, Tạ Minh Kim thoải mái bước vào, hắn mang theo vẻ mặt khó hiểu.
Hạ Nhất Minh nghi hoặc quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểu.
Tạ Minh Kim đóng kỹ cửa, đi tới trước mặt Hạ Nhất Minh, từ trong người lấy ra một ít đồ vật, con mắt Hạ Nhất Minh mở to, trợn mắt cứng lưỡi nhìn hắn, hoàn toàn không thể nói gì.
Thì ra Tạ Minh Kim mang tới là một chút giấy bút.
Nhất thời, Hạ Nhất Minh hiểu rõ đồ vật tốt với hắn mà Tạ Minh Kim nói là thứ gì.
Theo quy định ở đây, chỉ có thể nhìn không thể sao chép.
Như vậy hắn tính toán, có thể ghi nhớ ba mươi phương thuốc cũng đã là rất khá rồi.
Nhưng bây giờ có giấy bút, không dám nói là có thể ghi toàn bộ phương thuốc, nhưng ghi chép tám phần mười hẳn không có bất cứ vấn đề gì.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://docsach24.comHạ Nhất Minh thanh âm hạ thấp, nói:
- Tạ huynh, huynh…
Tạ Minh Kim vung tay lên, nói:
- Không sao, dù sao phương thuốc đặt ở nơi đây cũng lãng phí, huynh sao chép ra, vừa vặn có thể đem chúng nó phát dương quang đại.
Hạ Nhất Minh sửng sốt nói:
- Đặt ở nơi này sao có thể coi là lãng phí?
- Đương nhiên lãng phí, khi huynh ở trên núi đã giao thủ cùng linh thú, biết chúng có bao nhiêu lợi hại. Huynh nghĩ lại, trừ huynh ra, còn có bao người có thể đánh chết linh thú, lấy đi nội đan của chúng.
Tạ Minh Kim thở dài một tiếng, nói:
- Tạ gia chúng ta ngàn năm thu thập, có rất nhiều bí tịch, phương pháp chế luyện kim đan trong đó cũng có hơn trăm, nhưng là mấy chục năm cũng chưa hẳn có thể mở lò luyện một lần, nếu như rơi vào tay huynh, có lẽ mới có thể sử dụng nhiều lần được.
Hạ Nhất Minh trầm tư trong chốc lát, nhưng không thể không thừa nhận, lời Tạ Minh Kim nói có lý.
Chẳng qua là người nhà lại lén lút cho sao chép sở học trong nhà, loại chuyện này đúng thật là lần đầu gặp phải.
Như vậy trong lòng hắn cũng cực kỳ không yên tâm.
Nếu như Tạ Minh Kim không có nhiệt tâm như vậy, mà bằng vào trí nhớ Hạ Nhất Minh cố gắng lưu giữ, trong lòng hắn cũng không có bất kỳ gánh nặng nào, nhưng chính Tạ Minh Kim hôm nay lén lút cung cấp giấy bút, đó lại là một chuyện khác.
Khẽ thở dài một tiếng, Hạ Nhất Minh trong lòng rốt cuộc cũng có quyết định, hắn liếc nhìn thật sâu Tạ Minh Kim một cái, lẩm bẩm nói:
- Được, ta sẽ nhớ ơn này.
Tạ Minh Kim đem giấy bút đặt lên bàn, sau đó quay người rời đi. Từ xa hắn thấy được Tạ Noãn Ý, hướng phía phụ thân gật đầu mỉm cười, Tạ Noãn Ý liền xoay người rời đi.
Tạ Minh Kim tuy rằng lá gan cũng lớn, nhưng không được sự cho phép của trưởng bối sao dám đem giấy bút đưa cho Hạ Nhất Minh.
Dù đúng như Tạ Minh Kim nói là kim đan phương dược này xem ra rất trân quý, nhưng nếu thực tế lại không có nội đan linh thú, thì dược phương cũng không có bao nhiêu giá trị, chỉ có thể coi là vô dụng. Nhưng cho dù có vô dụng, cũng không phải thứ mà hắn có thể tùy tiện cho phép truyền ra ngoài.
Bất quá, phụ thân nếu đã sắp xếp như vậy, Tạ Minh Kim cũng chỉ cần làm theo, hơn nữa hắn cũng biết rõ, đây là phụ thân thông qua tay mình thi ân, ngày sau nhận hồi báo cũng không phải là gia tộc mà chính là bản thân hắn.
Tính cách của Tạ Minh Kim có lẽ không thích hợp trở thành nhất gia chi chủ, nhưng hắn không phải là kém thông minh, điểm này vẫn có thể thấy rõ ràng.
Hai ngày sau, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng rời khỏi Kim Đan phòng.
Tìm được Tạ Minh Kim, Hạ Nhất Minh kể lại chi tiết một lượt, phương pháp luyện chế kim đan hắn sao chép được tới một trăm bản. Hắn tìm hiểu, trong những phương dược này đều yêu cầu nội đan linh thú. Trong đó có một vài loại kim đan, đối với tuổi của linh thú còn có yêu cầu cực kỳ ngặt nghèo.
Bất quá, loại kim đan này cũng không phải dành cho hậu thiên cường giả sử dụng, căn cứ bí tịch ghi lại, chỉ các cường giả cánh giới tiên thiên mới có thể sử dụng, tu luyện giả hậu thiên nếu phục dụng, như vậy chờ đợi bọn họ không phải nội kình tăng cao mà chính là bạo thể mà chết.
Hạ Nhất Minh đối với bản thân có tin tưởng rất lớn, hắn kiên trì tin tưởng bản thân nhất định có thể tiến vào trong tiên thiên cảnh giới, cho nên mới thuận tay đem những phương dược luyện chế kim đan này sao chép ra.
Cuối cùng, hắn tùy ý lật xem bí tịch trong Kim Đan phòng, phát hiện ghi chép mặc dù hơi có chút bất đồng, nhưng đa số đều là do Tạ Minh Kim chọn lựa mang ra.
Về phần kim đan phương dược, trên cơ bản toàn bộ là có trong vài quyển sách này, có thể nói những bí tịch này có giá trị cực cao trong Kim Đan phòng.
Đến lúc này, hắn đối với Tạ Minh Kim hảo cảm lại tăng thêm một phần nữa.
Hai ngày nay cũng không có người đưa cơm cho hắn, bởi vì cho dù là ai cũng biết, một vị cao thủ thập tầng đừng nói là hai ngày, cho dù là ba đến năm ngày không ăn không uống, cũng không có bất cứ trở ngại gì.
Khi hắn rời khỏi Kim Đan phòng, ngay lập tức có hạ nhân báo lại với Tạ Minh Kim.
- Hạ huynh, huynh xem xong toàn bộ rồi?
Tạ Minh Kim khi hỏi câu này, cố ý tăng thêm ngữ khí.
- Đúng.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, hai bên ngầm hiểu tươi cười.
Hai người sóng vai đi tới một căn phòng nhỏ, Tạ Minh Kim than nhẹ một tiếng, nói:
- Hạ huynh, không nghĩ huynh nhanh như vậy đã xem xong mấy cuốn sách kia, ta còn tưởng huynh cần ít nhất bốn, năm ngày chứ, sớm biết thế này ta sẽ chọn thêm cho huynh vài cuốn nữa.
Hạ Nhất Minh chỉ lại y phục, nghiêm mặt nói:
- Tạ huynh, ý tốt của huynh trong lòng ta xin nhận, kỳ thật kết quả hôm nay ta đã cảm thấy rất mãn nguyện.
- Cũng tốt.
Tạ Minh Kim mang theo Hạ Nhất Minh tới phòng của mình, hạ lệnh chuẩn bị rượu và thức ăn, nói:
- Huynh nghĩ ngơi một ngày, ngày mai bắt đầu ta sẽ đưa huynh đến Chế Y đường xem một chút, sau đó đi đến Luyện Đan phòng. Tất cả tài liệu cũng đã chuẩn bị xong, ba ngày sau chính là ngày tốt, Thất thúc công sẽ khai lò luyện đan, chúng ta vừa lúc tới học hỏi quan sát.
Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, hắn đã lấy được dược phương, hơn nữa còn đem cả quá trình chế luyện toàn bộ sao chép ra, nếu lại là quan sát quá trình luyện đan, như vậy cũng có thể xem qua một chút. Đương nhiên hắn cũng biết rằng, luyện đan sư là một kỹ thuật sống, muốn dựa vào tả mà thực hiện, tuyệt đối không có dễ dàng như vậy. Bất quá chính mắt quan sát so với tưởng tưởng dù sao vẫn có khác biệt.
Tâm niệm vừa chuyển, Hạ Nhất Minh hỏi:
- Chế Y đường là địa phương nào?
- Đó là một nơi chuyên chế áo da trong gia tộc, huyng đừng lên xem thường, nếu là một bộ áo da từ Chế Y Đường của chúng ta xuất ra, bên ngoài đều là bảo bối ngàn vàng khó đổi.
Tạ Minh Kim có chút đắc ý nói.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi:
- Các người chế áo da, chẳng lẽ có công dụng đặc thù gì sao?
- Không sai, chúng ta chế tạo áo da, không hẳn chỉ là chế tạo không, mà còn cho vào đó rất nhiều dược liệu quý báu, nếu bình thường mặc ở trên người đối với thân thể có tác dụng cải thiện rất tốt. Bất quá, ta mang huynh tới đó, là vì con Trường Tí Hạc kia của huynh. Con vật này da cực kỳ cứng rắn, mặc lên người đao thương bất nhập, hơn nữa tính co rút rất mạnh. Ta đã thay huynh quyết định, chế tạo một bộ áo da bên trong, mặc vào người không chỉ có tác dụng phòng hộ, hơn nữa sau khi đặc chế, còn có thể điều chỉnh nhiệt độ cơ thể, đông ấm hè mát rất tốt.
Hạ Nhất Minh không khỏi có chút xúc động:
- Công dụng thần kỳ như thế, chẳng lẽ không thể chế luyện vài món?
Tạ Minh Kim bất đắc dĩ, nói:
- Hạ huynh, một con Trường Tí Hạc có bao nhiêu da a, cho dù lấy toàn bộ da có thể dùng trên thân thể nó, cũng bất quá chỉ có thể chế tạo được một bộ áo da bên trong. Nếu như huynh có thể bắt được tám hoặc mười con ta có thể chế luyện cho huynh vài món.
Hạ Nhất Minh ngẩn người ra, sau đó dở khóc dở cười, hai con Trường Tí Hạc cũng là linh thú duy nhất trong mấy tháng trời hắn mới gặp, muốn hắn đi đâu tìm mười con hay tám con linh thú đây, thật đúng là nói đùa.
Ngày hôm sau, bọn họ đi tới Chế Y Đường, Hạ Nhất Minh thấy được một bộ áo da mềm mại, được ngâm trực tiếp vào một chất lòng không biết tên.
Dựa theo lời nói của Tạ Minh Kim, muốn đem bộ nội ý này hoàn toàn chế luyện xong, cần một tháng thời gian, đó cũng là nguyên nhân lúc đầu Tạ Noãn Ý cùng hắn giao hẹn một tháng thời gian.
Ba ngày sau, hai người cầm kim bài tiền về phía phòng Luyện Đan, hôm nay thủ vệ trong Tạ gia canh giữ nghiêm ngặt phòng Luyện Đan.
Phòng luyện đan của Tạ gia chiếm diện tích vượt quá hai ngàn thước vuông, bên trong có hơn mười đan phòng, thế nhưng tốt nhất không nghi ngờ chính là đan phòng thứ nhất.
Khi bọn họ tiến vào luyện đan phòng đầu tiên, bên trong sớm đã có hai người tuổi tác tương đương bọn họ, mặc y phục dược đồng đang yên lặng sắp xếp lại gian phòng.
Thấy bọn họ tiến vào, hai dược đồng này cũng lạnh lùng, không vì thân phận của Tạ Minh Kim mà lấy lòng.
Tạ Minh Kim kéo Hạ Nhất Minh tới hai chiếc ghế trong phòng ngồi xuống, đối diện với hai chiếc ghế này là một lò thuốc thật lớn. Trên lò bình thường không có chạm khắc bất cứ thứ gì, xung quanh cũng không có trang trí, phảng phất như một cái lò thuốc bình thường, nhưng lại tỏa ra một cảm giác trầm ổn, làm Hạ Nhất Minh hiểu rõ, thứ này hẳn rất có lai lịch.
Không lâu sau, một lão đạo râu tóc bạc trắng tiến vào phòng, hai dược đồng lập tức tiến lên cung kính làm lễ, Tạ Minh Kim cái mông như bị cháy, nhảy dựng lên nói:
- Thái thúc công, người đã tới.
Lão đạo khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng nhìn lên người Hạ Nhất Minh, nói:
- Vị này chính là Hạ tiên sinh a, quả nhiên chàng trai tuổi trẻ tài cao, lão đạo Tạ Tri Ân chậm trễ xin chớ trách.
Hạ Nhất Minh vội vàng đứng dậy, khiêm tốn nói vài câu.
Tạ Tri Ân ha ha cười nói:
- Người trẻ tuổi đối với luyện đan thuật cảm thấy hứng thú, đó là chuyện tốt. Bất quá đối với ta mà nói, tu luyện giả muốn có thành tựu trong luyện đan thuật, như vậy trước hết còn có một cái điều kiện.
Hạ Nhất Minh nhướng mày, nói:
- Xin ngài chỉ giáo.
- Thông thường chế luyện đan dược, người bình thường cũng có thể thực hiện. Nhưng bất quá luyện chế đan dược hiếm thấy, đối với luyện chế giả yêu cầu lại càng cao. Ví dụ như hôm nay luyện chế kim đan, nếu giao cho người bình thường, như vậy xác xuất thành công tuyệt đối không vượt quá năm thành, nhưng lão đạo ra tay có thể đạt xác xuất tám thành.
Hạ Nhất Minh hai mắt phát sáng, cung kính hỏi:
- Xin hỏi đó là vì sao?
- Rất đơn giản, vì lão đạo là hỏa, mộc song hệ tu luyện giả.