Cổ lão ma thở ra một hơi dài, nhưng ngay sau đó lão lập tức cảm ứng được khí tức sinh mệnh cường đại đang truy đuổi tới gần.
Hít một ngụm lương khí, hắn nhất thời cảm thấy một cỗ hàn khí chạy dọc theo sống lưng.
Lần này khi tới Bồng Lai tiên đảo, hắn có Ngưng Huyết Nhân và Lục Túc thánh thú hậu thuẫn, cho nên bản thân ở vào thế bất bại.
Cho dù là Ngưng Huyết nhân bị các thế lực trên Đông Hải quần đảo nghĩ ra được biện pháp giải phá, nhưng chỉ cần còn có Lục Túc thánh thú hắn tuyệt đối có thể an toàn chạy thoát. Thế nhưng, hắn lại không ngờ được tại vùng Đông Hải này đột ngột xuất hiện Bạch Mã lôi điện thần kỳ như vậy.
Bạch Mã với Lôi chi lực chính là khắc tinh lớn nhất của Ngưng Huyết nhân, chỉ với một kích đã phá hủy toàn bộ công sức hơn trăm năm qua của hắn. Hơn thế nữa, tốc độ của Lục Túc thì vẫn còn kém xa nó, mặc dù hắn đã liều mạng bỏ chạy nhưng qua không bao lâu đã bị Bạch Mã đuổi kịp. Không những thế con Bạch Mã này còn có Toản Địa chi thuật, tốc độ cũng nhanh hơn Lục Túc thánh thú một bậc.
Đến tận lúc này hắn mới thật sự tâm tàn ý lạnh, hùng tâm tráng trí ban đầu đã biến mất không thể khôi phục.
"Sưu sưu..."Liên tiếp những hoàng sắc quang mang xuyên qua lòng đất bay về phía Lục Túc thánh thú.
Ngũ Hành hoàn phóng thích Thổ địa chi lực ngay cả dưới lòng đất không chịu một chút ảnh hưởng nào. Uy thế cường đại do nó phóng ra khiến cho lão ma đầu ở phía trước phải sởn tóc gáy.
Cổ tay lão khẽ rung lên, trong tay đã xuất hiện hai thanh tiểu binh khí, hai cánh tay hóa thành hư ảnh đánh tan mười đạo quang mang.
Bất quá, hắn lập tức phát hiện ra trong mỗi một luồng quang mang này đều ẩn chứa lực lượng cường đại, ngay cả hắn cũng chỉ có thể đem toàn lực mới phá giải được.
Tuy nhiên, những quang mang này phảng phất như vô cùng vô tận, chỉ một lát đã có hơn mười đạo liên tiếp lao tới.
hạ Nhất Minh gần như không cần phải nghỉ ngơi, không ngừng phóng thích Thổ chi lực cường đại. Hơn nữa mỗi một luồng lực lượng do hắn phóng ra đều có uy lực cường đại.
Lòng dạ Cổ lão ma hơi trùng xuống, lão biết đây khẳng định là do kiện Ngũ hành hoàn được phảng chế lại. giờ phút này, trong lòng hắn vừa sợ vừa giận, nếu như vật này rơi vào tay lão, thì có thể lão có đủ khả năng tiến vào cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên.
Bỗng nhiên, một đạo quang mang thật lớn thoáng xuất hiện ở phía trước. Cổ lão ma cảm thấy lạnh cả người. Lão hét lớn một tiếng, hai kiện thần binh trên tay nhất thời tỏa ra một cỗ huyết sắc đỏ tươi.
Lần này lão sử dụng chính máu của mình cho nên uy lực vô cùng cường đại, đây là một trong những chiêu thức dùng để liều mạng của lão.
Nhưng mà, ngay lúc này lão đột nhiên thấy trước mắt xuất hiện một đạo quang mang màu tím.
Trong lòng thầm kêu bất hảo, nguyên lai đạo quang mang này do con Bạch mã đáng chết đó phóng ra.
Lôi điện lóe ra, Cổ lão ma hao phí máu của mình để thi triển một chiêu liều mạng trong nháy mắt đã bị nó phá mất, ngay cả một chút tác dụng cũng không thể tạo thành.
Sắc mặt cổ lão ma thay đổi một cách khó lường, đột nhiên lão cắn răng một cái, đưa ra quyết định cuối cùng. Hai chân hắn hơi thấp xuống một chút cả thân hình nhang chóng rời khỏi lưng của Lục Túc thánh thú, hướng về phía trên bay lên.
Hạ Nhất Minh hơi ngẩn người ra, lúc này hắn mới biết Cổ lão ma cũng nắm giữ Toản Địa chi thuật.
Trong tích tắc vừa rồi trong lòng lão khẳng định đã suy nghĩ được cách thoát thân, Bạch mã lôi điện mặc dù cường đại, nhưng dù sao nó cũng không thông thạo Toản Địa chi thuật cho nên lão mới đưa ra lựa chọn này.
Thầm than một tiếng, nhìn thoáng qua phương hướng Lục túc thánh thú đang rời đi, con Bạch Mã hơi chuyển thân cả người liền nhanh chóng chồi lên mặt đất.
Ngay sau khi Cổ lão ma hiện lên trên mặt đất và bỏ chạy thì bạch quang chợt lóe lên trước mắt, con bạch mã đã xuất hiện ngay trước mặt lão.
Cường thảm một tiếng, lão nói:
- thật là nhanh a. Không biết đây là loại thánh thú gì? Có thể cho lão phu biết được không?
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu nói:
- Tại hạ cùng với Bạch Mã lôi điện gặp nhau do trùng hợp mà thôi, chứ bản thân cũng không biết lai lịch của nó, xin Cổ lão thứ lỗi.
Cổ lão ma bình tĩnh trở lại, hắn lẳng lặng nhìn hạ Nhất Minh nói:
- Các hạ muốn lấy tính mệnh của lão phu?
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng:
- Ta đã đáp ứng với Sở huynh.
Thanh âm của hắn mặc dù không cao, nhưng lại mang theo ngữ khí kiên định dị thường, không có nửa điểm thương lượng.
Gương mặt Cổ lão ma hơi thay đổi, ánh mắt hàn tràn ngập vẻ tuyệt vọng, nửa ngày sau mới cất tiếng cười to:
- Cũng được. Lão phu vì luyện chế Ngưng huyết nhân để đột phá Ngũ Khí Triều Nguyên mà hơn trăm năm qua đã giết không biết bao nhiêu người, còn đào mộ của mười vị tôn giả lên để thu thập xá lợi tử. Cho nên hôm nay có chút cũng không tính là oan uổng gì.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, vậy mới biết hơn mười khối xá lợi tử lão từ đâu mà có.
Nghĩ không ra đường đường là một ma đạo tôn giả lại đi làm kẻ trộm mộ, bất quá nếu không làm như thế thì lão cũng không có khả năng thu thập đươc đông đảo xá lợi tử như vậy.
Sắc mặt cổ lão ma đột nhiên nghiêm túc lại:
- hạ huynh, lão phu có một chuyện muốn nhờ, mong ngươi đáp ứng.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Ngươi nói đi.
cổ lão ma đưa tay vào trong người lấy ra một cái hộp, hạ Nhất Minh liếc mắt đã nhận ra đây chính là cái hộp đựng xá lợi tử.
Mở chiếc hộp trong tay, Cổ lão ma rút từ trong đó ra một cái tấm gỗ mỏng, bên trong nhất thời lộ ra một cái cơ quan.
Trong chiếc hộp còn một chiếc ngăn như vậy rõ ràng là có nguyên do của nó, Cổ lão ma đã dùng ngăn bí mật này để đựng một quyển sách.
Dù đứng ở phía xa, nhưng Hạ Nhất Minh chỉ cần liếc mắt là lập tức nhận ra đó là một quyển thần thư.
Cổ lão ma không chút do dự đem bộ sách trong tay cùng chiếc hộp vứt lại, Hạ Nhất Minh đưa tay ra đón lấy, hắn không hiểu nhìn Cổ lão ma. Một lúc sau mới nói:
- Ngươi muốn dùng vật này trao đổi lấy tính mạng mình?
Cổ lão ma cười hắc hắc nói:
- Ngươi đồng ý sao?
Hạ Nhất Minh quả quyết lắc đầu:
- Ta nếu đã đáp ứng với sở huynh thì sẽ không nuốt lời.
Cùng với Cổ lão ma giao thủ, Hạ Nhất Minh biết tính tình người này rất âm hiểm. Nếu thật sự để cho lão chạy thoát thì hậu hoạn ngày sau khó lường trước được.
Cổ lão ma cười thảm một tiếng:
- Lão phu cũng không trông mong ngươi sẽ tha mạng cho ta. Nhưng quyển thần thư này không thể vì ta chết mà thất truyền được, cho nên lão phu muốn nhờ ngươi vì nó mà tìm một truyền nhân, đừng để những thứ bên trong đó thất truyền.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm một chút, mặc dù hắn mơ hồ có cảm giác trong đó khẳng định có âm mưu mà mình không đoán ra được, nhưng ngay cả thần thư đối phương cũng đưa cho mình, vậy thì còn gì có thể nói nữa?
Nhíu mày suy nghĩ một lúc, Hạ Nhất Minh đóng nắp chiếc hộp lại, tùy ý để nó ra phía sau nói:
- Ta đáp ứng ngươi.
Cổ lão ma gật đầu một cái, ánh mắt trở nên ngưng trọng, lão gầm nhẹ một tiếng, hai chân đạp theo một loại bộ pháp huyền ảo. Thần hình dần dần bị mọt mảnh huyết quang bao phủ vào bên trong.
Vô số huyết sắc lan tràn ra bốn xung quanh, giờ phút này tựa hồ như Cổ lão ma đã biến thành ác quỷ, tánh mạng hơi thở cũng theo đó mà dần trở nên tán loạn.
Khí tức bạo phát giống như sóng biển dâng trào, sau đó huyết sắc quang mang đã lao về phía Hạ Nhất Minh.
Hạ nhất Minh lẳng lặng nhìn lão, cuối cùng thở dài một tiếng, chân khí toàn thân tiến vào trong Ngũ hành hoàn.
Trong nháy mắt, trên chiếc sừng của Bạch mã lôi điện cũng lóe lên quang mang thần kỳ. Lực lượng cường đại do con bạch mã phát ra cũng lập tức tiến vào bên trong Ngũ hành hoàn.
Đồng thời lúc này ở bên trong Ngũ hành hoàn cũng phóng xuất ra lực lượng cường đại của nó.
Chỉ trong nháy mắt, ba cỗ lực lượng đến từ những phương hướng khác nhau hợp lại cùng một chỗ.
Ngũ hành hoàn kịch liệt xoay chuyển, Thủy chi lực liên miên bất tận, Mộc chi lực tràn đầy sức sống, Hỏa chi lực hừng hực khí thế mãnh liệt, Thổ chi lực trầm ổn như núi, và cuối cùng chính là Kim chi lực vô kiên bất tồi, không có gì không phá được.
Năm đạo quang mang trong nháy mắt ngưng kết lại làm một phá vỡ không gian lao về phía hyuết sắc quang mang.
Một tiếng hét thảm từ trong đám huyết quang vang lên, sau đó là toàn bộ huyết sắc quang mang nhanh chóng tiêu biến không còn một chút dấu vết.
Bị lực lượng của Ngũ hành hoàn trùng kích, Ngưng huyết thuật của Cổ lão ma đã bị phế bỏ hoàn toàn.
Sau khi lão đứng vững lại, lồng ngực vỡ toàn, trên ngực trái tạo thành môt cái động khẩu to bằng nắm tay. Một lực lượng máu tươi từ đó tuôn trào ra, trong nháy mắt đã thấm đẫm toàn bộ thân hình lão.
Lúc này đây, lão đã chính thức biến thành một Huyết nhân, hơn nữa là một Huyết nhân không cách nào động đậy được.
Lão ngẩng đầu lên, trong ánh mắt chớp động quang mang kỳ dị, từ ánh mắt của lão Hạ Nhát MInh có thể nìn thấy trong đó ẩn chứa sự hối hận vô hạn, lại có cả sự cao hứng vì được giải thoát. Nhưng càng kỳ quái hơn, Hạ Nhất Minh tựa hồ còn phát hiện trong ánh mắt lão còn có một chút cảm giác hả hê.
Từ từ, máu từ trong ngực lão chảy ra càng ngày càng ít, cuối cùng tiêu hao hầu như không còn chút nào.
Cổ lão ma rst hơi thở cuối cùng, thân hình nặng nề rơi xuống mặt đất, chỉ là ánh mắt của lão vẫn như trước không có bất cứ thay đổi nào. Tựa hồ như nó vẫn đang trào phúng nhìn cái thế giới này.
Hạ Nhất Minh xuống ngựa , đi tới bên cạnh xác lão, hắn nhíu mày, cảm giác được như có cái gì đó không đúng.
Nếu đổi lại là Hạ Nhất Minh, hắn nhất định sẽ không đem bí tịch đưa cho kẻ muốn dồn mình vào chỗ chết. Hơn nữa Hạ Nhất Minh cũng không tin Cổ lão ma có lòng dạ rộng lượng như thế.
Liên tưởng tới ánh mắt cuối cùng của lão, Hạ Nhất Minh biết, trong quyển bí tịch này khẳng định có huyền cơ.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://docsach24.comLấy chiếc hộp xuống, Hạ Nhất Minh lấy ra quyển bí tịch. Yên lặng quan sát nửa ngày, cuối cùng hắn cũng chỉ cười khổ một tiếng.
Cổ lão ma khẳng định đoán chắc, bất cứ ai khi nhìn thấy quyển bí tịch thần đạo này khẳng định sẽ không thể thoát khỏi cám dỗ của nó.
Về điều này, Hạ Nhất Minh vô cùng rõ ràng.
hắn thở dài một hơi, Cổ lão ma trước lúc chết tặng bí tịch, đây tuyệt đối không phải là do lòng hảo tâm. Cho dù là nhìn thấu được tâm tư của lão, nhưng cũng rất khó để không nghiên cứu quyển thần đạo bí tịch này.
Cắn chặt hàm răng, hạ Nhất Minh rốt cục đưa tay ra, mở trang thứ nhất của quyển bí tịch.
Ngưng Huyết kinh.
Ba chữ đỏ tươi như máu viết trên trang thứ nhất của quyển bí tịch, hạ Nhất Minh chăm chú nhìn một lúc. Hắn đột nhiên cảm giác được máu trên ngươi tựa hồ như cũng chịu ảnh hưởng, có chiều hướng vọng động.
Hắn thầm thất kinh, hít một hơi dài khiến tâm cảnh đang xao động của mình trở lại như bình thường.
Đây là một bức tranh, những nét vẽ đỏ tươi như máu ở trên bức tranh đang bay múa, hai mí mắt Hạ Nhât Minh không ngừng giật giật, hắn tựa hồ như bị huyết sắc trên trang thứ nhất hấp dẫn, dần dần đắm chìm vào trong đó.