Chở theo một người một heo, thoáng chốc Lôi điện đã đạp sóng ra khơi.
Bốn móng của nó như lớn hẳn ra, đạp trên sóng mà giống đi trên đất bằng vậy.
Mặc dù trên biển sóng lớn, nhưng từng bước của nó vô cùng vững vàng khiến Hạ Nhất Minh ngồi trên lưng cũng không cảm giác dao động nào.
Ánh mắt liếc nhìn, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy kỳ lạ, bất quá đối với Lôi điện hắn càng lúc càng cảm thấy đặc biệt hơn.
Năng lực của nó quả thật kinh người.
Chỉ với Tiên thiên chi thể đã có thể chống lại Tôn giả cùng Thánh thú. Sau khi tấn giai Thánh thú năng lực của nó dĩ nhiên đề cao tới khó tin, hơn nữa người thường không bao giờ có thể tưởng tượng được.
Tạm thời Hạ Nhất Minh chỉ biết, khi còn ở Tiên thiên cấp bậc, mỗi ngày nó chỉ có thể phóng lôi điện một lần. Nhưng sau khi tấn giai Thánh thú, năng lực lôi điện của nó có chẳng những uy lực tăng lên mà giới hạn kia cũng bị phá bỏ.
Sự thay đổi này đủ khiến thực lực của Lôi điện tăng cao.
Nếu không phải vậy, sao nó có khả năng đánh rơi Hắc Ngột Thứu Vương xuống, hơn nữa còn là hai lần xạ kích đã lấy đi tính mạng của Thánh thú này?
Tuy nói Hắc Ngột Thứu Vương thực lực suy giảm nhưng nếu Lôi điện chỉ có Tiên thiên chi thể.
Nó cũng đừng mong giết được Thánh thú kia.
Nhẹ nhàng vỗ lên cổ Lôi điện. Hạ Nhất Minh đột nhiên cảm thấy khí huyết sục sôi, hắn huýt dài một tiếng, sau đó nói:
- Lôi điện. Chạy bằng tốc độ cực hạn của ngươi đi. Xem chúng ta có thể tới chân trời không?
Lôi điện hí lên một tiếng hưng phấn. Từ khi nó tới đảo này làm bạn cùng Sở Hao Châu, vài chục năm qua chưa từng có cảm giác khoan khoái như vậy. Lúc này khi trí tuệ đạt tới tầng cao mới, bảo trư nói không sai, có một đồng bọn như người này quả thực không tồi.
Bốn vó ngựa tung lên, trong nháy mắt đã để lại trên mặt sóng những vệt dài trắng xóa.
Trên bãi biển, Bách Linh Bát đang nướng cá cũng đã dừng lại. Gã ngẩng đầu nhìn trời nghĩ gì đó rốt cuộc buông xiên nướng cá xuống.
Đối với gã mà nói, bảo vệ Hạ Nhất Minh được xếp trình tự nhóm đầu tiên, vượt xa xo với việc nướng cá. Nếu Hạ Nhất Minh rời khỏi phạm vi theo dõi của gã, dĩ nhiên gã phải đi theo.
Gã từ trong đống cá nhặt lên một quả trứng sau đó dưới chân phát sáng, hai cỗ lực lượng nóng đỏ phát ra, thân thể như tên lửa bắt đầu phóng đi.
Sau hồi lâu, gã đã xuất hiên trên không trung, nhận biết chút phương hướng. Với tốc độ thậm chí còn nhanh hơn Lôi điện, Bách Linh Bát đã bắn đi như chớp.
Hạ Nhất Minh dĩ nhiên không có khả năng biết được biến hóa sau lưng. Nếu hắn biết, lúc này Bách Linh Bát đã không ngừng tiến hóa do năng lượng thạch đạt tới trạng thái phi hành, không hiểu hắn sẽ hoảng sợ tới đâu, thậm chí sẽ có chủ ý với năng lực phi hành của Bách Linh Bát.
Bất quá ngồi trên lưng Độc giác mã di chuyển trên biển, cảm giác mang lại cũng không kém chút nào so với phi hành.
Tốc độ Lôi điện quả thực nhanh, ngay cả trên mặt nước cũng không chút nào chậm lại.
Từng cơn gió mạnh đập vào mặt, khiến Hạ Nhất Minh không thể mở mắt ra được.
Hít vào một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh rốt cuộc không nhẫn nại được, một đóa hoa thực thể xuất ra xoay tròn trên đỉnh đầu hắn. Cuồng phong vô tận như được trấn an, cả một mảng không gian tĩnh lặng hẳn.
Đó cũng bởi lực lượng của Phong chi hoa, bởi có nó lên gió trong thế giới này đều như biến thành hài tử, để mặc Hạ Nhất Minh điều khiển.
Được Phong chi hoa bảo vệ, không chỉ có mình Hạ Nhất Minh, sau đó phạm vi của nó dần mở rộng lan sang cả bảo trư.
Nhưng khi hắn muốn bao trùm cả Lôi điện lại trong đó, đột nhiên nhận được tin tức Lôi điện truyền lại.
Nó cũng được Phong lực lượng bảo vệ, vì khi nó đang chạy vốn là đang tiếp xúc cùng Phong lực lượng, nên tốc độ mới càng mau lẹ như vậy.
Hạ Nhất Minh do dự một chút, thu liễm bớt lực lượng của Phong chi hoa, lẳng lặng ngồi im trên lưng ngựa.
Rất nhanh bọn họ đã thấy được diện mạo cảu biển khơi bát ngát này.
Cứ như vậy, một ngày, hai ngày, ba ngày.
Độc giác mã Lôi điện cả ngày không ngừng nghỉ chạy trên mặt biển, tốc độ của nó ba ngày ba đêm không chút nào suy giảm, vẫn thủy chung như tia chớp. Sau khi nhận biết phương hướng vó ngựa vốn chưa từng ngừng di chuyển.
Dọc theo hành trình, bọn họ không biết đã đi qua bao nhiêu hòn đảo, bao nhiêu đội thuyền, bao nhiêu đàn cá.
Bọn họ cứ hướng phía mặt trời mọc mà đi, giờ phút này không biết đã đi được bao xa nữa.
Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng hắn cảm xúc ngổn ngang. Tốc độ của Lôi điện chưa từng suy giảm nhưng khoảng cách với đường chân trời dường như không chút nào ngắn lại.
Đột nhiên Lôi điện dừng lại.
Hạ Nhất Minh giật mình, dựa theo phán đoán của hắn, sau khi tấn giai Thánh thú, Lôi điện khẳng định cần phát tiết một phen, bởi vậy đã toàn diệt bầy Hắc Ngột Thứu. Bất quá việc đó vô cùng dễ dàng nên chỉ có thể khơi dậy tiềm năng của nó bằng cách kiêu chiến tốc độ cực hạn mới là phương thức tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://docsach24.comDù sao Lôi điện mặc dù là một đầu Thánh thú cường đại nhưng nó cũng chỉ là một con ngựa mà thôi, một con ngựa khẳng định sẽ có đặc tính của loài ngựa.
Sau khi tận lực chạy đi, Hạ Nhất Minh vốn đã chuẩn bị tinh thần sống trên lưng ngựa mười ngày nửa tháng.
Nhưng không nghĩ ra, chỉ ba ngày trôi qua Lôi điện đã tự động ngừng lại.
Điều này khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ quái.
Tinh thần trần xuống, cùng Lôi điện giao tiếp, Hạ Nhất Minh cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm sắp ập tới.
Cảm giác này từ trên thân thể Lôi điện truyền tới. Có thể khiến Lôi điện có cảm giác như vậy, chuyện sắp xảy ra e rằng không phải người bình thường có thể đối phó.
Đột nhiên bảo trư trong lòng Hạ Nhất Minh cũng bật dậy.
Vẻ mặt nó ngưng trọng trước nay hiếm thấy, Hạ Nhất Minh trong đầu chợt hiện ra một cảnh.
Khi đó trên Quỷ Khốc Lĩnh, cái đuôi Long xà hấp thu thiên địa chân khí, bảo trư gầm lên giận dữ cũng có vẻ mặt như lúc này.
Trái tim Hạ Nhất Minh trầm xuống. Chẳng lẽ nơi đây cũng có thứ gì đó không kém hơn siêu cấp linh thú Long xà.
Nhẹ nhàng vỗ lên cổ Lôi điện. Hạ Nhất Minh truyền tới tư tưởng.
- Xoay người chạy mau.
Dường như nghe được âm thanh của Hạ Nhất Minh, Lôi điện không còn cảm giác cao ngạo như mấy hôm trước nữa, nó ngoan ngoãn xoay người, như tia chớp rời đi.
Nhưng ngay giờ phút này, trên mặt biển đột nhiên xuất hiện một chiếc xúc tu thật lớn.
Giống như lôi đình đánh tới, nó ngay lập tức quấn lấy Lôi điện.
Cũng may tốc độ Lôi điện quả thực nhanh tới khó tin, thân thể nó run lên đã trốn ra ngoài, khiến xúc tu kia gần như chỉ chụp vào tàn ảnh của nó.
Quay đầu nhìn lại xúc tu khổng lồ này cấp cho người ta cảm giác vô cùng khủng bố. Từng giác hút trên chiếc xúc tu khi vung lên cao trông qua vô cùng kinh khủng.
Hạ Nhất Minh hít vào một ngụm lãnh khí. Hắn đã hiểu vì sao thần sắc bảo trư lại nghiêm túc như vậy.
Xem ra chỉ nhân chiếc xúc tu này không kém hơn chút nào so với tên Long xà kia. Nếu không phải có năng lực lượng đại như vậy, sao có thể ép Thánh thú Lôi điện chỉ có thể chạy trốn.
Một tiếng rống đột ngột từ trong lòng biển truyền ra.
Khi nghe được tiếng rống này, Hạ Nhất Minh trong lòng đột nhiên căng thẳng.
Trái tim hắn như có một bàn tay bóp lấy, khiến hắn run sợ không ngừng.
Không chỉ có Hạ Nhất Minh, ngay cả bốn vó của Lôi điện cũng loạng choạng. Mặc dù nó không ngã vào lòng nước nhưng tốc độ cũng đã chậm hơn rất nhiều.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm kêu không tốt. Hàm răng cắn chặt, đầu lưỡi truyền tới cảm giác đau đớn khiến hắn có phần tỉnh táo lại.
Cánh tay không chút do dự lấy ra Không gian giới chỉ trên ngực.
Sau một giây, không gian giới lại xuất hiện trước mặt hắn.
Đưa một tay vào, Hạ Nhất Minh lập tức đã lấy ra từ đó Cửu Long Lô.
Ngay khi bàn tay Hạ Nhất Minh tiếp xúc cùng Cửu Long Lô, chân khí của hắn đã không hề giữ lại, dũng mãnh tiến vào bên trong. Giờ phút này toàn bộ tinh thần và thể xác của hắn hoàn toàn đầu nhập vào đó. Hắn thậm chí còn truyền cả nỗi sợ hãi khi nghe âm thanh vừa rồi vào Cửu Long Lô.
Gần như trong nháy mắt, Hạ Nhất Minh lại càng hoảng hốt hơn. Khi hắn tiến nhập vào thế giới Hỏa hệ kia, trước mắt hắn Hỏa Long khổng lồ đang đánh giá hắn.
Nếu như lần đầu tiên khi hắn tiến vào, Hỏa Long đối với hắn chỉ có cảm giác khinh thường thì lúc này trong mắt nó Hạ Nhất Minh như có thêm chút phân lượng. Mặc dù cũng chỉ nhỏ bé như con kiến hôi nhưng cũng có tư cách để Hỏa Long quan sát kỹ.
Đột nhiên Hạ Nhất Minh cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt truyền tới.
Không hiểu có phải cảm nhận được sự sợ hãi của hắn hay không, Hỏa Long trong mắt xuất hiện vẻ coi thường, sau đó nó mở miệng, một cỗ lực lượng bao vây lấy Hạ Nhất Minh.
Cỗ lực lượng nóng bỏng này khiến thân thể Hạ Nhất Minh không thể chịu được mà kinh hô lên một tiếng.
Sau đó bên tai hắn liên tục duy trì âm thanh kinh khủng kia. Hạ Nhất Minh lúc này mới hiểu, cảm giác vừa rồi chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi.
Nhưng ánh mắt hắn lập tức nhìn lại Cửu Long Lô trên tay, lực lượng của nó dường như trở lên xa lạ.
Trên mặt biển một sinh vật mơ hồ xuất hiện.
Chỉ cần nhìn phần thân thể của nó cũng thấy không kém hơn Long xà trên Quỷ Khốc Lĩnh.
Hạ Nhất Minh cắn chặt răng, một tay đặt trên nắp Cửu Long Lô.