Trong mắt Cáp Lâm tràn ngập vẻ mong chờ. Khi cùng nhìn thấy Tác Qua, trong lòng nàng dâng lên ham muốn sinh tồn mãnh liệt.
Hạ Nhất Minh cái kẻ cường đại kia, cũng chỉ có Tác Qua đại sứ giả cùng ngàn năm biến dị linh thú mới có thể chống lại.
Mặc dù trời đông giá rét, nhưng trên thân thể của nàng nổi lên nhiệt khí mãnh liệt.
Đây là bởi trong lòng kích động, máu trong cơ thể sục sôi mà ra. Nàng với thân phận Đồ đằng sứ giả, nhưng không ngờ có thể kinh hoàng thất thố như vậy, nếu chuyền này trong tộc biết được sợ là hiếm người có thể tin được.
Chỉ là sau khi toàn bộ đồng bọn chết đi, trong lòng Cáp Lâm, Hạ Nhất Minh đã trở thành Ma thần chân chính, cũng chính thức biến thành cơn ác mộng của nàng.
Hồng Lang Vương ngay trước mặt không xa, Cáp Lâm thậm chí còn thấy được cái miệng rộng của nó đang há ra.
Bấy quá khiến nàng vô cùng kỳ quái chính là Hồng Lang Vương trong miệng không ngờ ẩn chứa một hỏa cầu lớn.
Mặc dù nàng không được một đầu ngàn năm linh lang chấp nhận, nhưng cũng biết được, đây chính là Hồng Lang Vương thổ tức, cũng chính là một trong những tuyệt chiêu của nó.
Nhưng Cáp Lâm không sao hiểu được, vì sao vừa gặp mặt Hồng Lang Vương đã chuẩn bị hỏa cầu thổ tức.
Đột nhiên, Cáp Lâm phát hiện, cho dù ánh mắt Tác Qua hay Hồng Lang Vương cũng không dừng trên thân thể nàng mà là chăm chú nhìn về phía sau nàng.
Trong lòng Cáp Lâm nhất thời đại động, sau lưng nàng...
Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, Cáp Lâm đột nhiên cảm nhận được sau lưng có thứ gì đó đánh mạnh vào. Sau đó một lưỡi đao thật lớn đâm ra trước ngực nàng.
Đao thế chưa dừng lại, sau khi cả bốn thước chiều dài xuyên qua thân thể Cáp Lâm đã mang theo một mảnh mưa máu đánh thẳng vào Hồng Lang Vương phía trước.
Tác Qua cánh tay nhanh chóng khua lên, trên tay gã xuất hiện một bộ lợi nhận tinh cương hình vuốt sói. Trên vuốt sói như có ngàn cân lực lượng, sau khi Đại Khảm Đao cùng nó va chạm giây lát mới thay đổi phương hướng.
Trên thân thể Cáp Lâm xuất hiện một lỗ máu lớn, cho tới lúc này khi trường đao phá không xuyên qua, mới nghe được tiếng gào thét của nàng vang lên.
Toàn bộ lực lượng giờ phút này biến mất, thân thể Cáp Lâm mềm nhũn chậm rãi đổ trên mặt tuyết, hai tròng mắt cũng dần mất đi sinh khí.
Trăm năm đời người trải qua trước mắt như ánh chớp cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán.
Mà trước khi trở về hư vô, bên tai nàng còn nghe được âm thanh tràn đầu cừu hận.
- Chỉ còn mình ngươi nữa thôi...
Hạ Nhất Minh cũng không có tới gần Cáp Lâm, bởi vì khoảng cách giữa nàng và Tác Qua rất gần. Bởi thế hắn vô cùng dứt khoát, Đại Khảm Đao trên tay như ám khí ném thẳng ra ngoài.
Cú ném này ngưng tụ lực lượng toàn thân của hắn, chân khí cường đại khiến một đao này bắn đi như ánh chớp, dĩ nhiên so với âm thanh truyền ra còn muốn nhanh hơn.
Cáp Lâm mặc dù cường đại nhưng trước một đao này, nàng cũng không có chút năng lực chống đỡ.
Bị một đao này đâm thủng ngực, vị Đồ đằng Lang sứ giả cuối cùng cũng phủ phục trên mặt đất, cứ như vậy mà chết trước mặt Tác Qua.
Một người một sói lẳng lặng ngừng lại. Khi cảm nhận được khí thế cường đại phát ra trên người Hạ Nhất Minh, cho dù là Hồng Lang Vương vốn vô cùng cao ngạo cũng không thể không cẩn thận đề phòng.
Lẳng lặng nhìn Tác Qua, trên mặt Hạ Nhất Minh rốt cuộc lộ ra một vẻ tươi cười như trút được gánh nặng. Hắn vừa cười vừa nói:
- Chỉ còn mình ngươi nữa thôi...
Tác Qua đồng tử kịch liệt co rút, gã trong lòng tràn ngập lạnh lẽo, thấy được trên mặt tuyết đầy những thi thể Đồ đằng sứ giả, nghĩ tới Xà Nho phía trước không có tin tức gì, ngay cả hô hấp của hắn cũng trở lên đồn dập.
Hít một hơi thật sâu, Tác Qua lạnh lùng hỏi:
- Ý gì?
Hạ Nhất Minh ung dung cười, nói:
- Hướng đông mười một người, hướng tây hai mươi người, hướng nam mười bẩy người, hướng bắc mười lăm người. Trốn trong động, huyệt động và trên đại thụ mười ba người.
Mỗi một lần Hạ Nhất Minh báo ra số lượng vẻ mặt Tác Qua lại thêm một phần xám xịt. Sau khi báo xong toàn bộ số lượng, vẻ mặt gã âm trầm tới có thể chảy nước rồi.
- Tổng cộng bẩy mươi sáu người, cùng mấy ngày trước đó chết thêm hai mươi người.
Hạ Nhất Minh hai mắt nhìn chằm chằm vào Tác Qua nói tiếp:
- Bọn họ đều vì ngươi mà chết.
- Ngươi đã giết chết tất cả?
Tác Qua ánh mắt lóe lên một tia bất định, nói:
- Tất cả người trên Hoành Sơn nhất mạch cùng ra tay?
Hạ Nhất Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Một mình ta là đủ.
Tác Qua tức giận hừ một tiếng, nói;
- Bọn họ đều đã tu luyện nội kình tới cao thủ, một mình ngươi làm sao có thể sát hại toàn bộ bọn họ?
Hạ Nhất Minh ánh mắt mang theo vẻ đùa cợt, nói:
- Tin hay không tùy ngươi. Bất quá ta có thể nói với ngươi. Giữa ta và ngươi cần phải phân ra sinh tử thắng bại. Cho dù ngươi sợ hãi chạy trốn tới chân trời góc biển cũng đừng mong thoát khỏi tay ta.
Tác Qua mặc dù vô cùng khiếp sợ nhưng trái tim gã vẫn như trước lạnh lẽo như băng. Lúc này trong lòng khẽ động, gã nói:
- Ngươi có phương pháp truy tung ngàn dặm?
Hạ Nhất Minh cười ngạo nghễ, mặc dù hắn không trả lời, nhưng ánh mắt khiến cho Tác Qua lập tức biết được đáp án.
Vẻ mặt Tác Qua không ngừng biến đổi, ánh mắt liếc qua những thi thể trên mặt tuyết, đột nhiên nói:
- Xà Nho huynh ở đâu?
- Hắn chính là hung thủ giết hại Thủy Huyễn Cận lão ca. Hạ mỗ đương nghiên không thể bỏ qua cho hắn. Lúc này hắn đang dưới địa ngục đợi ngươi tới đó.
Hạ Nhất Minh chậm rãi nói. Nhưng ánh mắt vững vàng tập trung vào một người một sói trước mặt, cũng như lời vừa nói, hôm nay tuyệt đối không có khả năng buông tha cho bọn chúng.
Tác Qua sắc mặt hoàn toàn thay đổi, khi chứng thực Xà Nho không ở nơi này, niềm tin của gã chưa từng bị đả kích.
Mặc dù trước mặt Tác Qua có vài thi thể của đám sứ giả, nhưng nếu đặt chung những người này một chỗ gã cũng nắm chắc có thể tiêu diệt toàn bộ.
Nhưng khi biết ngay cả Xà Nho cũng chết, trong lòng gã nhất thời cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
Tác Qua cùng Xà Nho quen biết nhiều năm, biết người này mạnh mẽ không so được với mình, nhưng nếu hai bên giao thủ, bất chấp thủ đoạn, khẳng định người chiến thắng là Xà Nho.
Không nói trên người Xà Nho là quái xà kinh khủng, hay năng lực ẩn giấu hành tung, hoặc là thực lực nắm giữ một kích tất sát lão đều được coi là một hoàn mỹ thích khách điển hình.
Nhưng giờ phút này Xà Nho đã chết.
Trong lòng Tác Qua tràn ngập lạnh lẽo. Nếu Hạ Nhất Minh thật sự có thể đánh chết Xà Nho cùng Thạch Vương, như vậy cho dù gã cũng Hồng Lang Vương liên thủ sợ rằng cũng chưa chắc có thể thủ thắng.
Hạ Nhất Minh hai tay đưa ra, Đại Khảm Đao bị Tác Qua đánh bay nhất thời run rẩy, được chân khí dẫn dắt dần bay tới.
Tác Qua biến sắc, gã không chút nghĩ ngợi vỗ nhẹ vào đầu Hồng Lang Vương, con sói này lập tức hoa thành một đạo hổng ảnh vọt tới.
Lợi nhận trong tay Tác Qua vung lên. Năm vuốt sói với tốc độ cao xé tan không gian tạo ra những âm thanh xé gió, tùy ý đánh về phía Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh hừ nhẹ một tiếng, thân hình bay người về sau, nhưng hắn đột nhiên phát hiện chân khí phát ra bị lợi nhận sắc bén cắt đứt.
Trong lòng Hạ Nhất Minh thầm kêu không tốt. Bất quá hắn nhất thời hiểu được, vì sao đám tiên thiên cưởng giả lại không muốn sử dụng binh khí quá nặng.
Nếu binh khí rời tay, muốn thu hồi mười cân binh khí so với ba trăm sáu mươi cân, nặng nhẹ tự hiểu.
Bất quá cho dù không cầm Đại Khảm Đao trên tay, Hạ Nhất Minh cũng không cảm thấy sợ hãi.
Thân thể hắn lui ngược về sau, nhất thời hóa thành một đoàn vân vụ nhanh chóng tràn ngập.
Vân Vũ Phi Đằng Thuật giờ phút này được phát huy tới cực hạn.
Tác Qua hét lớn một tiếng, Hồng Lang Vương cũng đồng dạng như vậy, một người một sói tự nhiên linh hoạt bám sát Hạ Nhất Minh.
Dưới sự liên thủ của một người một sói này Đại Khảm Đao hoàn toàn bị khóa chặt, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng đừng mong chốc lát có thể đột phá.
Khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy khó chịu hơn chính là, thân thể Tác Qua theo Hồng Lang Vương không ngừng lắc lư, lợi nhận trong tay gã lại càng thiên biến vạn hóa. Trong lúc ra tay lại càng theo lộ tuyến thần kỳ mang tới cho Hạ Nhất Minh phiến toái thật lớn.
Hạ Nhất Minh sắc mặt dần ngưng trọng, từ khi hắn thi triển Vân Vũ Phi Đằng Thuật đây là lần đầu tiên hắn gặp phải khó khăn như vậy.
Tổ hợp một người một sói này quả thật khác thường.
Hạ Nhất Minh lập tức nghĩ tới Xà Nho. May là lúc đó hắn sử dụng Đại Khảm Đao kích phát Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai mươi hai mới có thể đánh chết lão. Nếu không chỉ sợ muốn đánh chết Xà Nho càng khó khăn hơn.
Lúc này thân thể Hạ Nhất Minh như một cơ gió, trước trảo ảnh đầy trời bất luận trao ảnh ác liệt ra sao cũng không chút nào tổn thương tới hắn. Chỉ là Tác Qua cùng Hồng Lang Vương như đã hòa làm một, tốc độ không chút nào chậm chạm, mặc dù không thể đuổi theo Hạ Nhất Minh nhưng muốn bám theo hắn thì hoàn toàn có thể làm được.
Hừ lạnh một tiếng, Hạ Nhất Minh cười nói:
- Tác Qua. Ngươi cho rằng không có Đại Khảm Đao ta không thể giết được ngươi sao?
Theo đó hắn gầm lên một tiếng, song chưởng vung lên, nhất thời kết xuất thủ ấn công pháp kỳ dị.
Lòng bàn tay hắn hơi khum lại, cường đại chân khí theo đó súc áp tại nơi này.
Tác Qua vẻ mặt ngưng trong, bên tai nghe được tiếng sóng biển mãnh liệt cuộn trào. Hơn nữa âm thanh khiến kẻ khác phải sợ hãi không ngờ phát ra từ lòng bàn tay Hạ Nhất Minh.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLÁnh mắt hắn vô cùng ác liệt, nhưng trong lòng nhất thời xuất hiện cảm giác cực độ nguy hiểm.
Lòng bàn tay Hạ Nhất Minh vừa thu lại, một đạo chân khí hình châm nhất thời bắn ra. Châm khí nhanh như chớp giật, nhỏ như lông trâu lại vừa vô thanh vô sắc, quỹ đạo bay vô cùng quỷ dị đánh tới bắp đùi Tác Qua.
Lúc này Tác Qua đang cỡi trên lưng Hồng Lang Vương, hai chân gã cơ bản cũng không có chút tác dụng gì. Cho dù là bị một đao chặt đứt cũng không ảnh hưởng tới sức chiến đấu của gã. Nhưng khi châm khí bắn tới, trong lòng Tác Qua chợt xuất hiện cảm giác lạnh lẽo, dường như châm khí này mặc dù uy hiếp không lớn nhưng lại đáng sợ như mãnh thú hồng hoang.
Tác Qua không chút nghĩ ngợi vung lợi nhân lên.
" Đinh" một tiếng, âm thanh như vàng đá giao nhau nhất thời truyền ra xa.
Hạ Nhất Minh kinh hô một tiếng. Một chiêu này của hắn cầm chắc chín phần, tưởng rằng Tác Qua sẽ không để ý tới, nhưng không ngờ gã lại cẩn thận như vậy.
Thấy được vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Nhất Minh, Tác Qua mơ hồ cảm giác được chính mình vừa thoát khỏi một hồi đại nạn.
Mặc dù không rõ châm khí này có bao nhiêu huyền ảo, nhưng gã đã quyết định, bất luận thế nào cũng không thể để châm khí này đánh trúng.
Khẽ cau mày, Hạ Nhất Minh bước tới phía trước. Miệng hắn đột nhiên mở lớn, một đóa hoa xanh nhạt phun ra.
Khi đóa hoa này xuất hiện, Tác Qua cùng Hồng Lang Vương đồng thời trợn tròn hai mắt, cơ hồ không thể tin vào điều mình đang thấy.
Khi bọn họ cùng Hạ Nhất Minh giao thủ tại Hoành Sơn, hắn bất quá chỉ ngưng tụ ra nửa đóa hoa mà thôi. Nhưng lúc này chỉ mới vài ngày, nửa đóa hoa kia không ngờ đã biến thành một đóa hoa trọn vẹn.
Tốc độ tiến cấp này, tuyệt đối là thiên địa kinh, quỷ thần khiếp, kẻ khác khó có thể tin.
Phảng phất còn đang trước mắt, đóa hoa xanh nhạt kia đột nhiên biến mất, mà quanh người Tác Qua cùng Hồng Lang Vương đột nhiên xuất hiện một lực trói khủng khiếp. Dường như đóa hoa kia đã biến thành vô số dây trói, hoàn toàn trói chặt bọn họ.
Tác Qua chợt rống to một tiếng, thân thế gã lập tức phình to, quần áo trên người toàn bộ rách nát, chỉ có Hồng lang giáp theo thân thể hắn nở rộng ra.
Ngay sau đó, sau lưng Tác Qua đột nhiên xuất hiện một đầu sói hư ảo.
Đầu sói hư ảo này hoàn toàn do cường đại chân khí ngưng kết mà thành. Ngay khi nó xuất hiện, lập tức một khí tức hung hăng tràn ngập xung quanh.
Hạ Nhất Minh ánh mắt vừa chớp đã lập tức rõ ràng. Đây cũng không phải là thực lực của Tác Qua mà do gã dùng phương pháp nào đó thu nạp chân khí trong thân thể Hồng Lang Vương. Bởi vật cái đầu sói hư ảo này mới có khí thế như vậy.
Con sói hư ảo đột nhiên lắc lư mạnh, dường như trên thân thể có vô số xiềng xích trói buộc tự do của nó. Sau khi mạnh mẽ giẫy giụa hồi lâu, trên không trung truyền tới âm thanh bạo liệt. Khi xung quanh khôi phục bình thường, lúc này chỉ có Hạ Nhất Minh cùng Tác Qua, Hồng Lang Vương đứng xa mà nhìn.
Bọn họ dường như chưa từng phát sinh chuyện gì. Nhưng trong lòng họ đều biết, vừa rồi Ngũ hành chân khí giằng co, hai bên bất phân thắng bại.
Đầu sói hư ảo dĩ nhiên bạo liệt, còn Phong chi hoa của Hạ Nhất Minh biến thành trăm ngàn dây trói, bị nổ tan tác cũng không thể tiếp tục sử dụng nữa.
Tác Qua cùng Hồng Lang Vương trong lòng phát khổ. Dưới Hoành Sơn đánh một trận, Hạ Nhất Minh mặc dù mạnh mẽ hơn Tác Qua nhưng cũng chỉ có thể ngang ngửa với Hồng Lang Vương. Nhưng lúc này, ngay cả Hồng Lang Vương cùng Tác Qua liều mạng gia tăng chân khí cũng hắn cũng chỉ ngang tay.
Trong đầu bọn họ đều nảy sinh suy nghĩ, nếu lần sau gặp lại, liệu chính mình có thể chống đỡ hay không?
Hạ Nhất Minh song chưởng đẩy tới, một cỗ hàn khí mãnh liệt tràn ra, nhiệt độ xung quanh đột ngột ha xuống, một cỗ hàn khí lạnh thấu tim khiến Tác Qua cùng Hồng Lang Vương thất kính.
Bọn họ quay lại khá muộn nên cũng không thấy được cảnh Hạ Nhất Minh cùng đám Đồ đằng sứ giả giao thủ, dĩ nhiên cũng không biết được Băng hệ chân khí của Hạ Nhất Minh mãnh liệt ra sao.
Hồng Lang Vương đột nhiên ngẩng đẩu, trong miệng nó phun ra một đoàn hỏa cầu. Hỏa cầu này cũng không bay về phía Hạ Nhất Minh mà bắn thẳng lên không trung.
Khi tới một độ cao nhất định hỏa cầu lập tức bạo liệt thành cơn mưa lửa đổ xuống. Nhiệt độ xung quanh nháy mắt được đẩy cao lên, đồng thời khiến Băng hệ chân khí của Hạ Nhất Minh hoàn toàn mất đi hiệu quả.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm than, Tác Qua cùng Hồng Lang Vương liên thủ quả nhiên mạnh mẽ hơn tổ hợp Đồ đằng sứ giả rất nhiều.
Tám vị Đồ đằng sứ giả dưới Băng hệ chân khí xâm nhập cho dù là liều mạng cũng không ngăn cản được. Nhưng Tác Qua còn chưa động thủ Hồng Lang Vương đã giải quyết được mối nguy này.
Linh thú như vậy so với Tác Qua còn muốn khó chơi hơn.
Tác Qua thân thể dán chặt vào lưng Hồng Lang Vương, ánh mắt chớp động, từ trong miệng gã phát ra một tiếng huýt dài, Hồng Lang Vương cũng vậy.
Một người một sói lúc này như biến thành một thể thông nhất.
Sau khi chứng kiến cảnh này, Hạ Nhất Minh đột nhiên hiểu ra.
Bọn chúng là muốn thi triển nhân lang hợp nhất quyết định liều mạng.
Cũng giống như Ngũ hành hợp nhất, toàn lực một đao của Hạ Nhất Minh, đây chính là tuyệt chiêu của Tác Qua.
Cảm nhân được khí thế cường đại trên người bọn họ, Hạ Nhất Minh đột nhiên mỉm cười nhìn lại.
Tác Qua cùng Hồng Lang Vương ngẩn ra, không rõ Hạ Nhất Minh định làm gì. Đột nhiên bọn họ cảm thấy hoa mắt, Hạ Nhất Minh đã thoát khỏi tầm nhìn của họ biến mất không còn dấu vết.
Một người một sói trái tim nhất thời trở lên lạnh lẽo, không còn một chút kích động cùng hi vọng xa vời nào.
Bọn họ cũng nhận ra, đây chính là một siêu cường kỹ năng nghịch thiên. Nếu Hạ Nhất Minh nắm giữ loại kỹ năng này, cho dù bọn họ có sử dụng phương pháp nào cũng đừng mong tiêu diệt hắn.
Ngay khi một người một sói vẫn đang thừ ra, một cỗ khí thế khai thiên tích địa phát từ sau lưng họ truyền tới.
Tác Qua cùng Hồng Lang Vương vô thức quay lại, vừa lúc thấy được Hạ Nhất Minh từ trên mặt đất thu hồi bả đao kinh khủng kia.
Khi Đại Khảm Đao hoàn toàn nằm trên tay Hạ Nhất Minh, tinh thần hắn hoàn toàn chìm vào trong đó, Ngũ hành chân khí tự động lưu chuyển.
Tác Qua cùng Hồng Lang Vương đã là địch nhân cuối cùng, dưới một chiên quyết định này, Hạ Nhất Minh không ngại tiếp tục sử dụng Ngũ hành hợp nhất.
Dù sao chỉ có tiêu hao toàn bộ chân khí vào một chiêu này mới có thể khiến một người một sói kia hoàn toàn biến mất.
Đại đao chậm rãi đưa lên, từ trên thân đao phát ra khí thế mãnh liệt, đủ khiến bất luận kẻ nào cũng phải phát run.
Cho dù là Tác Qua cùng Hồng Lang Vương thi triển nhân lang hợp nhất cũng không có được khí thế khoa trương như vậy.
Theo cỗ khí thế khó tin, một áp lực từ từ tràn ra. Khi Hạ Nhất Minh giơ Đại Khảm Đao vượt quá đỉnh đầu, luồng áp lực này cũng đủ lớn khiến kẻ khác bị giam cầm trong đó.
Nhưng trước khi không gian cấm chế hình thành, Tác Qua đột nhiên vỗ lên đầu Hồng Lang Vương, một người một sói nháy mắt biến mất.
Bọn họ dĩ nhiên quyết đinh thật nhanh chóng không chiến mà chạy, không ngại ướt át bẩn thỉu trực tiếp chui vào lòng đất.
Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi, một sự phẫn nộ từ đáy lòng bùng phát.