Vũ Thần

Chương 1260: Thủ ấn hiển uy

Năm loại lực lượng bất đồng ở trong một khu vực nhỏ không ngừng ba động, cỗ lực lượng này ba động mặc dù mờ mịt nhưng ở trong mắt các thần đạo cường giả thì nó rất mạnh mẽ.
Đây chính là Ngũ Hành lực, ngũ hành lực khổng lồ giống như một chiếc bánh xe đang không ngừng xoay tròn. Mặc dù trong đó còn có một tia trở ngại mơ hồ nhưng mọi người ở đây đều có thực lực rất cao cho nên có thể cảm ứng được Hạ Nhất Minh đã mơ hồ điều khiển được bốn hệ lĩnh vực. Trong nháy mắt, ánh mắt bọn họ đều có chút thay đổi.
Hạ Nhất Minh vừa tấn giai Ngụy Thần cảnh cường giả chưa được một năm, vậy mà hắn đã thành công ngưng tụ bốn hệ lĩnh vực, khoảng cách tới Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực chỉ còn một bước mà thôi.
Tuy nói do nguyên nhân đặc thù của ngũ hành công pháp mà bốn hệ lĩnh vực so với đơn hệ lĩnh vực hơn kém không nhiều, nhưng trình độ nắm giữ lĩnh vực của hắn đã làm cho mọi người sợ hãi. Bất quá, bọn họ cũng không ngờ được đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Thủ ấn của Hạ Nhất Minh dần thay đổi, từ Ngũ Hành Ấn chuyển sang Quang Ám Ấn.
Quang Ám lực lượng tương đối quỷ dị, cho dù là ở phương Tây thì những người có thể tu luyện thành rất hiếm thấy, còn những người ở đây không một ai từng thử qua việc tu luyện loại lực lượng này. Nhưng mà, điều này cũng không hề làm cho họ gặp trở ngại khi cảm ứng lực lượng của nó.
Khi Hạ Nhất Minh kết thành Quang Ám Ấn, khí tức quanh người nhất thời biến đổi, chung quanh người hắn đã ngưng tụ thành Quang Ám Đại Lĩnh Vực. Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều xuất hiện một tia khó tin.
Bọn họ cuối cùng bắt đầu hoài nghi cái chết của Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc phải chăng là do Hạ Nhất Minh tự mình động thủ. Hai mắt Ngao Mẫn Hành sáng ngời lên, bên trong ánh mắt xuất hiện những tia sáng kỳ dị.
Nếu như nói vừa rồi thấy được Ngũ Hành Ấn thì hắn mới chỉ cảm nhận được bốn hệ lĩnh vực, làm cho trong lòng hắn thừa nhận Hạ Nhất Minh có đủ tư cách khiêu chiến hắn.
Như vậy khi nhìn thấy Quang Ám Ấn, cảm nhận được Quang Ám Đại Lĩnh Vực phát ra, Ngao Mẫn Hành biết cho dù là hai người công bình giao thủ bản thân cũng không nắm chắc có thể thủ thắng được.
Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực cùng Quang Ám Đại Lĩnh Vực đều là hai tuyệt học của phương Tây và phương Đông, không một ai có thể khẳng định hai môn tuyệt học này cái nào hơn cái nào kém. Bởi vì hai người từng tu luyện qua hai loại tuyệt học này đều trở thành Chân Thần Cảnh cường giả trong truyền thuyết.
Cho nên khi Ngao Mẫn Hành cảm ứng được Quang Ám Đại Lĩnh Vực, mặc dù không nghĩ rằng mình có thể thất bại khi giao thủ, nhưng trong lòng cũng không tự tin mười thành có thể thắng được Hạ Nhất Minh. Từ đủ tư cách khiêu chiến tới việc không nắm chắc đối thủ chỉ là do quá trình thủ ấn do Hạ Nhất Minh thi triển ra mà thôi.
Tren khóe miệng Hạ Nhất Minh xuất hiện một tia cười nhạt, hắn cẩn thận nhẹ nhàng phóng thích ra uy lực cường đại nhất Quang Ám Đại Lĩnh Vực - Linh Hồn lực lượng trùng kích.
Từ sau khi giết chết Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc, Hạ Nhất Minh đối với Quang Minh và Hắc Ám lực lượng đã có thêm sự hiểu biết. Đặc biệt là đối với Linh Hồn lực lượng lại càng tiến bộ một bước dài, hết thảy mọi thứ đều do Quang Ám Đại Lĩnh Vực tiến bộ mà có được.
Cho nên lúc hắn phóng thích là Linh Hồn trùng kích của Quang Ám Đại Lĩnh Vực, công kích này cũng không hề tấn công vào những người vô tội xung quanh.
Sau một khắc, tất cả các thần đạo cường giả đều thấy được trong đầu có chút đau đớn, bọn họ lập tức nhận thức tác dụng của cỗ lực lượng này chính là tấn công linh hồn. Trong lúc nhất thời, vẻ tươi cười trên mặt bọn họ có thêm vài phần miễn cưỡng, mà Thần Toán Tử tuy còn chưa tấn giai thần đạo nhưng cũng cảm giác được thân thể hơi rùng mình một cái.
Còn đám người có tu vi Tôn Giả thì chỉ cảm thấy như toàn thân xuất hiện một cỗ băng hàn khí làm cho bọn họ rất ngạc nhiên. Lúc này bọn họ biết, đây chính là do thủ ấn mà Hạ Nhất Minh đang triển gây ra.
Bất quá bọn họ cũng không biết cỗ lực lượng này là cái gì, nếu để cho bọn họ biết sự cường đại của cỗ lực lượng này thì khẳng định đã xoay người bỏ chạy chứ không dám đứng gần như vậy.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh hơi ngưng trọng, liên tiếp thi triển hai loại thủ ấn làm cho hắn có chút do dự không biết có nên thi triển loại thủ ấn cuối cùng ra hay không. Bất quá ý niệm này chỉ lóe lên trong chốc lát thì hắn đã nhanh chóng đưa ra quyết định.
Sau đây hắn sẽ phải theo Ngao Mẫn Hành đi gặp Thần Long, với thần thông của Thần Long thì tu vi của hắn có thể dấu diếm được. Mà một khi Thần Long biết khẳng đính sẽ nói cho Ngao Mẫn Hành biết, lúc đó bí mật này sẽ không thể dữ lại. Đã như vậy không bằng thi triển ở đây để cho mọi người biết được thực lực của mình. Mặc dù những người này trên cơ bản sẽ không chủ động gây thương tổn tới hắn, nhưng cũng cần phải uy hiếp bọn họ một chút.
Nếu như Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc sớm biết Hạ Nhất Minh có được thực lực mà bọn họ không thể chống lại, thì hai người đó khẳng định sẽ không chạy tới Bắc Cương xa xôi để gây phiền toái cho hắn.
Nhìn thấy sắc mặt Hạ Nhất Minh vô cùng ngưng trọng, hơn nứa thủ ấn trên tay bắt đầu thay đổi, trong lòng các thần đạo cường giả đều trở nên khẩn trương. Vẻ mặt của Hạ Nhất Minh lúc này đã khiến cho bọn họ phải rung động.
Từ Ngũ Hành Ấn đến Quang Ám Ấn, rồi đến Linh Hồn trùng kích, hết thảy mọi thứ do Hạ Nhất Minh thi triển ra đều khiến cho bọn họ rung động rất lớn. Nhưng xem vẻ mặt của Hạ Nhất Minh lúc này thì hắn tựa hồ rất coi trọng thủ ấn thứ ba của mình.
Trong nháy mắt, toàn bộ ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào Hạ Nhất Minh, bọn họ muốn xem loại thủ ấn của cuối cùng của hắn cường đại tới mức nào.
Hai tay hơi để cách đan điền một đoạn, một lượng lớn thần lực trong cơ thể của Hạ Nhất Minh nhanh chóng được điều động. Đúng lúc này, không gian quanh người hắn bắt đầu chấn động.
Đây là một loại chấn động, giống như Hạ Nhất Minh đột ngột nhảy xuống biển, khi thân thể tiếp xúc với nước làm cho nó xuất hiện những gợn sóng. Nguồn: https://docsach24.com
Hai mắt đám người Ngao Mẫn Hành trợn tròn lên, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hạ Nhất Minh mang theo cảm xúc kỳ dị.
Bất quá, có thể khẳng định đó chính là khiếp sợ, cho dù là Lưu Mục hay Đế Thích Thiên thì vẻ mặt cũng giống như đang gặp quỷ vậy.
Những thần đạo cường giả này đã thành danh mấy ngàn năm, hoặc nắm quyền cao chức trọng trong môn phái cho nên bọn họ nhận biết rất nhiều các loại lực lượng.
Cho nên, khi không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo biến dị, bọn họ đã nhận ra lai lịch của luồng lực lượng này.
- Thế Giới lực..... - Lưu Mục không kiềm chế được thất thanh nói:
- Hạ trưởng lão, ngươi không ngờ đã năm giữ được Thế Giới lực.
Hạ Nhất Minh cười ha hả, ấn pháp trong tay đột nhiên được hắn thu hồi.
Trong nháy mắt, những chấn động trong hư không do loại lực lượng đó gây ra cũng nhanh chóng tan biến theo.
Bất quá, ánh mắt mọi người lúc này nhìn về phía Hạ Nhất Minh đã không còn như trước nữa.
Hai loại thủ ấn trước mặc dù có được thực lực cường đại, nhưng những loại lực lượng này vẫn nằm trong phạm trù tiếp nhận của mọi người.
Vô luận là Ngũ Hành Ấn hay Quang Ám Ấn quỷ dị khó lường bày ra lực lượng làm người xem phải cảm thán, nhưng chỉ hai cái đó vẫn chưa làm cho bọn họ phải kính sợ. Dù sao, ở trong đám người này còn có Ngao Mẫn Hành đã ngưng tụ thành Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực.
Nhưng mà, khi Hạ Nhất Minh kết thành loại thủ ấn thứ ba, đem Thế Giới lực thi triển ra thì đã nhanh chóng làm cho toàn bộ thần đạo cường giả phải động dung.
Thế Giới lực đó là loại lực lượng cao nhất trên con đường võ đạo.
Loại lực lượng này chỉ có hai vị Chân Thần Cảnh trong truyền thuyết mới nắm trong tay.
Tuy nói hôm nay Hạ Nhất Minh thi triển ra Thế Giới lực rất mỏng manh, còn xa mới đạt được mức đáng sợ như trong truyền thuyết, nhưng mọi người cũng nhận ra được một ít manh mối.
Hạ Nhất Minh đã chính thức tiếp xúc với Thế Giới lực, hơn nữa cũng bắt đầu ngưng tụ Thế Giới lực của mình.
Bọn họ tin tưởng, sẽ có một ngày nào đấy Hạ Nhất Minh hoàn thành được việc này, tấn giai vào cảnh giới Chân Thần cảnh trong truyền thuyết.
Lúc này đây, khi hắn đã bỏ đi thủ ấn công pháp của mình, đông đảo các thần đạo cường giả vẫn trầm mê trong suy nghĩ của mình.
Một lúc lâu sau, Ngao Mẫn Hành mới thở dài nói:
- Hạ huynh, tam đại thủ ấn công pháp này của ngươi quả là thiên hạ vô song.
Hắn nói những lời này không có bất cứ lời khoa trương nào, đặc biệt là loại thủ ấn cuối cùng càng làm cho các thần đạo cường giả xung quanh được đại khai nhãn giới.
Trước khi Hạ Nhất Minh thi triển tam đại thủ ấn, giữa hắn và Ngao Mẫn Hành thì đông đảo các cường giả đều xem trọng người sau hơn. Dù sao thì Ngao Mẫn Hành đã thành danh lâu hơn Hạ Nhất Minh, hơn nữa hắn thành công ngưng tụ được Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực từ lúc tổ phụ Hạ Vũ Đức của hắn còn chưa sinh ra a.
Danh tiếng, thực lực và kinh nghiệm của hai người chênh lệch quá lớn, làm cho tất cả mọi người đều xem trọng Ngao Mẫn Hành. Nhưng khi Hạ Nhất Minh thi triển ra Thế Giới lực thì những suy nghĩ này nhanh chóng được thay đổi.
Nếu lúc này Hạ Nhất Minh và Ngao Mẫn Hành giao thủ với nhau thì đại đa số mọi người đều nghĩ rằng hắn sẽ là người chiến thắng.
Quay về phía Ngao Mẫn Hành, Hạ Nhất Minh khiêm tốn nói:
- Ngao huynh quá khen.
Hắn xoa xoa hai tay vào nhau, cười nói:
- Các vị, nếu Thần Long đại nhân đã sốt ruột như thế thì chắc hẳn là chuyện quan trọng, không thể trì hoãn. Cho nên Hạ mỗ muốn lập tức xuất phát, mong các vị thứ lỗi cho.
Lúc này đám người Mã Dự cũng không nói gì, dù là Thần Long hay Hạ Nhất Minh cũng đều là những nhân vật mà bọn họ không thể với tới. Ngao Mẫn Hành hơi kinh ngạc nhìn Hạ Nhất Minh, nghĩ không ra người này lại hành động nhanh nhẹn như vậy.
Hắn cười khổ một tiếng, nói:
- Hạ huynh, mặc dù Thần Long huynh nói càng nhanh càng tốt, nhưng cũng không cần phải nóng vội như vậy.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, nói:
- Ngao huynh, Thần Long từng ra tay đánh trọng thương người đeo mặt nạ kia giúp Hạ mỗ, phần nhân tình này Hạ mỗ vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, cho nên chỉ cần có cơ hội sẽ sớm hoàn trả lại nó, lúc đó Hạ mỗ mới an tâm.
Ngao Mẫn Hành hơi trầm ngâm một chút nói:
- Nếu Hạ huynh đã kiên trì như vậy thì lão phu cũng không phản đối.
Hai người nhanh chóng cáo từ những người xung quanh rồi bay lên trời.
Ở phía dưới, vẻ mặt của đông đảo các cường giả đều khác nhau, bọn họ nhìn về phía Thiên Trì nhất mạch, trong mắt không khỏi xuất hiện một tia hâm mộ....