Vu Thần Kỷ

Chương 135: Mạch mới

Thời điểm hư ảnh vạch ra một chỉ đó, trước mắt Cơ Hạo lại có hình ảnh hư ảo xuất hiện, đây là các chuyện xưa tiềm tàng ở sâu trong huyết mạch nhân tộc, các tổ tiên thượng cổ nhân tộc từng gặp được.

Trong dãy núi mênh mông, một ngọn núi cao ngất trong mây có hơn phân nửa đoạn đỉnh núi bị tuyết trắng bao trùm. Đỉnh núi cao, mấy trăm cây gỗ lớn che trời tự nhiên sinh trưởng thành một cái ghế tựa thật lớn, một lão nhân hiền hoà toàn thân lục khí bốc lên, cao nghìn trượng ngồi ở trên ghế dựa lớn, cúi đầu thương hại nhìn một lão nhân đầu bạc quỳ rạp xuống đất.

“Con người, các ngươi thân thể gầy yếu, sao có thể thừa nhận bất cứ lực lượng nào chứ?”

“Tuy ta nắm giữ sinh mệnh chi đạo, ta có thể thấu triệt tất cả thực vật sinh tử điêu linh, nhưng ta cũng không có cách nào giúp các ngươi.”

“Thân thể các ngươi quá yếu ớt, trong cơ thể các ngươi tuy cũng có mạch lạc tồn tại, nhưng những mạch lạc hoàn toàn bế tắc, yếu ớt vô cùng đó lại có thể làm gì? Các ngươi thậm chí không thể thừa nhận một tia thiên địa năng lượng nhỏ bé nhất đưa vào, ta nơi này cũng không có cách nào ban cho các ngươi pháp môn cường đại.”

Lão nhân đầu bạc áo rách quần manh, bên hông hắn quấn quít vài miếng lá cây rách nát, trong đôi mắt lõm xuống thật sâu lóng lánh hào quang trí tuệ.

Hắn nhìn lão nhân thân hình thật lớn trước mặt, kính cẩn khẩn cầu: “Đông phương thiên đế, đế vương nhân từ nhất trong thiên địa, nhân tộc chúng ta thật sự quá yếu ớt, nhưng cầm thú cùng quái vật khác trong núi rừng lại càng ngày càng cường đại. Nếu ngài cũng không thể giúp chúng ta, như vậy nhân tộc chúng ta thật sự phải diệt vong.”

Sau khi trầm mặc thật lâu, lão nhân ngồi ở ghế tựa chậm rãi đứng dậy, giơ lên mộc trượng nặng nề trong tay, nhẹ nhàng quơ quơ.

“Ta là sinh mệnh thiên địa thanh mộc tinh khí ngưng tụ, ta tuy nghĩ ra một biện pháp có thể giúp các ngươi, nhưng bản thân ta lại bất lực. Bởi vì ta chỉ có mỗi thân thể giống các ngươi, nhưng không có máu thịt!”

“Con người, đi khẩn cầu các sinh linh cường đại đó đi, khẩn cầu các sinh linh cường đại sinh động, hơn nữa trong lòng tồn lưu một tia thiện ý đó đi. Hy vọng cường đại của nhân tộc các ngươi, ở trên người bọn họ! Nếu có thể được bọn họ ban ân, được bọn họ che chở, nhân tộc các ngươi luôn có hy vọng may mắn còn tồn tại.”

Mộc trượng trong tay lão nhân phun ra một đạo lục khí, để lại ở mi tâm lão nhân quỳ dưới đất một dấu ấn màu xanh.

“Đây là bí pháp huyết mạch truyền thừa, đem nó dạy cho nhân tộc trong thiên hạ, sau đó, phải xem vận khí các ngươi.”

Trong con ngươi Cơ Hạo hào quang màu đỏ vàng lóe lên, đột nhiên từ trong một màn ảo giác đó thức tỉnh lại. Hắn nhớ tới những cảnh tượng lúc mình từng hôn mê bất tỉnh nhìn thấy, các tổ tiên Kim Ô bộ khẩn cầu thái cổ Kim Ô giúp đỡ, từ chỗ bọn họ nhận được bản mạng tinh huyết, mở ra nguồn suối lực lượng của Kim Ô bộ, căn nguyên tất cả cái này, là đến từ lão nhân cả người bốc lên lục khí này sao?

Đông phương thiên đế?

Đông phương, giáp mộc, đó là Thanh Đế trong truyền thuyết sao?

Nhưng rất nhanh, chấn động kịch liệt từ trong cơ thể truyền đến khiến Cơ Hạo cũng không cách nào tự hỏi tiếp nữa, kinh lạc chủ yếu trong cơ thể nhân loại chỉ có mấy chục đường như vậy, mạch lạc khác trung đẳng, nhỏ cùng với cực kỳ nhỏ bé trời biết có thể có bao nhiêu đường.

Nhưng hôm nay Cơ Hạo đã biết, một nhân tộc thuần túy, kinh lạc trong cơ thể thống kê hết lại, từ đỉnh đầu đến mũi chân, từ nội tạng đến làn da, từ cốt tủy đến mạch máu, những kinh lạc có thể cho vu lực lưu thông, tổng cộng là mười hai vạn chín ngàn sáu trăm đường.

Vừa vặn là con số nhất nguyên!

Những kinh lạc này có một số cực kỳ nhỏ bé, nhỏ đến mức thần niệm của Cơ Hạo cũng không thể phát hiện bọn nó tồn tại.

Nhưng theo hư ảnh vạch một chỉ đó, kinh lạc toàn thân Cơ Hạo đều kịch liệt chấn động lên, toàn bộ kinh lạc lớn nhỏ đồng thời phát ra u quang nhàn nhạt. Hơn nữa cho dù là trong kinh lạc nhỏ bé nhất, chỉ to bằng một phần vạn của sợi tóc, cũng ít nhiều có hai ba cái vu huyệt nhỏ đến cực điểm đang lóe lên.

Kim Ô đồ đằng phun ra vu lực mênh mông, đang không ngừng rót vào các mạch lạc nhỏ bé đến cực điểm đó, từng mạch lạc nhỏ đến cực điểm dần dần sáng lên, dần dần mở rộng. Giống như thiên địa mở mang, một ít mạch lạc hoàn toàn dính lại cùng một chỗ dần dần trở nên mềm dẻo mạnh mẽ, dần dần trở nên thông suốt linh động.

Từng tia vu lực thật nhỏ bắt đầu lưu động trong các mạch lạc đó, theo vu lực lưu động, tinh huyết trong cơ thể Cơ Hạo cũng không ngừng ùa vào các mạch lạc đó, tẩm bổ, cường đại chúng nó, để chúng nó có thể cất chứa vu lực nhiều hơn, mạnh hơn.

Trong lúc nhất thời mạch lạc toàn thân Cơ Hạo thông suốt hết, Cơ Hạo chỉ cảm thấy bản thân như biến thành một cái hắc động trống trơn, chờ mong vu lực càng nhiều, càng cường đại hơn bổ sung.

So sánh với trạng thái vừa mới bắt đầu hơn hai trăm Kim Ô mạch lạc hoàn toàn lấp đầy, Cơ Hạo đại khái tính toán một phen, hiện tại toàn bộ kinh lạc trong cơ thể hắn thông suốt, các kinh lạc đó có lớn có nhỏ, có dài có ngắn, vu lực có thể cất chứa cũng có nhiều có ít, nhưng tính toán chỉnh thể, tổng sản lượng vu lực kinh lạc hiện tại trong thân thể hắn có thể cất chứa, hẳn là ở ngoài ba trăm lần vừa rồi!

Nếu lấy trạng thái như vậy, đem toàn bộ kinh lạc lấp đầy vu lực, sau đó dùng vu lực khổng lồ như thế đi mở vu huyệt, như vậy vu lực trong mỗi một cái vu huyệt của Cơ Hạo cất chứa cũng chính là ba trăm lần trước kia!

Đều là Đại Vu vừa mới đột phá, Cơ Hạo lấy cơ sở thân thể hiện tại đột phá mà thành Đại Vu, trên thực lực chính là ba trăm lần bản thân lấy cơ sở thân thể vừa rồi mà đột phá!

Vô địch cùng giai!

Tuyệt đối vô địch cùng giai!

Cơ Hạo chỉ cảm thấy lông tóc cả người dựng thẳng lên, đây là thực lực chênh lệch đáng sợ cỡ nào!

Nội tình hắn hiện tại, so với các tổ tiên thượng cổ nhận được Kim Ô truyền thừa hoàn chỉnh, dưới tu vi cùng giai, thực lực của hắn ít nhất cũng gấp mấy chục lần các tổ tiên đó! Nói cách khác, chỉ cần Cơ Hạo thuận thuận lợi lợi tu luyện tiếp, thành tựu của hắn tương lai tuyệt đối vượt lên trên tất cả tổ tiên Kim Ô bộ!

“Tốt bụng, làm hỏng việc!” Hư ảnh ngữ thanh ù ù thở dài một tiếng: “Thanh Đế đời đầu trong thiên địa, là một người hiền lành hỗn độn, muốn giúp người, lại làm người ta lạc lối. Nhưng hắn dù sao đã cứu nhân tộc khi đó, món nợ này, cũng không biết nên tính toán như thế nào.”

“Ai nói mạch lạc nhân loại gầy yếu không thể thừa nhận thiên địa lực? Thân thể nhân tộc, có thể bao dung phương pháp tu luyện của tất cả thần thú, thần cầm, thế này còn không thể nói rõ nhân tộc mới là một trong các tộc đàn có tiềm lực nhất trong thiên địa sao? Trời sinh mạch lạc gầy yếu, hậu thiên có thể bổ cường, nhưng phương pháp tu luyện một khi lạc lối, muốn sửa đúng sẽ khó khăn.”

“Tự Văn Mệnh kia… trái lại đã đi đúng.”

Hư ảnh nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng, sau đó thân hình dần dần tán đi, cuối cùng chỉ để lại một câu: “Tự mình nghĩ cách, che dấu chuyện kinh lạc toàn thân ngươi thông suốt hét đi… Ở trước khi ngươi cường đại như Tự Văn Mệnh, đừng để bất luận kẻ nào biết ngươi đột phá Kim Ô huyết mạch giam cầm!”

Cơ Hạo im lặng không nói, Kim Ô đồ đằng đã dừng hướng Cơ Hạo rót vu lực, hắn nhẹ nhàng đáp xuống đất, hai tay giao nhau khoanh ở trước ngực, hướng tổ miếu, hướng Kim Ô đồ đằng đại lễ cảm tạ.

Toàn bộ mạch lạc trong cơ thể đều sáng lên hồng quang nhàn nhạt, tuy tuyệt đại bộ phận mạch lạc quang mang đều còn rất ảm đạm, xa không bằng hơn hai trăm Kim Ô mạch lạc kia, nhưng Cơ Hạo đã thấy được vô hạn khả năng.

Mạch lạc mới, con đường chính xác, Cơ Hạo cảm thụ được một mảng thân thể ‘trống rỗng’, nhẹ nhàng cười.