Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 930: Bẫy rập lớn

Phía bên kia, Diệt Sát giả bị Vũ Hóa Phiến đẩy ra xa ngoài ngàn dặm, trong lòng nóng giận như lửa đốt, thầm nghĩ:

- Chết tiệt, không ngờ hắn lại có pháp bảo như vậy? Hắn lấy từ đâu chứ? Nếu như lão phu có thể cướp được nó, còn ai có thể làm gì được ta? Thiên hạ này, thậm chí thế giới bên ngoài đại hải cũng mặc sức lão phu tung hoành!

Nghĩ đến chỗ tốt của pháp bảo này, Diệt Sát giả hung hăng thầm nghĩ:

- Kiện pháp bảo đó của Lâm Vân, lão phu nhất định phải có!

Lúc đang nghĩ thì Diệt Sát giả đã không còn cách thành Đông Hoa bao xa nữa.

Chính lúc này, Diệt Sát giả lại nghe thấy tiếng hét:

- Sở Nam, trước mặt bổn cung, ngươi còn muốn trốn sao? Không biết tự lượng sức mình, chỉ là Võ Đế mà dám bất kính với Võ Tôn, hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi, ngươi giết hai tên trưởng lão Bắc Thần Cung ta, giết thập đại đệ tử chân truyền của bổn cung, bổn cung sẽ cho ngươi chết đủ mười hai lần!

Câu nói này của Bắc Thần Cung Chủ rất cuồng vọng, nhưng trong ngữ điệu lại đầy cay đắng, Sở Nam nghe xong chỉ cười, Bắc Thần Cung Chủ mặc dù phối hợp với hắn diễn kịch, nhưng những lời nói này tuyệt đối là lời thật tình của Bắc Thần Cung Chủ, Bắc Thần Cung Chủ nếu có thực lực thì quả thật muốn Sở Nam phải chết đủ mười hai lần.

Thanh âm truyền vào tai Diệt Sát giả, trong lòng Diệt Sát giả đại hỉ, sau đó lại có phần cố kỵ, thầm nghĩ:

- Pháp bảo của tiểu tử này như vậy, nếu lão phu lập tức hiện thân thì hắn sẽ quạt bay lão phu, vậy không ổn, lúc ấy pháp bảo đó sẽ rơi vào trong tay Bắc Thần Cung Chủ.

Ánh mắt xoay chuyển, Diệt Sát giả liền có chủ ý, thầm nghĩ:

- Đợi tiểu tử này quạt bay Bắc Thần Cung Chủ, lão phu sẽ dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bắt hắn lại, như vậy thì mọi thứ sẽ là của ta rồi.

Diệt Sát giả lại cẩn thận lắng nghe, chỉ nghe Sở Nam không hề yếu thế đáp:

- Chỉ bằng vào ngươi cũng muốn lấy mạng ta? Hôm nay nếu ngươi không giết được ta, ta sẽ lên Bắc Thần Sơn các ngươi, đem tất cả đồ tử đồ tôn giết sạch sẽ!

- Muốn chết!

- Muốn chết là ngươi, hôm nay ngươi tuyệt đối không có khả năng giết được ta, ngươi có biết pháp bảo này trên tay ta là gì không? Vừa rồi, ngay cả tên Võ Tôn cao cấp kia cũng bị ta quạt bay xa hơn ngàn dặm đấy.

Sở Nam nói xong, Bắc Thần Cung Chủ cười lạnh một tiếng, nói:

- Pháp bảo thì mạnh, nhưng ngươi thì quá yếu, ngươi cho rằng bây giờ ngươi còn đủ nguyên lực để sử dụng kiện pháp bảo đó sao?

- Ngươi… ngươi làm sao… biết… được…

- Mặc kệ bổn cung làm sao biết, hôm nay ngươi nhất định phải chết, pháp bảo của ngươi cũng sẽ là vật trong tay bổn cung, ngươi nhanh đem bí pháp điều kiện lôi điện giao ra, bổn cung sẽ cho ngươi chết thống khoái, bằng không, bổn cung nhất định sẽ khiến ngươi đau đớn đến không muốn sống, sống không bằng chết.

Bắc Thần Cung Chủ nói xong liền muốn phóng đến Sở Nam, Sở Nam lại hộc ra một ngụm máu tươi, Bắc Thần Cung Chủ cười lạnh, xuất ra ngụy Thánh Khí Loa Vân Toản.

Diệt Sát giả nghe thấy lời đối thoại của hai người rất rõ ràng, trên gương mặt liền xuất hiện vẻ kinh hỉ, thầm nhủ:

- Thì ra tiểu tử này không có nguyên lực duy trì, xem ra, kiện pháp bảo kia nhất định là của ta rồi.

Nghĩ đến đây, thân hình Diệt Sát giả lóe lên, phóng đến trước mặt Sở Nam, cười dữ tợn nói:

- Lâm Vân tiểu nhi, ngươi còn muốn chạy đi đâu?

- Ngươi… ngươi nhanh như vậy… đã trở về?

Sở Nam kinh hoảng, giống như chuột nhìn thấy mèo, Diệt Sát giả cuồng tiếu không thôi, Sở Nam lại vung Vũ Hóa Phiến lên, cà lăm nói:

- Ngươi… nhanh… cút, bằng không thì ta… sẽ… lấy… mạng… ngươi…

- Muốn mạng lão phu?


Diệt Sát giả cười đến càn rỡ, huênh hoang nói:

- Ngươi dựa vào cái gì mà lấy mạng lão phu?

- Ta… ta…

- Hôm nay, không phải ngươi lấy mạng lão phu, mà là lão phu lấy mạng ngươi!

Diệt Sát giả đang nói liền muốn ra tay, Bắc Thần Cung Chủ liền quát lạnh:

- Ngươi có ý gì? Dám cướp người trong tay bổn cung?

Diệt Sát giả liếc nhìn Bắc Thần Cung Chủ một cái, vẻ mặt đầy khinh thường, cười nói:

- Lão phu cướp người trong tay ngươi đấy, ngươi làm gì được?

- Vậy thì đừng trách bổn cung không khách khí với ngươi!

- Tu vi của ngươi cao hơn lão phu sao? Ngươi còn dám không khách khí với lão phu?

Bắc Thần Cung Chủ không chút sợ hãi, nói:

- Bổn cung quả thật không có tu vi cao như ngươi, nhưng muốn bổn cung tiếp mấy trăm chiêu của ngươi cũng không phải vấn đề, lúc chúng ta động thủ thì tiểu tử kia sẽ đào thoát…

Diệt Sát giả nhíu mày, hắn không thể không thừa nhận sự thật này, liếc mắt nhìn Sở Nam, ngữ khí bất thiện hỏi thăm Bắc Thần Cung Chủ:

- Vậy ngươi muốn thế nào?

Trong lòng Diệt Sát giả rất không thoải mái, hắn không để Sở Nam vào mắt, mặc dù hắn đã hai lần ăn quả đắng, nếu tính cả đám nữ nhân xấu xí kia nữa thì là lần thứ ba, nhưng hắn vẫn cho rằng đây là do Sở Nam dựa vào trận pháp và trí tuệ mới thực hiện được, về phần thực lực chân chính của Sở Nam, tu vi Võ Đế sơ cấp thì khẳng định chỉ là một đống cặn bã.

Đồng dạng, Diệt Sát giả cũng không để Bắc Thần Cung Chủ vào mắt, bởi vì tu vi của Bắc Thần Cung Chủ vẫn thấp hơn hắn.

Thế nhưng, nếu như hắn và Bắc Thần Cung Chủ đánh nhau, Sở Nam sẽ có thể chạy thoát, Diệt Sát giả muốn pháp bảo trong tay Sở Nam, đương nhiên sẽ không cho phép Sở Nam đào thoát, vì vậy, Diệt Sát giả mới hỏi Bắc Thần Cung Chủ muốn giải quyết thế nào.

Bắc Thần Cung Chủ nói:

- Bổn cung muốn thế nào ư? Rất đơn giản, trước hết bắt tiểu tử này lại, tất cả bảo bối trên người hắn, chia thành 5:5, mạng của hắn, bổn cung cũng muốn một nửa!

- Chia thành 5:5?

Diệt Sát giả lạnh giọng hỏi, lập tức cười lạnh nói:

- Khẩu vị của ngươi đúng là lớn! Muốn chia 5:5 ư? Chia thế nào đây? Chẳng lẽ cây quạt kia ngươi cũng muốn một nửa?

- Có thể dùng thứ khác để đổi!

Diệt Sát giả đang muốn nói chia thành 9:1, nhưng hắn trải qua một thời gian dài chuyên tâm tu luyện, không hiểu chuyện nhân tình thế thái, đột nhiên nghĩ ra một sáng kiến:

- Lão phu không bằng cứ đáp ứng với hắn trước, đợi bắt được Lâm Vân tiểu nhi, lúc đó xem hắn còn tranh với lão phu kiểu gì?

- Lão phu không chỉ khiến ngươi ngay cả một thành cũng không lấy được, thậm chí còn lấy mạng ngươi!

Diệt Sát giả nhìn chằm chằm Bắc Thần Cung Chủ, nói:

- Được, lão phu sẽ như ngươi mong muốn, chia thành 5:5!


- Tốt!

Bắc Thần Cung Chủ đáp ứng, Sở Nam đang “kinh hoảng” chợt phát điên, xông tới Diệt Sát giả, miệng hét lên:

- Ta liều mạng với các ngươi! Các ngươi muốn mạng của ta, ta sẽ khiến các ngươi phải trả giá thảm trọng!

- Lão phu lúc này muốn xem xem ngươi liều thế nào? Giao mạng ra cho lão phu!

Diệt Sát giả tự tin nói, tiện tay vung lên một mảnh kim quang chém về phía Sở Nam, hắn cho rằng Sở Nam nhất định sẽ bị mảnh kim quang này phanh thây xé xác.

Cùng lúc đó, Bắc Thần Cung Chủ cũng xuất thủ, hắn lấy ra ngụy Thánh Khí Loa Vân Toản, Loa Vân Toản trong hư không bắn đi, nhằm thẳng vị trí đan điền của Sở Nam. Diệt Sát giả nhìn thấy Bắc Thần Cung Chủ xuất ra pháp bảo, không khỏi một phen khinh bỉ, nói:

- Giết gà còn cần phải phí lực như vậy sao?

Trong lòng còn bổ sung:

- Chỉ thực lực như vậy cũng muốn chia 5:5 với lão phu, đúng là tự tìm đường chết.

Sở Nam ngược lại không quan tâm, giống kẻ điên vung hai nắm quyền về phía kim quang.

Nụ cười của Diệt Sát giả càng tươi hơn, cho rằng tất cả mọi thứ đã nằm trong tay mình.

Trong nháy mắt kim quang và Sở Nam sắp tiếp xúc, một đạo lôi điện đường kính ba trượng có dư đột nhiên phá không bổ xuống Diệt Sát giả.

Lúc lôi điện bổ xuống, Diệt Sát giả còn cho rằng “thành công”, đang muốn bứt đi “cây con” này, không chú ý phòng bị nên bị toàn bộ uy năng của lôi điện đánh lên người.

Toàn bộ ngực của Diệt Sát giả bị bổ đến cháy xém như củi vừa bị đốt xong, không những thế còn tràn đầy vết nứt, mà từ trong vết nứt còn không ngừng chảy ra máu tươi, lôi điện chi lực thẩm thấu vào trong cơ thể Diệt Sát giả, thậm chí đến tận đan điền.

Ngay lập tức, đan điền của Diệt Sát giả bị bổ đến chấn động, phần lớn nguyên lực bị quét sạch.

Cùng lúc đó, Sở Nam phóng thích ra Tu La ngục, đồng thời ném ra Long gân, trói chặt hai tay Diệt Sát giả, sau đó thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích, thân ảnh xuyên qua kim quang, “Chí Quyền” bạo kích mà ra.

Đây chỉ là công kích của Sở Nam.

Bắc Thần Cung Chủ cũng lập tức bộc phát toàn bộ tu vi và thực lực, Loa Vân Toản nhằm về phía đan điền Sở Nam đột nhiên chuyển hướng, phóng thẳng đến Diệt Sát giả, bốn cây Long nha cũng nhằm về bốn vị trí chí mạng của Diệt Sát giả mà lao đến.

Mặt khác, Bắc Thần Cung Chủ cũng lại lần nữa ngưng tụ ra “Trọng Khao thổ vực”, chỉ có điều “Trọng Khao thổ vực” của hắn lần này rõ ràng yếu hơn so với lúc trước một chút.

Sát chiêu từ bốn phương tám hương ập đến, đem Diệt Sát giả đánh cho chấn kinh mà tỉnh lại, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện hai chữ: “Bẫy rập”

Còn không đợi hắn kịp suy nghĩ đạo lý trong đó, một đạo lôi điện lại bổ lên người, lúc trong cơ thể truyền đến đau đớn thì trong đầu cũng cảm thấy đau nhức tột độ, Diệt Sát giả theo phản xạ có điều kiện mà quát:

- Thần niệm của lão phu…

Tiếng rống chợt im bặt, Long gân Sở Nam xuất ra đã trói chặt hai tay của Diệt Sát giả.

Lúc này, Loa Vân Toản mà Bắc Thần Cung Chủ điều khiển cũng đã đến trước mặt đan điền của Diệt Sát giả, bốn cái Long nha cũng xuyên qua huyết nhục của hắn, bốn vòi máu tươi bắn ra, Loa Vân Toản và Long nha không ngừng đâm sâu vào trong, “Trọng Khao thổ vực” của Bắc Thần Cung Chủ cũng không còn cách hắn bao xa.

Trong lòng Diệt Sát giả vô cùng luống cuống, cảm thấy máu tươi chảy không ngừng, âm ảnh tử vong bao trùm lấy hắn, Diệt Sát giả vội vàng thi triển Võ Tôn chi "Vực", phạm vi của "Vực" đạt đến khoảng chừng trăm trượng, Sở Nam đang vọt đến Diệt Sát giả lập tức rơi vào một mảnh kim quang, uy năng của mảnh kim quang này so với Nhật Vẫn dị kim còn muốn lợi hại hơn, giống như có hàng tỷ kim châm không ngừng đâm lên người.

Bắc Thần Cung Chủ cũng rơi vào Võ Tôn chi "Vực" của Diệt Sát giả, “Trọng Khao thổ vực” của Bắc Thần Cung Chủ chỉ có thể gian nan chống đỡ, căn bản không thể phản công. Huống hồ, Bắc Thần Cung Chủ còn liều mạng để Long nha đâm vào sâu hơn, chỉ cần có thể hoàn toàn đâm vào thì Diệt Sát giả cũng sẽ cách cái chết không còn bao xa.

- Lâm Vân tiểu nhi, lão phu phải giết ngươi, phải giết ngươi…

Diệt Sát giả vừa điên cuồng gào thét vừa toàn lực giãy dụa khỏi sự trói buộc của Long gân, song thủ muốn thi triển đại sát chiêu. Sở Nam nói:

- Lão cẩu, ngươi có thể hay không nói chuyện khác? Cứ nói lui nói tới những lời này, thú vị lắm sao?

- Ngươi…

- Chí Quyền!

Sở Nam hét lớn một tiếng, nắm quyền phải đánh ra, lập tức Võ Tôn chi "Vực" của Diệt Sát giả chấn động không ngừng, kim quang bên trong lập tức bị nện bạo, giống như một tấm gương vỡ. Chỉ có điều, Diệt Sát giả dù sao cũng là Võ Tôn cao cấp, Võ Tôn chi "Vực" của hắn cũng không phải dễ dàng phá hủy giống như Võ Tôn chi "Vực" của Bắc Thần Cung Chủ.

Chịu phải “Chí Quyền”, Diệt Sát giả thổ huyết, vạn phần kinh ngạc quát:

- Lâm Vân tiểu nhi, ngươi muốn làm gì? Muốn dùng nắm quyền phá Võ Tôn chi "Vực" của lão phu sao? Ha ha ha… Ngươi đừng si tâm vọng tưởng nữa, Lâm Vân, đi chết đi cho lão phu, giảo sát!

Diệt Sát giả hét lên, kim quang bên trong Võ Tôn chi "Vực" thoáng chốc biến thành phong bạo, ập về phía Sở Nam, Sở Nam không nói gì, chỉ ngưng lực một lần nữa, súc tích “Chí Quyền”, lần này, Sở Nam đã liều mạng tích súc hai mươi lớp lực lượng 90 vạn cân của Thương Sơn Quyết tầng thứ năm.

Lúc này, Diệt Sát giả vẫn không thể thoát khỏi sự trói buộc của Long gân, Loa Vân Toản đã đâm vào trong người hắn một phần, lôi điện chi lực thì không ngừng chạy trong thể nội hắn.

Đúng lúc này, “Chí Quyền” lần thứ hai nện ra.